Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 222: Thanh Bố Cốc

Chương 222: Thanh Bố Cốc
Mặc dù không thấy Thanh Bố Cốc, nhưng Locke không chủ quan, hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ vào kiếm, "coong!" Một âm thanh xuyên thấu truyền đi rồi lan toả ra xa, tiếng vang sinh ra cũng truyền đến bên tai Locke, vẫn là không có tình huống đặc biệt phát sinh.
Xem ra đám Thanh Bố Cốc đã bay xa, mà tổ của chúng hẳn là cách nơi này rất xa.
Sau khi ra hiệu an toàn cho những người ở xa trước khi tiếp tục đi vào khu rừng.
Khu rừng tràn ngập Ma Ngưng Quả này hẳn là lãnh địa riêng của đám Thanh Bố Cốc kia, cánh rừng bao phủ năm sáu mẫu đất, Locke đi một vòng cũng không gặp phải bất kỳ sinh vật nào khác
- Mau thu thập đi, chúng ta phải tiếp tục đi!
Jokin phân phó.
Chris và Bob là chủ lực chính trong thu thập, các pháp sư như Jokin và Angelina cũng không nhàn rỗi, họ xắn tay áo lên giúp đỡ, Locke trèo lên một cái cây tương đối cao để cảnh giác và trông chừng.
Bili cầm một thứ bột lạ trong tay rải khắp khu rừng, một cơn gió thổi qua, cả khu rừng tràn ngập một mùi lạ như bột vôi.
Thanh Bố Cốc mặc dù ăn cỏ, nhưng cực kì mang thù, nếu biết Locke và những người khác đến cướp đồ trong lãnh địa của chúng, những con ma thú này chắc chắn sẽ tức giận.
Khi bàn đến khả năng theo dõi kẻ thù, trong số các ma thú cấp thấp, ma thú loại sói là tốt nhất, tiếp theo là những loài như Thanh Bố Cốc, nếu Locke và những người khác muốn quay về an toàn hơn thì phải lập kế hoạch sớm.
Những loại bột này là một trong những tác phẩm đắc ý của Bili, một pháp sư hệ thực vật, người không có cùng sở thích luyện kim như Angelina nhưng lại thích chế tạo ra nhiều loại thuốc và vật liệu khác nhau.
Những này bột phấn tác dụng chính là lẫn lộn mùi vị trong không khí, đồng thời tăng thêm mùi vị loài chim chán ghét.
Chưa kể Thanh Bố Cốc không thích mùi này, ngay cả Locke cũng không chịu nổi mà bịt mũi, Locker cẩn thận nhìn bầu trời nơi xa.
Chỉ có một phần nhỏ Lam Tinh Thảo trên mặt đất đã bị Thanh Bố Cốc ăn hết, không có gì đảm bảo chúng sẽ không quay lại ăn nữa, phương hướng Locke đang nhìn chính là phương hướng mà đàn Thanh Bố Cốc rời đi.
Hoạt động thu thập trong rừng vẫn đang diễn ra, dù sao Ma Ngưng Quả cũng là một loại thực vật ma thuật, khi thu thập chúng không thể ăn trực tiếp như Thanh Bố Cốc mà phải cất giữ trong một chiếc hộp hoặc hộp gỗ đặc biệt. Thời tiết bây giờ vẫn rất xấu, nếu không được bảo quản đúng cách, khi quay trở lại Princeton, rất có thể bọn hắn sẽ mang về một đống quả thối rửa.
Hơn nữa, phương pháp thu thập cũng vô cùng khắc nghiệt, nếu không cẩn thận, ma lực chứa trong Ma Ngưng Quả sẽ tiêu tán.
Nhóm Ma Ngưng Quả này dường như rất quan trọng đối với một số nữ pháp sư trong đội, ngay cả Bili sau khi hoàn thành rải bột cũng tham gia vào hàng người để thu thập Ma Ngưng Quả.
Những quả Ma Ngưng Quả thần kỳ chỉ có kích thước bằng ngón tay cái, hầu hết nằm rải rác trên cành cây nên việc hái chúng khá khó khăn.
Ngay khi Chris và Bob vừa trèo lên một cái cây mới chưa ổn định chỗ đứng, Locker người có thị lực tốt, đã phát hiện ra những đốm đen xuất hiện giữa những đám mây ở phía xa.
Sau khi nhìn kỹ hơn, là đàn Thanh Bố Cốc đã quay trở lại.
"Đi! Đi mau!" Locker lập tức mở to mắt, bởi vì số lượng Thanh Bố Cốc lần này còn nhiều hơn so với đợt trước, chân trời như xuất hiện một vệt đen ít nhất có mấy ngàn con.
Đương nhiên, mọi người đều không chút chần chừ khi nghe thấy lời cảnh báo lo lắng của Locke, một số pháp sư như Jokin và Angelina dẫn đầu thu thập Ma Ngưng Quả, Bob và Chris phía sau cũng nhảy xuống từ trên cây, theo bước chân của một các nàng mà chạy ra khỏi rừng.
Locker chạy cuối cùng, hắn cần phải theo sát đàn Thanh Bố Cốc.
Những con Thanh Bố Cốc trên bầu trời bay rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, tiền đội của chúng đã tiếp cận rừng Ma Ngưng Quả.
Đúng lúc này, khu rừng tràn ngập mùi phấn mà Bili đã rải trước đó, vài con Thanh Bố Cốc lao nhanh qua, rõ ràng là phản ứng khó chịu.
Nhưng loại bột này không thực sự uy hiếp đối với Thanh Bố Cốc nhưng lại khiến chúng rất ghét mùi này, trong trường hợp bình thường, chúng sẽ chọn cách tránh xa.
Bất quá trong hoàn cảnh mỹ thực cùng yêu thích cá nhân, Thanh Bố Cốc cuối cùng vẫn lựa chọn cái trước, ô ép một mảnh rồi chúng lại xà xuống thảm cỏ trên mặt đất và bắt đầu ăn.
Khi vỗ cánh, cùng với đó là mùi hương bột trong không khí đã được thổi đi một phần, điều này khiến nhiều con Thanh Bố Cốc khác cũng chọn đáp xuống để ăn.
Locker và nhóm của hắn tiếp tục chạy ra ngoài với tất cả sức lực của mình, bởi vì bọn hắn đã lên kế hoạch trước cho lộ trình nên rời đi rất nhanh, gần như vào thời điểm Thanh Bố Cốc xuất hiện thì bọn hắn đã chạy ra khỏi rừng cây Ma Ngưng Quả.
Không phải tất cả những con Thanh Bố Cốc đều không phát hiện ra bọn hắn, một vài con Thanh Bố Cốc lớn rõ ràng có kích thước khác hẳn so với cùng loại đang đuổi theo.
Nhìn số lượng có vẻ như có bốn đến năm con .
Không để ý đến truy binh phía sau, mọi người tiếp tục chạy, nơi này cách mảnh rừng cây kia còn rất gần, nếu như tiếng đánh nhau quấy nhiễu Thanh Bố Cốc, đoán không chừng tất cả mọi người đều mất mạng tại đây.
Nhưng người chỉ có hai chân làm sao có thể nhanh hơn tốc độ của một con Thanh Bố Cốc bay trên bầu trời? Mặc dù mọi người đều chạy hết sức lực nhưng một vài con Thanh Bố Cốc vẫn đuổi sát sau lưng.
Bộ dáng cố chấp của chúng, giống như ai đó đã trộm bảo bối của chúng..
- Chạy cũng vô ích, giết chúng đi!
Locker đứng ở phía sau đám người liền dừng lại rồi xoay người lao về phía đám Thanh Bố Cốc đang đuổi theo bọn hắn.
Những con Thanh Bố Cốc đó vốn bay ở độ cao tương đối thấp vì đang đuổi theo Locker và những người khác, nhìn thấy Locker đột nhiên quay người lao về phía chúng, trong nhất thời chúng muốn tăng độ cao lên, nhưng lại không thể làm nhanh như vậy.
Trường kiếm màu xanh quét ngang một cái, vài mảnh lông vũ màu xanh bay tán loạn trên bầu trời, kèm theo còn có một con Thanh Bố Cốc mất đầu rơi xuống trên mặt đất.
Sau khi Locker dừng lại, Angelina, Jokin và những người khác lập tức quay lại, chuẩn bị thi triển ma pháp công kích.
Những con Thanh Bố Cốc không chỉ có khả năng bay, mà thực lực của chúng còn mạnh hơn nhiều so với những ma thú bình thường, chúng đã gần với cấp độ của ma thú trung cấp rồi, nếu như không giải quyết hết bọn chúng ở nơi này thì hành trình ra khỏi saline sâm lâm của bọn hắn sẽ trở nên khó khăn hơn và đối mặt với nguy cơ bị đàn Thanh Bố Cốc trả thù..
Với đòn tấn công bất ngờ của mình, Locker ngay lập tức dành được một chiến tích, truyền cảm hứng cho những người còn lại trong đội.
Hai quả cầu lửa xuất hiện trong không khí, mang theo ngọn lửa dữ dội, đập vào hai con Thanh Bố Cốc lớn đang bay trên không trung.
Một mũi tên được tạo thành từ dây leo cũng lặng lẽ hình thành với tốc độ nhanh hơn, trong lúc hai quả cầu lửa chưa bắn ra, mũi thương đã xuyên qua cổ họng của một con Thanh Bố Cốc nào đó. Là Bili, chiếc nhẫn màu xanh lá cây trên ngón tay của nàng vẫn chưa tiêu tan màu sắc rực rỡ của nó.
"Băng Trùy!" Một viên băng hình dạng giọt nước cũng nhanh chóng hình thành và bay vào con Thanh Bố Cốc trên bầu trời. Với hạt nhân là ma tinh băng hệ trung cấp do Locker cung cấp, và ma pháp tấn công của Diene, sức công kích đã tăng lên một cấp độ.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận