Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 260: Công Việc

Chương 260: Công Việc
Tại cảng Zekton, có một con thuyền lạ đã cập cảng vào ngày hôm nay.
Phù Không thuyền với khung gỗ cách đó ba mươi mét rơi từ độ cao vạn trượng, Ma pháp sư cầm lái rất điêu luyện, thậm chí không có một giọt nước nào bắn tung tóe.
Chỉ có những du khách mới đến sẽ cảm thấy thích thú với chiếc thuyền Ma Pháp từ trên trời rơi xuống, trong khi những người dân sinh sống tại cảng Zekton từ đời này qua đời khác đã quá quen thuộc với điều này.
Hầu như hai, ba năm một lần sẽ xuất hiện một chiếc thuyền như vậy, nhưng năm nay xuất hiện thường xuyên hơn một chút, đây đã là chiếc thứ tư.
Trên boong thuyền, vị Ma pháp sư chính thức mặc hắc bào đang tập hợp các học đồ Ma pháp trên thuyền lại:
- Hôm nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi tại đây một ngày để nạp năng lượng cho Phù Không thuyền!
Giọng nói của lão giả hắc bào không lớn nhưng truyền đến tai mọi người một cách chính xác và rõ ràng.
- Ở cảng bên dưới sẽ có người sắp xếp nơi ở cho các ngươi, vậy thì, xuống thuyền đi! Lão giả hắc bào chỉ tay: "Phanh!" Xà ngang trên thuyền đã được dựng lên trên bờ.
Mơ hồ có thể thấy rất nhiều thủy thủ đã tụ tập dưới thuyền, họ đang kéo dây thừng để giữ cho Phù Không thuyền ổn định neo đậu bên bờ.
Locke và những người khác đã ở trên thuyền được năm ngày, chuyến bay cao tốc trên không trung đã khiến nhiều Ma pháp sư có thể trạng yếu bị say thuyền. Khi Phù Không thuyền đã cập bến ổn định trên bờ, rất nhiều học đồ Ma pháp thiếu kiên nhẫn đã lao xuống và nôn mửa dữ dội bên bờ.
- Chúng ta cũng đi xuống đi! Locke kêu gọi Angelina cùng Diene, với thể chất của Locke, nếu không phải Ma Pháp Sư học đồ bị say thuyền thì hắn cũng sẽ không biết di chuyển bằng Phù Không thuyền sẽ có di chứng như vậy.
Thể chất của Angelina cũng không tệ, thân là công chúa nên từ nhỏ nàng đã ăn vô số nguyên liệu từ Ma Thú cao cấp, dưới tác dụng tăng cường của thịt và máu Ma thú đối với cơ thể nên thể chất của nàng không kém gì so với một Kỵ Sĩ thực tập nhập môn.
Diene với thân phận là một Ma pháp sư nguyên tố thuỷ đã giúp nàng thoát khỏi một kiếp.
Ma Pháp Sư hệ thuỷ, Ma Pháp Sư hệ thực vật và Ma Pháp Sư hệ ánh sáng là những Ma Pháp Sư hệ trị liệu phổ biến nhất, hàng ngày Diene chỉ cần thực hiện một ma pháp Thuỷ Nhuận Thuật đơn giản là đã có thể giúp nàng giảm bớt cảm giác thống khổ khi say thuyền.
- Ừ! Angelina nắm lấy cánh tay của Diene, định xếp hàng đi xuống. Ở trên thuyền năm ngày, người kiên nhẫn nhất và có khả năng học tập như Angelina cũng không khỏi cảm thấy hơi chán nản. Cảng Zekton nằm ở bờ biển phía Đông của Đế Quốc Ormo, nàng vẫn chưa từng đến qua nơi đây.
Ngay khi Locke chuẩn bị theo Angelina và những người khác ra khỏi thuyền, một giọng nói của một Ma Pháp Sư chính thức vang lên đã khiến hắn dừng bước.
- Kỵ Sĩ thực tập cao cấp kia, lại đây một chút! Lão giả hắc bào vẫy tay với Locke.
Locke bước tới mà không hiểu ý đồ, tuy nhiên lão giả nở một nụ cười với Locke,
- Ngươi là Kỵ Sĩ lên thuyền cùng Babrina phải không? Không tệ, thân thể rất cường tráng! Sau đó lão sử dụng cánh tay gầy gò của mình vỗ nhẹ vào áo giáp của Locke.
Rõ ràng là một Ma Pháp Sư, nhưng lực đạo gây lên cho Locke cũng không kém một Kỵ Sĩ cùng cấp bậc là bao, Locke cố chịu đựng cảm giác bị lão giả đấm vào ngực và hỏi:
- Đại nhân, ngài có chuyện gì không?
- Ồ! Ta cần ngươi giúp một việc! Lão giả mỉm cười, nụ cười đó khiến Locke cảm thấy khó chịu.
- Ngươi có biết dưới đó có gì không? Lão giả hắc bào gõ cây Ma Pháp trượng lên boong thuyền. Locke biết rằng lão đang đề cập đến những sinh vật ở tầng hầm.
- Ừm. Locke gật đầu.
- Những con Ma Thú này không thể để người bình thường nhìn thấy, các Kỵ Sĩ cao cấp ở cảng Zekton đã bị điều động đi theo lệnh chiêu mộ của Điện Đường Kỵ Sĩ. Lão giả trước tiên nói một câu không rõ đầu đuôi.
- Cho nên, để tránh việc chúng chết đói, cần một thanh niên dũng cảm có bản lĩnh, mỗi ngày cho bọn chúng ăn một lần! Lão giả hắc bào nói rõ ràng, nói xong nheo mắt lại, nhìn Locke bằng ánh mắt hài lòng, như thể Locke đã đồng ý với yêu cầu của lão.
- Cái này... Cổ Locke co lại, dưới boong thuyền có gần hai trăm sinh vật Ma Thú, để hắn một mình phụ trách cho nhiều sinh vật ăn như vậy, hắn sẽ bị mệt chết, lại còn mỗi ngày nữa?
Chưa kể còn có một con Chuẩn Giai Ma Thú, bảy hoặc tám con Ma Thú cao cấp, Locke chê mạng sống của mình quá dài thì mới đồng ý với lão.
Ngay khi Locke sắp xếp lại ngôn ngữ, chuẩn bị đề cập đến sư tổ đại nhân để từ chối lời đề nghị này thì lão giả nói một câu khiến hắn bất ngờ.
- Babrina cũng đồng ý với ý kiến của ta. Lão giả vẫn nheo mắt cười, Locke muốn đấm lão đầu này một cái.
- Được. Locke yếu ớt đồng ý. Một Kỵ Sĩ thực tập nhỏ bé như hắn làm sao có thể từ chối quyết định của hai vị Ma Pháp Sư chính thức.
- Đây là chìa khóa tầng hầm và viên đá Ma Pháp để mở từng lồng giam. Nói xong, thân thể của pháp sư hắc bào trôi nổi rồi bay lên tầng bốn của Phù Không thuyền mà không nói với Locke một lời.
Locke nhìn pháp sư hắc bào rời đi, đợi sau khi vị Ma Pháp Sư chính thức kia bước vào phòng, hắn cúi đầu ủ rũ đi theo Angelina và Diene.
- Vị Ma Pháp Sư đó tìm ngươi có việc gì không? Angelina tò mò nhìn Locke rồi hỏi.
- Không có gì. Locke lắc đầu, cho Ma Thú ăn không phải chuyện vẻ vang gì, Locke cũng không muốn Angelina phải lo lắng cho mình, đây là nhiệm vụ mà sư tổ của hắn cũng đồng ý.
- Đi thôi, trước tiên chúng ta đi tham quan cảng Zekton một vòng đi! Locke ổn định tâm trạng, cười nói với Angelina cùng Diene.
Trước đây hắn đã thực hiện rất nhiều nhiệm vụ, nhưng xa nhất chính là khu vực trung tâm và phía Đông của đế quốc Omo, đây là lần đầu tiên Locke tới một nơi tọa lạc ở cực Đông bờ biển.
- Không ngờ chuyến hành trình dài như vậy mà năm ngày đã đến rồi. Locke cảm thán nói. Hắn đã nghiên cứu bản đồ của Đế quốc Omor. Nó rộng lớn và chiếm gần ba phần năm lục địa Misia. Từ đế đô đến bờ biển phía Đông, ngay cả khi cưỡi ngựa suốt ngày đêm cũng phải mất bốn tháng.
Làm sao có thể ngờ rằng chỉ vỏn vẹn trong năm ngày mà chúng ta đã đến nơi.
Cảm giác mà cảng Zekton mang lại cho Locke và những người khác hoàn toàn khác với Princeton, và cũng rất khác với các tỉnh thành chính của Đế quốc Omor.
Locke thích sống ở Cảng Zekton trong lành và sôi động hơn là Princeton nặng nề và trang nghiêm.
Các thủy thủ trên bờ hô vang khẩu hiệu và dùng dây thừng dày để kéo Phù Không thuyền,chiếc thuyền vốn đang bay trên bầu trời cách đây vài giờ, giờ đã lặng lẽ neo đậu trên biển.
Ngoài chiếc Phù Không thuyền nổi bật, các thuyền đánh cá, thuyền buôn đủ loại mẫu mã khác nhau thỉnh thoảng ra vào cảng ven biển, mỗi con thuyền đều được các quan chức thuế mặc áo đen đội mũ cao đăng ký.
Con đường xa hơn về phía sau có vô số sạp hàng, một số tiểu thương ngồi dưới đất giới thiệu hàng hóa của mình cho người qua đường, chủ yếu là hải sản và cá.
Một mảnh vui vẻ phồn vinh.
Dịch: Thương
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận