Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 223: Kịch Đấu

Chương 223: Kịch Đấu
Huyết dịch của Hàn Sương Cự Ngạc cũng như thế, sau khi được Diene chế thành thuốc, toàn thân của nàng tỏa ra hơi lạnh, thực lực cũng mạnh mẽ hơn trước.
“Trầm túy chi vân!” Đây là ma pháp của Minna, tuy tên gọi bá đạo nhưng thực tế không có ảnh hưởng lớn đến ma thú Thanh Bố Cốc gần tiến vào giai đoạn trung cấp, nhiều nhất chỉ làm giảm bớt ý thức và tốc độ bay của chúng.
Nhưng như vậy là đủ rồi.
Những đạo ma pháp một trước một sau truy đuổi theo những con Thanh Bố Cốc, ngoại trừ một con bị Locke đánh chết, bốn con còn lại đều chịu những tổn thương ma pháp khác nhau.
Trong đó, uy lực của Hỏa Cầu Thuật mà Jokin và Angelina phóng ra là mạnh nhất. Hai quả cầu lửa cuồn cuộn không chỉ làm Thanh Bố Cốc bị thương nghiêm trọng mà nhiệt độ sau khi bạo tạc còn gây nên ảnh hưởng cực lớn đến phạm vi xung quanh.
“Cô, cô!” Hai con Thanh Bố Cốc ở trung tâm vụ nổ hét lên một tiếng thảm thiết, vỗ cánh muốn bay lên không trung. Tuy cánh của chúng đang bị thiêu đốt nhưng vẫn còn khả năng bay lượn.
Thể chất mạnh mẽ và khả năng tự phục hồi của ma thú không khỏi khiến người ta bùi ngùi.
Một con Thanh Bố Cốc khác bị dây leo tựa như trường thương của Bili đánh dấu, đầu tiên là bị mũi thương sắc bén cắm vào một phần ba yết hầu, sau đó lại bị hai cơn Hỏa Diễm Phong Bạo đến từ các hướng khác nhau quét qua, cuối cùng lại bị Thủy Tiễn của Diene đánh trúng.
Sát thương vật lý cộng với bị đòn tấn công chéo của hai nguyên tố băng và lửa công kích khiến con Thanh Bố Cốc này nghiêng cánh rồi rơi xuống từ giữa không trung, nó bị thương rất nặng.
Chris và Bob vây quanh con Thanh Bố Cốc bị bao vây trong Trầm Túy Chi Vân của Minna, hai người chỉ có sức mạnh của kỵ sĩ thực tập cấp thấp, chỉ cần hơi không chú ý sẽ bị móng vuốt sắc bén và mỏ thép của Thanh Bố Cốc vạch ra một vết thương. Vậy nên dù họ có nhiều người nhất nhưng cuộc chiến lại khó khăn nhất.
Sau khi giải quyết xong việc của mình, Locke liền chạy tới hỗ trợ Angelina.
Khoảng cách chỉ cách một cánh tay, tất nhiên Locke sẽ giúp Angelina trước.
Hai con Thanh Bố Cốc toàn thân bốc lửa chật vật bay lên cao, chỉ cần đến một độ cao vừa đủ, bọn chúng chỉ cần xòe mỏ ra là sẽ có vô số Thanh Bố Cốc bay đến hỗ trợ.
Jokin và Angelina đoán được ý đồ của hai con Thanh Bố Cốc, trong tay lần lượt xuất hiện các đạo ma pháp, mũi tên lửa, bằng trùy, khí đạn chĩa thẳng vào những con Thanh Bố Cốc ở giữa không trung.
Họ không chỉ là ma pháp sư mạnh nhất trong tiểu đội mà còn nổi tiếng là những tài năng trong lớp, trong khoa ma pháp sư của Học viện Hoàng gia Princeton.
Jokin cũng không tệ, hầu hết ma thuật phóng ra đều là ma pháp hệ hỏa, nhưng ma thuật của Angelina còn phong phú hơn, Hỏa hệ, Băng hệ, Khí hệ, dường như không có ma thuật nào là nàng ấy không thể thi triển.
Đương nhiên, tốc độ phóng thích ma pháp nhanh đồng nghĩa với uy lực không cao. Hai con Thanh Bố Cốc bị trúng mấy đạo ma pháp liên tiếp nhưng không có đạo ma pháp nào gây ra tổn thương lớn như hai đạo Hỏa Cầu Thuật mà chúng từng hứng chịu.
Lúc này độ cao của hai con Thanh Bố Cốc trên bầu trời ước chừng bảy tám mét, đó là giới hạn cho cú nhảy của Locke.
Locke thay đổi đấu khí Hùng Ưng của mình trong cơ thể, chuyển phần lớn qua hai chân sau đó chạy lấy đà, đạp chân một cái, lập thức thân thể bay lên không trung, trong chốc lát anh đã đến điểm mà Angelina đang tấn công.
Trường kiếm vung lên, đấu khí màu xanh nhạt dường như đã khiến Thanh Bố Cốc đang bay cảm thấy lạnh thấu xương.
Thanh Bố Cốc vội vàng thay đổi phương hướng nhưng không thể khiến đòn tấn công của Locke thất bại, thanh trường kiếm vốn nhắm về phía đầu giờ lại chĩa thẳng vào cánh của nó.
“Phốc phốc”! Trường kiếm không chém từ phía trên cánh phải của Thanh Bố Cốc mà lại xuất hiện ở phía dưới. Khi Locke rơi xuống đất, con Thanh Bố Cốc kia cũng ngã sang một bên.
Locke không quên con Thanh Bố Cốc bên kia, khi hắn chuẩn bị nhảy lên giết con còn lại thì chuyện không ngờ tới đã xảy ra.
Không biết con Thanh Bố Cốc đang bị Jokin tấn công kia liên tiếp nhìn thấy đồng bạn tử vong, hay là cảm nhận được không còn hi vọng chạy trốn, sau khi lượn vòng trên bầu trời, nó quay người lao thẳng về phía Jokin.
Tốc độ bay lên và rơi xuống không giống nhau, dường như con Thanh Bốc Cốc này quyết tâm muốn chết, dù Jokin phóng ra bất kì loại ma pháp nào thì nó vẫn nhắm thẳng vào Jokin.
Chú ngữ ma pháp từ miệng Jokin không ngừng tuôn ra, nữ nhân này vẫn hành động vô cùng tỉnh táo như thường ngày.
Khoảng cách giữ người và thú ngày càng gần hơn, dường như ma thú sắp bổ nhào vào Jokin.
Một bức tường lửa xuất hiện, cấp độ ma thuật của “Tường lửa” này không thấp hơn Hỏa Cầu Thuật là bao nhiêu, không chỉ sát thương cao mà hơn hết, chức năng của nó là bảo vệ pháp sư và chặn các đòn tấn công từ một phía.
Bức tường lửa dày một mét, cao năm mét, Thanh Bố Cốc chìm trong khoảnh khắc, không có âm thanh nào phát ra.
Nhìn Jokin có vẻ trấn định nhưng thật ra trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, nếu bức tường lửa của nàng được phóng chậm một chút, có lẽ nàng đã gặp nguy hiểm, móng vuốt sắc bén và mỏ thép của Thanh Bố Cốc có thể xuyên qua thép.
Nhưng Jokin chưa kịp thở thêm mấy hơi, một bóng đen lại xuất hiện từ trong bức tường lửa, con Thanh Bố Cốc kia vẫn chưa chết!
“Xoát!” Bóng đen lóe lên, lộ ra thân thể cháy đen của Thanh Bố Cốc, bộ lông vũ màu xanh lá lộng lẫy đã hoàn toàn hóa thành hình dạng giống như than, đôi cánh cũng không còn đầy đủ, mang theo mùi cánh nướng nhàn nhạt.
Mỏ thép bị bao phủ bởi một màu đen tuyền, hai con mắt dường như cũng bị đốt mù, nhưng dù vậy, con Thanh Bố Cốc này vẫn sải cánh dài một mét lao thẳng về phía Jokin.
Sự việc xảy ra quá đột ngột, Jokin gần như vừa thở phào nhẹ nhõm, một cuộc khủng hoảng khác lại xảy ra khiến nàng ta không có biện pháp đối phó nào.
Dù nàng có hai quyển trục ma thuật khẩn cấp và một số đạo cụ ma thuật trong nhẫn không gian nhưng dù là đạo cụ nào đều không có thời gian lấy ra sử dụng ngay bây giờ.
Nàng chỉ có thể dùng sức chống cự, trong nháy mắt Jokin đã lập ra kế hoạch.
Con Thanh Bố Cốc này hiển nhiên đã bị thương nghiêm trọng, thực lực mất đi tám chín phần mười, có lẽ nó chỉ có thế gây ra ượng sát thương raasthajn chế, ma bào của Jokin không phải loại tầm thưởng, có thể giúp nàng chống cự một chút.
Cho nên dù có đỡ một đòn, cùng lắm cũng chỉ bị trọng thương thôi, không thể giết chết được nàng.
Jokin cố gắng phát huy tối đa tiềm năng của mình, trong thời gian ngắn nàng nghiêng người sang một bên, định dùng vai chắn thương, người phụ nữ lí trí này đã đưa ra quyết định sáng suốt nhất.
Jokin khẽ nheo mắt lại, không dám nhìn về hướng Thanh Bố Cốc đang lao tới, dù sao nàng cũng là nữ nhi, dù thần kinh có lớn đến đâu cũng sẽ sợ hãi máu tươi và đau đớn.
Thanh Bố Cốc bay rất nhanh, nhưng có người còn nhanh hơn
Một bóng người cao lớn mang theo cơn gió mạnh xuyên qua thân thể Jokin, sát thương do va chạm mà cô dự đoán không xảy ra.
Đến khi quay đầu lại, phát hiện con Thanh Bố Cốc cháy khét kia đã chết.
Tay phải Locke cầm kiếm, tay trái chạm vào áo giáp trước ngực, trên mũi kiếm có vệt máu trượt xuống, đầu con Thanh Bố Cốc cháy khét kia lăn trên mặt đất, đôi mắt đỏ ngầu mù lòa kia dường như truyền ra khát vọng sống.
Dịch vầ Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận