Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 469: Quận Brora

Chương 469: Quận Brora
Nữ tử tóc vàng trưởng thành cung kính dẫn Locke vào một căn phòng ở lối đi nhỏ bên trái.
Ở nơi này nhiệm vụ cao cấp đã là loại nhiệm vụ tối cao vậy nên việc giao nộp loại nhiệm vụ này sẽ được thực hiện trong một căn phòng riêng biệt và có người chuyên môn kiểm tra.
Nhìn nữ tử tóc vàng trưởng thành không ngừng ngoáy mông, Locke chỉ có thể cảm thán quả nhiên cường giả có quyền chi phối kẻ yếu.
Rõ ràng nữ nhân này đang cám dỗ hắn mà chiêu trò cám dỗ này còn thông minh hơn tiểu muội tóc đỏ trước đó rất nhiều.
- Xin chào, ta là giám định sư của Memeli Cabin.
Trong phòng, một ông lão tóc trắng tự giới thiệu.
Locke lờ đi vẻ mặt thất vọng của nữ tử tóc vàng trưởng thành nên vị nhân viên tiếp tân này đành phải ra ngoài sau khi hoàn thành nhiệm vụ dẫn đường.
Nơi này cũng không phải là nơi mà một Ma Pháp Học Đồ Kiến Tập nho nhỏ như nàng có thể ở lại.
- Các hạ là Kỵ Sĩ sao? Không biết các hạ đã gia nhập thế lực nào chưa?
Locke vừa vào phòng chưa được bao lâu thì ông lão tóc trắng liền bắt đầu chậm rãi trò chuyện.
- Tạm thời vẫn chưa, nhưng mà Memeli Cabin cũng thu nạp Kỵ Sĩ sao?
Locke nói.
- Đương nhiên, Memeli Cabin của chúng ta có gần một vạn Kỵ Sĩ thực tập trung cấp, Kỵ Sĩ thực tập cao cấp như các hạ cũng có mấy trăm vị.
Ông lão tóc trắng cười nói.
Hắn chỉ là một Ma Pháp Học Đồ trung cấp, thực lực không ngang nhau nên không thể nhìn ra Locke là một vị Chuẩn Kỵ Sĩ mà chỉ cho rằng hắn là một Kỵ Sĩ thực tập cao cấp.
- Trước tiên nói về nhiệm vụ đi, những chuyện khác chúng ta sẽ nói sau.
Locke ngắt lời, trước khi thăm dò rõ ràng thành phần thế lực ở bờ biển Đông hắn sẽ không tùy tiện gia nhập bất kỳ tổ chức nào.
- Đúng đúng, là do ta già rồi nên hồ đồ.
Lão giả tóc trắng lúng túng cười nói.
Không phải do hắn quên mà là do hai năm gần đây Memeli Cabin rất thiếu thốn cường giả cao cấp.
Nguyên nhân cụ thể nằm ngoài tầm với của một Ma Pháp Học Đồ trung cấp ở Công Hội Ma Pháp Sư ăn chùa dưỡng lão như hắn nhưng nếu có thể giới thiệu một cường giả cao cấp thì sẽ nhận được phần thưởng nên lão nhân này rất nhiệt tình.
- Ồ, sừng Ma Văn Lộc có độ hoàn hảo 98%.
- Woa, đây là trái tim của Ma Văn Lộc có hoạt tính 70%?!
Ông lão tóc trắng hét lên, hắn cảm thấy hết sức ngạc nhiên với hai loại vật phẩm nhiệm vụ mà Locke đưa ra.
- Xem ra các hạ là một Kỵ Sĩ cường đại, trước đó là ta đã thất lễ.
Ông lão tóc bạc cúi đầu xin lỗi nói.
Ma Văn Lộc là một loài Ma Thú rất khó đối phó hơn nữa còn là sinh vật sống quần cư, nếu lúc này ông lão tóc bạc còn không nhìn ra Locke là một vị Chuẩn Kỵ Sĩ thì coi như hắn đã uổng phí sống hơn sáu mươi năm.
Chuẩn Kỵ Sĩ cũng là một trong số những người xuất sắc, đột nhiên ông lão hưng phấn nghĩ đến nếu có thể giới thiệu vị này thì phần thưởng hắn nhận được chắc chắn sẽ rất lớn.
Nhưng bây giờ chưa vội, ông lão tóc trắng nhanh chóng bình tĩnh lại bởi hắn nhìn ra vị Kỵ Sĩ này không hề có ý định gia nhập bất kỳ một tổ chức nào, hắn cần tạo mối quan hệ tốt trước rồi đợi đến khi nào thân quen lại mở miệng lần nữa.
Kẻ độc hành ở bờ biển Đông vẫn là thiểu số, mỗi một vị Kỵ Sĩ hoặc Ma Pháp Sư muốn tiến bộ đều sẽ lựa chọn gia nhập một tổ chức nào đó, ông lão tóc bạc tin rằng với miệng lưỡi trơn tru của mình thì hắn sẽ thành công thuyết phục vị Kỵ Sĩ này gia nhập Memeli Cabin của bọn hắn.
Dù sao thì trong ba tổ chức Ma Pháp Sư lớn ở Vương quốc Manhattan thì Memeli Cabin của bọn hắn cũng có danh tiếng tốt hơn Tháp U Ảnh và Death Stroke.
Trên đường phố bến cảng Mornington, Locke vừa đi vừa suy nghĩ: “Bao gồm cả Ma Pháp Sư của Tháp U Ảnh thì đây đã là tổ chức thứ hai chào mời ta, bờ biển Đông rất đói khát nhân tài sao?”
Trong hai tuần tiếp theo ở bến cảng Mornington, Locke đã đi qua hầu hết các địa điểm thí luyện xung quanh sau đó dẫn Christine hai nữ lên đường đến một mục tiêu mới.
Quận Brora, một trong những thành phố trực thuộc tỉnh ở phía nam Vương quốc Manhattan là thành phố lớn gần với bọn người Locke nhất.
Trước khi đến quận Brora, Locke đã tuyển dụng một đoàn đội mạo hiểm “hộ tống” bọn hắn thông qua Công Hội Ma Pháp Sư.
Bến cảng Mornington và quận Brora cách xa nhau hơn ngàn dặm và xuyên qua ba bốn khu rừng lớn nên nếu không có người thông thạo lộ trình dẫn đường thì đoán chừng hai tháng tìm tòi Locke cũng không thể đến được quận Brora.
Ngoại trừ cung cấp nhiệm vụ cho mạo hiểm giả thì Công Hội Ma Pháp Sư cũng sẽ tiếp nhận một vài nhiệm vụ của người ủy thác.
Thực lực Chuẩn Kỵ Sĩ của Locke cộng thêm rất nhiều kim tác khiến chuyện này trở nên dễ dàng.
Trên thực tế Locke cũng không phải tiêu phí nhiều tiền.
- Locke tiên sinh, xin hỏi ngài có yêu cầu gì về thời gian đến quận Brora không?
Một Kỵ Sĩ trẻ tuổi mặc áo giáp lưới nửa người hỏi.
Đây là một Kỵ Sĩ thực tập sơ cấp, dựa trên những vết nứt tràn lan trên áo giáp và cái cằm đầy râu ria kia có thể đoán được hắn là một Kỵ Sĩ có kinh nghiệm phong phú.
- Tốt nhất có thể đến trong vòng hai tuần.
Locke ăn mặc như một quý tộc nói.
Quần áo lộng lẫy, mũ cao không nhuốm bụi trần cùng đôi bốt thấp, không cần ăn diện Locke cũng vốn là một quý tộc.
- Thời gian hai tuần quá gấp, e rằng tiểu đội Bình Minh Chi Quang của chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ hộ tống này.
Một nữ nhân tóc màu hạt dẻ có vẻ ngoài bình thường nói, nàng là một Ma Pháp Sư và cũng là đội trưởng của tiểu đội Bình Minh Chi Quang.
- Không sao, ba tuần cũng được, hơn nữa ta cũng có hộ vệ của mình.
Locke ngẩng đầu nói, trông cực kỳ giống một thiếu gia nhà giàu được nuông chiều.
- Nếu là ba tuần thì tiểu đội chúng ta nhận nhiệm vụ này.
Nữ Ma Pháp Sư tóc màu hạt dẻ nói, vị khách hàng này rất hào phóng mà tiểu đội bọn hắn cũng cần tiền để hoàn thành vật tư.
Hộ vệ mà Locke nói chính là hai nha đầu Lafite và Christine, dưới sự hộ tống của đội mạo hiệm này thì lộ trình đến quận Brora của bọn hắn rất an toàn, Locke cũng không cần phải ra tay xem như đây là để rèn luyện hai nàng.
Ý tưởng để Locke giả vờ làm quý tộc trẻ tuổi là chủ ý của Christine, đầu óc linh hoạt của nàng khiến Locke vừa bất đắc dĩ vừa dở khóc dở cười.
Ngày khởi hành đã được ấn định vào ngày mai, đêm nay tiểu đội Bình Minh Chi Quang còn cần sổ sung lương khô và nhu yếu phẩm cần thiết.
- Đây là tiền đặt cọc.
Locke ném một túi tiền cho nữ Ma Pháp Sư tóc màu hạt dẻ.
Chiếc túi đựng hai trăm ngân tệ khá nặng, người đầu tiên bắt được chiếc túi thay nàng là Kỵ Sĩ trẻ tuổi mặc áo giáp lưới nửa người.
Buổi tối, trong phòng của tửu quán.
- Haha, ai có thể ngờ rằng quý tộc cần bảo vệ lại là một vị cường giả Chuẩn Kỵ Sĩ.
Christine nở một nụ cười đắc chí.
Cô nàng này hiển nhiên là một tiểu bá vương, trong khoảng thời gian mà Locke đi xa thì ở thành Flor xuất hiện một nữ ma đầu khi dễ rất nhiều quý tộc nhưng do áp lực từ phủ thân vương nên họ tuy giận nhưng không dám làm gì, chỉ là Locke không biết điều này.
- Có thể ta sẽ không ra tay, lúc đó ngươi và Lafite cần tự chiến đấu.
Locke vỗ vào mông Christine một cái.
- Hừ, ta không tin lúc gặp nguy hiểm ngươi sẽ mặc kệ hai người chúng ta.
Christine xoa xoa cái mông nhỏ bĩu môi khịt mũi nói.
Sau mấy tháng ở chung nha đầu này ngày càng thân mật với Locke, động tác nhỏ da thịt chạm nhau cũng không thiếu.
Lúc này Lafite bưng một bồn nước nóng bước vào phòng.
- Tới đây, chúng ta cùng nhau rửa chân nào.
Christine hét lên.
Sắc mặt của Lafite hơi đỏ lên, so với Christine hoạt bát và thái độ lãnh đạm của Locke thì nàng vẫn khá ngượng ngùng với loại hành động thân mật này.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận