Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 569: Mỏ Đất Hiếm

Chương 569: Mỏ Đất Hiếm
Bởi vì Thạch Ải Bạo Hùng hoành hành nên quặng mỏ đất hiếm ở sườn núi Laren đã phải dừng khai thác hai tháng nay. Đây cũng là phiền não lớn nhất mà Đại Công Tước Zelot gặp phải hiện giờ.
- Khốn kiếp. Không biết con Bạo Hùng này từ đâu chạy ra đây.
Đại công tước Zelot vung mạnh nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói.
Trong Laren sâm lâm cách nơi này ước chừng bảy mươi cây số, Locke đang ôm ngực trái đẫm máu, nhìn chằm chằm vào một cái hố sâu trước mặt bằng ánh mắt sắc lạnh.
Dưới hố sâu, một con Ma thú hình gấu với sống lưng mọc đầy gai ngược nham thạch màu xám và đôi mắt đỏ ngầu đang gầm lên đau đớn.
Tình trạng của con gấu xám này còn tệ hơn Locke rất nhiều, không chỉ bả vai của nó bị xé rách mà ngay cả một chi sau của nó cũng bị Locke đánh gãy khiến nó chỉ có thể nằm trên mặt đất tàn phá lung tung.
Nhìn biểu hiện của con Ma thú này cũng như ánh mắt khát máu không hề lý trí của nó, con Thạch Ải Bạo Hùng này rõ ràng đã là Chuẩn giai Ma thú, thậm chí thực lực còn vượt cả chuẩn giai ma thú nhưng nó lại không có trí tuệ tương xứng với thực lực. Chuyện này là sao đây?
Không muốn kéo dài lâu, Locke đang muốn xuống dưới kết thúc sinh mệnh của con Ma thú này. Trong tình huống bị đe dọa tính mạng, bản năng sinh tồn đặc trưng của sinh vật đã giúp Thạch Ải Bạo Hùng lấy lại sự tỉnh táo trong giây lát. Thế nhưng trong thời khắc quyết định này, nó không hề cầu xin mạng sống, cũng không cố gắng trốn thoát mà lại lao đầu xuống đất.
Locke cũng không cho rằng con gấu này đang ôm đầu xin thương xót, thấy Thạch Ải Bạo Hùng hành động như vậy thì chửi ầm lên:
- Lại nữa?! Chết đi cho ta!
Một đường đấu khí phong hệ mạnh mẽ bắn thẳng về phía cổ của Thạch Ải Bạo Hùng.
"Keng!"
Trong tiếng kim loại, phần gai đá trên lưng con Thạch Ải Bạo Hùng nhanh chóng mọc ra, từ chiều dài ban đầu là khoảng ba mét đã mọc lên đến năm mét mới dừng lại, đồng thời độ rộng của gai đá cũng tăng lên.
Không rõ gai đá được tạo ra từ thứ gì nhưng nó đã thật sự chặn được lại một đòn dùng toàn lực của Locke.
“ Rống! ! “
Sau khi ngăn lại được một đòn này, Thạch Ải Bạo Hùng cũng không chịu nổi nữa. Nó đau đớn nhấc đầu khỏi mặt đất, ngửa mặt lên trời thét lên.
Lần này, lý trí cuối cùng còn sót lại trong mắt Thạch Ải Bạo Hùng cũng hoàn toàn tiêu tán, trong đôi mắt đỏ bừng chỉ còn lại bạo lực và giết chóc.
Một chút mảnh vụn kim loại từ khóe miệng Thạch Ải Bạo Hùng rơi xuống, hình như vừa rồi nó đã ăn thứ gì đó dưới lòng đất.
- Hừ, chỉ là nỏ mạnh hết đà. Để xem ngươi có thể cầm cự được bao lâu?
Locke nói thì có vẻ thản nhiên nhưng hành động thực tế lại không hề có chút coi thường nào. Trong lúc chiến đấu với Bạo Hùng cũng đồng thời dùng gọi Hạt Long Fermo từ trong không gian của cây sáo ra.
Tình trạng hiện tại của Hạt Long Fermo lúc này cũng hơi thảm hại. Một phần ba lân giáp toàn thân đã vỡ nát, sau lưng còn có hai dấu ấn bàn tay. Hai dấu bàn tay này nhìn đi nhìn lại, nhìn kiểu gì cũng giống dấu tay gấu.
Thoáng nhìn thấy con gấu hung hãn này, Hạt Long Fermo - kẻ lưu manh ở Tháp Thánh cũng rụt về sau nửa bước theo phản xạ.
Hôm qua nó hợp tác với Locke chiến đấu với con Bạo Hùng, nó đã làm gẫy một chân sau của đối thủ nhưng đồng thời cũng hưởng trọn hai cú đấm của Bạo Hùng, vết thương so ra thì cũng là một chín một mười.
- Đừng sợ, nó sắp chết rồi, lần này chúng ta sẽ giết chết nó!
Locke động viên Fermo.
Nói đến đây, Locke cũng cảm thấy mình thật xui xẻo. Vốn tưởng rằng đây chỉ là một nhiệm vụ chém giết đơn giản, ai ngờ đối thủ lại khó chơi như vậy.
Nếu không phải là cấp độ sinh mệnh của Bạo Hùng đúng là đang ở cấp Chuẩn giai, nhưng nếu chỉ nhìn vào sức chịu đựng và lực công kích của nó, Locke cảm thấy đánh giá nó là Ma thú cấp một cũng không sai.
Trên thực tế, trên thế giới này đúng là có một số ma thú có cấp độ sinh mệnh chưa đến cấp một nhưng lại gai góc hơn cả ma thú cấp một thông thường.
Thật không may cho Locke, hôm nay hắn vô tình gặp phải một con như vậy.
Sau nửa ngày chiến đấu liên tục và gian khổ, Locke và Fermo đã thành công kết thúc sinh mệnh của con gấu trước khi màn đêm buông xuống. Hai phần ba vảy trên cơ thể Fermo bị vỡ vụn, máu đỏ sậm mang theo tính ăn mòn chảy khắp cơ thể, nhỏ giọt xuống đất, phá hủy không ít nhánh cây thảm cỏ.
Locke thu hồi Fermo về lại Không Gian Địchh, sau đó để đảm bảo an toàn, hắn tiến lên trước chặt bỏ đầu Thạch Ải Bạo Hùng rồi cuối cùng mới nhẹ nhàng thở ra.
Làn da của Thạch Ải Bạo Hùng có độ nham thạch hóa quá cao, Locke là hỏng ba thanh kiếm huyền thiết, vừa chặt vừa gọt mới cắt rời được đầu của Bạo Hùng.
- Đã đến lúc mình phải đổi một bộ trang bị mới.
Locke Thở hổn hển nói.
Đối đầu với con Bạo Hùng Chuẩn giai nhưng mạnh mẽ dị thường này, nhược điểm lớn nhất của Locke đó là trang bị của hắn quá kém.
Khôi giáp của hắn là thứ được sản xuất hàng loạt, Kỵ Sĩ tập sự cấp cao hay Chuẩn Kỵ Sĩ dùng thì còn tạm được nhưng Kỵ Sĩ cấp một như hắn mà dùng thì có vẻ quá cẩu thả và không phù hợp. Vũ khí cũng thế, mấy thanh kiếm hỏng kia đều là hàng giá rẻ Locke mua từ Điện Đường Kỵ Sĩ.
Sau trận chiến, Locke không rời đi ngay lập tức mà bay đến hó sâu nơi Bạo Hùng nằm lúc trước. Con Bạo Hùng này mang đến cho Locke một cảm giác rất kỳ lạ. Có một đặc điểm dễ nhận thấy đó là nó sẽ không rời khỏi khu rừng này, hay nói cách khác, nó sẽ không rời khỏi hố sâu này quá xa.
Khi càng đến gần cái hố, cảm giác khó chịu càng xâm chiếm hắn mãnh liệt. Một tấm khiên lặng lẽ hình thành trước người hắn, đây là tấm khiên chắn tạo thành từ đấu khí, là điểm đặc biệt của các Kỵ Sĩ cấp một.
Sau khi tấm khiên chắn được hình thành thì Locke mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút, dường như có thứ gì đó đã bị tấm khiên chặn lại.
Hắn nằm sấp ở mép hố, nhìn xuống dưới, trong hố sâu tối tăm lập lòe ánh sáng vàng của vài khối kim loại.
- Chết tiệt! Đây là một mỏ đất hiếm sao ?
Locke thầm mắng.
Công quốc Zelot cũng phải có dân số hơn 100.000 người, tất cả đều dựa vào việc xuất khẩu đất hiếm để sống. Không phải phóng đại khi nói rằng chỉ mỗi bán đất hiếm là đủ để họ sinh sống. Đó là sự thật.
Khách hàng mục tiêu của họ chính là những Ma Pháp Sư nổi tiếng là giàu chảy mỡ.
Cuối cùng Locke cũng hiểu tại sao mình lại có cảm giác kỳ lạ như vậy, đất hiếm cũng không phải là đất thật mà đó là tên gọi chung của nhiều kim loại hiếm. Loại kim loại hiếm này khác với những kim loại khác như vàng, bạc, chúng hiếm hơn vàng bạc, tương ứng chúng cũng đắt hơn vàng bạc thông thường rất nhiều. Đất hiếm có một điểm chung, đó là chúng có tính phóng xạ cao, các pháp sư còn thích gọi loại kim loại này là “đá phóng xạ”.
Sở dĩ Locke cảm thấy khó chịu là do bị phóng xạ của đất hiếm ảnh hưởng. Có thể ảnh hưởng đến cả Kỵ Sĩ cấp một,... trữ lượng đất hiếm ở dưới nhiều đến mức nào vậy !?
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận