Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 572: Hai Năm

Chương 572: Hai Năm
Đất nước này xa xôi như vậy, hình thức sản xuất không phong phú, thương gia qua lại cũng chỉ có vài đội ít ỏi, nếu Locke có thể phái thêm một thương đội mới thì sẽ có tác dụng rất lớn trong xúc tiến nền kinh tế đất nước.
- Ừ.
Locke gật đầu. Gia tộc Bili có mạng lưới kinh doanh rất rộng ở đế quốc Omor, thậm chí xa nhất còn đến tận mấy tỉnh ở sa mạc phía tây, tuy rằng cửa hàng ở đó cũng không lớn lắm.
Hiện tại nếu có cơ hội phát triển về phía Bắc thì chắc hẳn họ cũng rất vui lòng.
Sau khi trò chuyện với Đại công tước Zelot thêm một chút, Locke quay người rời đi.
Locke không phải chuyên gia hay người am hiểu về lĩnh vực khai thác Hi Thổ khoáng.
Đất hiếm còn có một tên gọi khác là “ Đá phóng xạ” . Cường độ của Hi Thổ khoáng kia có thể ảnh hưởng đến cả Kỵ Sĩ cấp một như Locke thì hiển nhiên tác dụng phụ đối với người thường còn lớn hơn rất nhiều.
Hàng năm tại Công quốc Zelot, vô số thợ mỏ chết cóng vào mùa đông, nhưng những người bị biến dị do ảnh hưởng của phóng xạ cũng không phải số ít.
Rất nhiều thường dân đã lao động vất vả nhưng không được chết già. Nếu cơ thể không bị mục rữa thì cũng bị biến dị, mọc thêm cánh tay hay thêm một con mắt là điều quá đỗi bình thường với những người ở đây.
Tuổi thọ trung bình của người bình thường trong Vu Sư giới là bốn mươi tuổi, nhưng tuổi thọ trung bình của thường dân trong Công quốc Zelot chi là ba mươi tuổi...
Locke không phải là thánh nhân, hắn cũng không thể quản được quá nhiều.
Dù hắn biết rất rõ rằng sẽ có rất nhiều thợ mỏ của Công quốc Zelot sẽ chết trong mỏ Hi Thổ khoáng lộ thiên này. Họ sẽ dùng tính mạng của mình hóa thành tiền tài chui vào trong túi của Lock.
Nhưng nghĩ theo một chiều hướng khác, thực tế là Locke cũng đang cứu họ. Nếu không có mỏ đất hiếm mới này, cộng với việc năm nay đình chỉ khai thác hai tháng, số thợ mỏ trong Công quốc Zelot chết cóng vào mùa đông chắc chắn sẽ vượt xa số người chết vì phóng xạ của khoáng thạch.
Phái một thương đội của gia tộc Bili đến đây có lẽ cũng là do trong tiềm thức Locke đang hy vọng có thể bù đắp hay cải thiện một chút tình hình hiện tại của công quốc Zelot, dù chỉ một chút ít.
Sau hai tuần, Locke trở lại Princeton.
Một bàn chân của Thạch Ải Bạo Hùng được giao cho Điện Đường Kỵ Sĩ để làm bằng chứng đã hoàn thành nhiệm vụ.
- Không tệ. Đây là một con Thạch Ải Bạo Hùng đã biến dị lần thứ hai nhỉ.
Tiếp đãi Locke là một lão giả mà hắn không nhìn rõ được thực lực.
Với bộ râu xám và thể chất cường tráng, vị Kỵ Sĩ này có thể nói là tuổi già mà chí chưa già.
Locke không biết biến dị lần hai là gì, chỉ có thể khiêm tốn đứng ở đó, không hề kiêu ngạo một chút nào.
Thạch Ải Bạo Hùng trong nhiệm vụ lần này thực sự không phải là thứ mà một Kỵ Sĩ mới thăng cấp vẫn đang trong mười năm nghĩa vụ bắt buộc có thể đối phó, Locke gặp nó chẳng khác nào mèo mù gặp cá rán.
Đã quá lâu rồi Locke không phải trải qua trận chiến dài hai ngày một đêm nào như thế.
- Anh bạn trẻ, làm tốt lắm, đây là tiền lương hàng năm của ngươi trong năm nay, không cần đến phòng hậu cần nữa, ta sẽ trực tiếp đưa cho ngươi.
Có vẻ như địa vị của lão giả này rất lớn. Sau khi khen ngợi Locke, lão ta ném cho hắn một túi Tinh Thạch Năng Lượng.
Locke năm nay ba mươi sáu tuổi, nghe thế thì khóe miệng giật giật. Lần gần đây nhất hắn nghe được danh xưng “ anh bạn trẻ “ này là trong cuộc chiến tranh vị diện mười năm trước.
Không dây dưa với vị Kỵ Sĩ già quá lâu, Locke nhận lương và kính cẩn rời đi.
Ồ! Năm mươi Tinh Thạch cao cấp phong hệ, gần như gấp đôi số lượng năm ngoái. Đây là phần thưởng của Điện Đường Kỵ Sĩ vì hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời cũng là sự khẳng định thực lực của hắn.
Nhận được lương, Locke lại bắt đầu suy nghĩ băn khoăn xem tiếp theo nên về nhà tận hưởng sự dịu dàng của Lafite và Akano hay là nên tìm nhóm Hals uống một bữa rượu đây nhỉ .
…..
Hai năm sau, tại một khu rừng nhiệt đới ở phía đông đế quốc Omor.
Hals và những người khác vừa hoàn thành nhiệm vụ săn ma thú và đang ngồi quanh đống lửa vừa nướng hai chân sau của lợn đá vừa trò chuyện tán dóc.
- Ha ha, Locke, nghe nói người phụ nữ của ngươi la một bán Tinh Linh? Hạnh phúc quá nhỉ!
Hals nháy mắt với Locke đang ngồi trên cành cây.
Locke ngồi trên cây trợn mắt, không để ý tới tên ngốc này.
- Muốn giải quyết vấn đề cá nhân thì sao ngươi không đến hoa hồng phường ở khu giao dịch đi! Nghe đệ đệ của Molly nói chỗ đó có một nhóm Tinh Linh thuần chủng mới đến.
Shelley đứng ra, mạnh mẽ nói.
Đôi khi phụ nữ còn có thể táo bạo hơn cả đàn ông.
Hoa hồng phường. . . , Locke đã nghe những người này nhắc đến nhiều lần, nhưng đáng tiếc là hắn chưa từng đến đó một lần nào. Nghe nói nó là của một Thiên Kỵ Sĩ cấp ba nào đó ham thích nữ sắc của Điện Đường Kỵ Sĩ.
Vị Thiên Kỵ Sĩ này vô cùng thần thông quảng đại, trong hoa hồng phường của hắn có đủ loại từ ca cơ ngọt ngào, mỹ nữ sa mạc, mỹ nhân thảo nguyên,... Cái gì cần có đều có. Nhưng nổi tiếng nhất là nhóm mỹ nhân ngư từ biển sâu, cảm giác kích thích từ mỹ nữ dị tộc thu hút một đám Kỵ Sĩ giống đực lao vào, hết người này đến người khác như tre già măng mọc đến dốc sạch túi tiền của mình ở đó.
Có đôi khi nơi đó còn có một ít sinh vật giống cái của các vị diện khác để cung cấp cho đám người thú tính của Điện Đường Kỵ Sĩ phát tiết.
- Tinh Linh thuần chủng, ta mà có nhiều tiền như thế thì đã có thể mua cho mình một bộ áo giáp mới.
Hals lẩm bẩm.
Với thu nhập của hắn, muốn chuộc một Tinh Linh thuần chủng ra từ hoa hồng phường thì cũng phải tiết kiệm, không ăn không uống mất ba năm. Loại sinh vật từ vị diện khác với vẻ ngoài tinh xỏa này là thứ bán rất chạy ở Điện Đường Kỵ Sĩ.
Sau này cho dù chơi chán cũng có thể bán cho Tháp Thánh, để đám Ma Pháp Sư ở đó lấy ra mấy bình máu cũng đủ để bù lại 30% giá gốc.
Máu của Tinh Linh có tác dụng tương tự như Tinh Linh dược tề mà Locke lấy được trước đó, đều có thể chuyển đổi huyết mạch nhân loại thành bán Tinh Linh, chẳng qua làm phương pháp chiết xuất khá máu me và cũng tồn tại một số di chứng.
- Jean, lần này chúng ta có thể kiếm được bao nhiêu?
Một bên khác, Joyce quay đầu hỏi một người đàn ông gầy nhỏ đang ngồi xổm bên đống lửa.
- Tên Ma Pháp Sư đó nói sẽ trả cho mỗi người năm mươi Tinh Thạch Năng Lượng.
Jean mở bàn tay, xòe năm ngón nói.
-Móa, thuê mấy người chúng ta đi làm nhiệm vụ một chuyến mà giá chỉ mỗi năm mươi viên Tinh Thạch Năng Lượng.
Hals lại bắt đầu phàn nàn.
Tất cả mọi người đều chẳng thèm để ý đến hắn.
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận