Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 75: Quân Doanh Náo Nhiệt

Chương 75: Quân Doanh Náo Nhiệt
- Kane đại ca, Hans đại ca, Loc... Loc... Locke đại ca hắn…hắn…hắn...đang ở bên ngoài…
Kane và Hans vẫn đang trò chuyện trong doanh trướng thì đột nhiên bị Phi hớt hải xông vào cắt ngang.
- Phil, ngươi nói cái gì?
Hans nhíu mày quát, tiểu đội cũ của Locke vốn có mười người, sau khi tham gia giao chiến cùng đám binh sĩ Huyết hồng, bất luận là Yade thường thích nói chuyện đùa giỡn cùng Kane, hay là Peter vẫn luôn trung thực an phận, bọn hắn đều đã tử trận. Trước đây, nếu tính thêm cả Locke, tiểu đội hắn có mười một người, giờ chỉ còn lại Kane, Hans và binh bét Phil.
Hans và Kane vẫn tương đối quan tâm giúp lão huynh đệ, Phil chỉ là tân binh vừa tòng quân chưa đầy nửa năm, bởi vì phần tình nghĩa cùng chung hoạn nạn, sau khi được tấn thăng thành trung đội trưởng tạm thời, hai người bọn hắn đã đặc biệt đề bạt Phil trở thành binh tam. Giờ đây, trong trung đội bốn, cũng chỉ có ba người bọn hắn có quan hệ tương đối tốt.
Mặc dù Gulas cùng Locke đi chợ đen dạo nọ còn sống sót, nhưng hiện tại đã bị mất đi một chân, thành người tàn phế. Thương đội của lãnh chúa đã định tháng sau đưa Gulas trở về lãnh địa Kedozi, mặc dù có thể sống sót trở về quê hương, nhưng lại mất đi một chân, thật không biết là may mắn hay xui xẻo.
Hans biết rõ Kane vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện Locke liều mạng để bọn hắn chạy trốn, cho nên trong doanh trại, Hans cấm binh lính dưới trướng bàn luận chuyện liên quan đến Locke, tình nghĩa huynh đệ với Locke chỉ giấu ở trong lòng là đủ rồi, không cần thiết mỗi ngày đều ồn ào, tăng thêm bi thương.
Chẳng phải Hans là kẻ máu lạnh, kỳ thực Hans và Locke có quan hệ sâu đậm nhất, bọn hắn chơi đùa từ nhỏ đến lớn, lại cùng nhau chiến đấu từ lúc tòng quân đến giờ, nếu như phải kể tới ai là người cản đao nhiều nhất cho Locke, Hans nói thứ hai không ai dám nói thứ nhất. Trong chuyện làm ăn của Akano, Hans cũng là người giúp đỡ nhiều nhất.
- Locke đại ca hắn…hắn…hắn...đang ở bên ngoài!
Phil thở hổn hển, cuối cùng cũng nói ra hoàn chỉnh một câu. Hắn vội vàng chạy một mạch từ trại trước đến trại sau, lại thêm tốc độ gấp gáp, khuôn mặt bị kìm nén đến đỏ bừng, không biết là mệt hay là kích động.
Kane cùng Hans sửng sốt trong chốc lát, kinh ngạc nhìn nhau, Kane kích động nắm lấy cổ áo Phil, hỏi dồn:
- Ngươi vừa nói cái gì? Nói lại lần nữa mau! Locke đại ca ở đâu?
- Ở... ở bên ngoài! Khụ khụ khụ!
Phil đáng thương bị Kane đột ngột nắm lấy cổ áo làm cho suýt không thở nổi, vội vàng chỉ ra bên ngoài lều.
“Đùng!”
“Xoảng!”
Cả hai đi quá gấp, không ngần ngại mà đá văng tạp vật cản đường, lao thẳng ra ngoài xem thực hư.
- Locke đại ca, huynh còn sống thật này!
- Locke đại ca, thời gian qua huynh đã ở đâu vậy?
- Thật không thể tin được…
- Mà huynh đang mặc thứ gì trên người thế?

Lúc này Locke đang bị các binh sĩ nhiệt tình vây quanh một chỗ, tuy rằng trước đó doanh đội bọn hắn mất đi hơn phân nửa số huynh đệ, nhưng đám binh sĩ sống sót vẫn còn hơn hai trăm người, cộng thêm số binh sĩ ở trung đội kỵ binh thì nhân số cũng không ít. Huống chi hầu như toàn bộ binh sĩ trong doanh trại đều xông ra ngoài, người chen người, Locke đang mặc áo lông thú thiếu chút nữa bị đám người kia làm cho nóng chết.
Kane và Hans là những người đến cuối cùng vì bọn hắn là trung đội trưởng, ở trong lều vải đặc biệt cung cấp trong doanh trại phía sau, khi hai người chạy đến nơi, cảnh tượng hàng trăm binh lính vây quanh hai dã nhân mặc áo lông thú ở trước mắt khiến cả hai choáng váng, một màn chào hỏi náo nhiệt chưa từng thấy, rộn ràng như đi trẩy hội. Từ khuôn mặt và giọng nói quen thuộc của một trong hai dã nhân đó, bọn hắn nhận ra ngay đây chính là Locke đại ca của mình!
Locke cũng đã nhìn thấy Kane và Hans ở bên ngoài đám người, thấy khuôn mặt quen thuộc của hai huynh đệ thân thiết với mình, Locke cũng nở nụ cười tươi rói.
Giữa nam nhân với nhau không có quá nhiều giao tiếp, chỉ cần một ánh mắt, bọn hắn liền hiểu được tâm tình của nhau. Nhìn hai huynh đệ Kane và Hans vừa kinh ngạc vừa vui mừng, Locke cũng hưởng thụ niềm vui trùng phùng này.
Cảnh tượng ở hiện trường rất náo nhiệt, cho tới nay uy tín của Locke trong doanh trại luôn rất tốt, hơn nữa những binh sĩ còn sống sót trở về từ trận chiến đều cho rằng Locke đại ca vì bảo vệ các huynh đệ dưới trướng và Zoro thiếu gia nên mới chết, cho nên toàn bộ binh sĩ đều đối với hành vi trượng nghĩa của Locke hết lòng kính nể.
Trong xã hội có phân loại đẳng cấp rõ ràng này, trường hợp cấp trên hy sinh cho cấp dưới như Locke vô cùng hiếm có, tất cả các binh sĩ đều hy vọng trưởng quan của mình giống như Locke, đồng thời cũng hy vọng có một đại ca như hắn, cho nên bất luận là nhìn từ khía cạnh nào, thì uy vọng của Locke trong doanh trại đều đã đạt đến đỉnh điểm.
- Chuyện gì ồn ào vậy?
Trung đội trưởng Monte và lãnh chúa Kedozi từ nơi không xa đi tới, trung đội trưởng Monte sốt ruột trách mắng những binh lính ồn ào kia.
Hầu hết những binh sĩ nơi này đều thuộc trung đội một, khó tránh sắc mặt trung đội trưởng Monte khó coi như vậy.
Nghe tiếng trưởng quan quát lớn, thêm vào lãnh chúa Kedozi đại nhân cũng có mặt, các binh sĩ đều phải cố nén lại nỗi kích động trong lòng, nhưng tất cả đều không thể che giấu được tâm tình vui sướng khi nhìn thấy binh sĩ “chiến tử” Locke vẫn còn sống.
Trung đội trưởng Monte và lãnh chúa Kedozi không nhanh không chậm tiến tới chỗ các binh sĩ đang tụ tập, nơi bọn hắn đi ngang qua, các binh sĩ cũng nhao nhao nhường ra một lối.
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Trung đội trưởng Monte trầm giọng xuống hỏi, không hiểu đám binh sĩ kia náo loạn gì giữa trưa, nói cho cùng đến hắn cũng không thể nghĩ ra loại tình huống này, chỉ biết trên đường tới đây, hắn thỉnh thoảng lại nghe được vài từ “Locke”, “doanh trại”, “còn sống” nhưng hắn cũng không kịp liên tưởng.
Trong đám người, Locke và Angelina dần dần xuất hiện trước mặt Monte và lãnh chúa Kedozi, Monte đang nghĩ thầm trong doanh trại sao lại xuất hiện hai dã nhân thế kia, nhưng đến khi một vị dã nhân ngẩng đầu lên lộ ra khuôn mặt gầy gò, trung đội trưởng Monte giống như mắc nghẹn vật gì trong cổ họng, há miệng thật lớn, nhưng không thốt ra được lời nào.
- Chào lãnh chúa Kedozi đại nhân! Monte đại thúc! Ta đã trở về rồi!
Locke ngẩng đầu chào hỏi trung đội trưởng Monte và lãnh chúa Kedozi.
Tuy nhiên lúc này lãnh chúa Kedozi không để ý tới Locke, mà hắn đang dồn hết toàn bộ sự chú ý nhìn chằm chằm người lạ đang được Locke nắm tay bên cạnh, tất cả người xung quanh không chú ý tới vị dã nhân đó, nhưng hắn thì khác!
Doanh trại hôm nay vô cùng náo nhiệt, bầu không khí giống hệt như đón năm mới, trên mặt mỗi binh sĩ đều ít nhiều lộ ra vẻ vui mừng, đầu bếp ở bộ phận hậu cần nhận được lệnh của lãnh chúa, bày tiệc linh đình trong quân doanh, ngoại trừ không có rượu, thì hoàn toàn chính là như ăn tết.
Trong tòa lều vải ở trung tâm của doanh trại, Yorkshire đại thúc, trung đội trưởng Karl, Locke, Hans, Kane và mấy vị trung đội trưởng mới đang ngồi vây quanh một chiếc bàn, trò chuyện say sưa.
Locke lúc này đang hàn huyên cùng Yorkshire đại thúc và Karl đại thúc, kể chuyện hơn một tháng này hắn sinh hoạt như thế nào, hai vị đại thục cũng kể tường tận những sự kiện lớn đã xảy ra trong doanh trại của bọn hắn trong thời gian vừa rồi. Đám Kane, Hans và những người bên cạnh cũng thỉnh thoảng phụ họa theo.
Ngoại trừ Kane và Hans xem như là tân trung đội trưởng mới tấn thăng, ở đây còn có ba vị trung đội trưởng mới khác, tất cả đều được lãnh chúa cất nhắc lên trong hơn một tháng này. Mặc dù binh sĩ trong quân doanh tổn thất nặng nề, nhưng lãnh chúa chỉ cần tiến hành trưng binh một lần trong lãnh địa, thì vẫn có thể kéo được một nhóm tân binh, nhưng sĩ quan lại không dễ tìm như vậy, mấy vị trung đội trưởng mới tấn thăng này, bao gồm Kane và Hans, đều là nhờ có chút tài năng, nên mới được lãnh chúa đại nhân để mắt tới.
Hôm nay Yorkshire được lãnh chúa cử đi xuất lĩnh trông coi thương đội, Karl thì đóng quân ở thị trấn bên ngoài gần doanh trại, khi Locke tiến vào quân doanh cũng đúng lúc lão Karl vừa đi làm việc. Hai người bọn hắn là được lãnh chúa cho người đi thông báo, mới vội vàng trở về.
Không lâu sau, lãnh chúa Kedozi và Zoro thiếu gia mới bước vào trong lều.
Lãnh chúa Kedozi trái ngược với khuôn mặt nghiêm túc, hình tượng điềm tĩnh thường ngày, ngay khi vừa bước vào lều đã nở một nụ cười thân thiết, chào hỏi mọi người trong lều.
Mặt khác, Zoro thiếu gia thì đang có phần xấu hổ, giữa trưa hắn liền nhận được tin tức Locke đã trở về doanh trại, không khác gì sét đánh giữa trời quang, nhưng là bởi vì trong lòng có khúc mắc, nên hắn mới trì hoãn đến bây giờ mới chịu gặp Locke.
Kỵ sĩ Will cùng trung đội trưởng Monte không tới, ngoại trừ mấy vị trung đội trưởng mới tấn thăng lộ vẻ nghi hoặc, những người còn lại đều không lấy làm ngạc nhiên, đại khái trong lòng đều biết nguyên nhân.
Angelina lúc này không ở bên cạnh Locke, hiện giờ nàng đang ở trong lều vải của lãnh chúa, được một vị kỵ sĩ thực tập cao cấp bảo hộ sát bên, bên ngoài thậm chí còn có một đội kỵ binh chờ lệnh sẵn, có tận mấy tầng lớp bảo hộ nghiêm ngặt như thế nào, Locke muốn gặp Angelina cũng không dễ dàng.
Về phần trung đội trưởng Monte thì bị lãnh chúa phái đi đưa thư cho quân bộ trên tiền tuyến, cùng đi có lão quản gia của lãnh chúa, tin tức nóng hổi cần được hai vị kỵ sĩ thực tập sơ cấp đưa, còn có thể là chuyện gì ngoài tin về công chúa.
Bữa tối diễn ra rất vui vẻ, mọi người đều bày tỏ lòng vui mừng và hạnh phúc vì Locke đã trở về, tất cả những cảm xúc đó đều là thật lòng. Lần này doanh đội Kedozi tổn thất thật sự là quá thảm trọng, mọi người ai cũng không muốn mất thêm bất kỳ vị huynh đệ, chiến hữu nào nữa.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận