Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 348: Say

Chương 348: Say
Hạt Long vừa ăn xong nguyên một con Hoạt hóa yêu tinh cho nên không có thời gian để ý đến tiểu nha đầu Leni.
Sau khi thôn phệ và tiêu hóa một nửa viên tâm hạch Hoạt hóa yêu tinh cấp Chuẩn Kỵ Sĩ, Angie lại một lần nữa đạt đến điểm giới hạn, mấy ngày nay nó rất ham ngủ, theo kinh nghiệm thì có vẻ con Hạt Long này sắp tấn cấp.
Lần thăng cấp tiếp theo sẽ thành Ma thú cấp cao, Angie ra đời chưa đầy mười năm, có tốc độ tấn thăng như vậy không thể chỉ tóm gọn lại bằng chữ “nhanh” được.
Nếu như năm đó Angelina không ký khế ước với con Ma thú này, có lẽ giờ đây nó chỉ mới rời khỏi giai đoạn phôi thai, sức mạnh của nó sẽ chỉ dao động ở giữa khoảng Ma thú cấp thấp và cấp trung mà thôi.
Ma thú có tiềm năng càng lớn thì chu kỳ sinh trưởng của nó càng dài, đây là một định lý.
Nhưng mà coi bộ Angie hôm nay ăn no xong sẽ không được ngủ ngon vì bên cạnh nó có một nữ Kỵ Sĩ đang tò mò nghịch ngợm lân giáp nó không biết chán.
- Chà! Thật mịn màng và bóng bẩy làm sao!
Ánh mắt Leni như phát sáng nhìn chằm chằm vào lân giáp của Hạt Long, phần vảy màu xanh lam giống như được phủ một lớp dầu, sờ vào có cảm giác vừa lạnh vừa mịn màng.
- Ma sủng của ta ưa sạch sẽ lắm đấy!
Angelina có chút tự hào ngẩng đầu nói, thân là một Ma thú Ám hệ, trong tình huống bình thường thì Hạt Long không thể sạch sẽ được.
Sở dĩ phần lân giáp của nó luôn mịn và đẹp như vậy chỉ có thể nói là nó gặp được chủ nhân nghiêm túc.
Con Hạt Long từ nhỏ đã được Angelina huấn luyện chỉ cần không tắm thì sẽ không cho ăn.
Thế nên hiện giờ nó đã thành thói quen ba ngày tắm một lần, lần cuối cùng nó tắm là trước khi lên phù không thuyền.
Mà sau khi lên thuyền, Angelina cũng không thả Hạt Long ra, thế nên việc nó vẫn giữ được vảy sạch sẽ là điều dễ hiểu.
Cũng chính vì vậy mà Leni càng yêu thích Hạt Long hơn, nàng thậm chí còn không quan tâm đến việc ăn uống, suốt bữa ăn đều ở bên cạnh Angelina và trao đổi kinh nghiệm với nàng về việc thuần hóa Ma thú.
Ma pháp sư có Ma sủng, Kỵ Sĩ cũng có thú cưỡi, và Leni thực sự rất muốn có được thú cưỡi của riêng mình.
Chỉ là những con mà Điện đường Kỵ Sĩ bán ra quá đắt, còn những con nàng bắt được lại quá đỗi phổ thông, không hợp khẩu vị của nàng, thế nên cho đến giờ vẫn chưa có thú cưỡi đúng ý.
Đến giai đoạn Kỵ Sĩ thực tập cao cấp, loại ngựa phổ thông không còn đủ tiêu chuẩn để dùng làm vật cưỡi cho Kỵ Sĩ nữa, chưa kể với thể trạng của Kỵ Sĩ thực tập cao cấp giống như Ma thú ngựa bình thường khó có thể chở được, bên cạnh đó cỗ khí thế mà họ vô tình tỏa ra cũng làm cho đôi chân của những sinh vật bình thường đó yếu đi và run rẩy.
Ca ca Wright của nàng từng hứa sẽ bắt một con Ma thú để nàng dùng làm vật cưỡi, nhưng cho đến nay vẫn chưa thực hiện được lời hứa đó.
- Ngươi kiếm được ở đâu ra con Ma thú đó vậy?
Sau một hồi cười đùa, Leni mới vào vấn đề chính, xem ra nàng cũng muốn bắt một con.
Nếu lấy Hạt Long mới là Ma thú trung cấp làm ví dụ, một Kỵ Sĩ thực tập cao cấp như Leni, công thêm ca ca Chuẩn Kỵ Sĩ Wright của nàng thì để bắt được một con Ma thú trung cấp là mười phần chắc chín.
- Trong Murphy sâm lâm, tại cảnh nội Vương quốc Faustain của chúng ta.
Angelina nói.
Trong cuộc trò chuyện vừa rồi, Angelina đã biết Leni đến từ Liên minh Ligia.
Điều mà Angelina ghét chính là mẹ kế tới từ Liên minh Ligia, nhưng lại không hề phản cảm với những người khác trong Liên minh Ligia, không chỉ vậy, Angelina thậm chí còn có một cảm giác gần gũi với Leni bởi cố hương của hai nhà gần nhau.
Loại người có tính cách chân thật, không làm bộ như Leni là lần đầu tiên Angelina được tiếp xúc, người như vậy thường không có tâm cơ, nếu trở thành bằng hữu thì sẽ rất yên tâm.
Trong khi hai nữ nhân cùng nhau nghiên cứu về ma thú trong Murphy sâm lâm, nhóm mấy đại nam nhân như Locke cũng liên tục uống rượu với nhau, rượu trên bàn cũng vì thế mà tiêu hao với tốc độ cực nhanh.
Rượu mạch vốn có nồng độ tương đối thấp, mà lại tửu quán này chuyên bán rượu cho Kỵ Sĩ nên nồng độ cồn không cao lắm.
Chủ quán không dám nấu rượu có độ quá cao cho hiệp các Kỵ Sĩ, dù sao họ cũng đang ở dị giới, bất luận vào thời điểm nào uống rượu hỏng việc cũng thường xuyên xảy ra.
Hơn nữa ở đây không đơn giản chỉ là hỏng việc mà xong, rất có thể họ phải mất mạng vì nó.
- Rượu này chỉ là loại rượu bình thường thôi, chờ khi nào quay về, ta sẽ đãi Locke huynh đệ thưởng thức thử bia của chúng ta!
Wright cười lớn kéo theo vết sẹo trên mặt vặn vẹo như một con rết, nhưng Locke nhìn thấy cũng không cảm thấy khó chịu. Thay vào đó, vì sự hào phóng của Wright, hắn liền hết sức vui vẻ nhận lời mời của đối phương.
- Được rồi, chỉ cần Wright đại ca gọi, ta nhất định sẽ đến!
Chiến tranh vị diện không biết khi nào mới kết thúc, ngày trở về cũng rất xa, không giống như những Kỵ Sĩ chính thực có tuổi thọ dễ dàng vượt quá một trăm năm, thì đối với Kỵ Sĩ thực tập cao cấp và ma pháp học đồ mà nói, ở vị diện tận 2-3 năm thực sự là dài lê thê.
Tuổi thọ trung bình của người bình thường ở Vu Sư Giới chỉ khoảng năm mươi tuổi, còn những người tu luyện đấu khí và ma pháp có thể sống lâu hơn, nhưng sống đến 70-80 tuổi đã là cực hạn rồi.
- Chỉ là Neil… không còn cơ hội được uống loại bia đó nữa…
Sau mấy chai rượu mạch vào bụng, các Kỵ Sĩ đa cảm bắt đầu nhớ tới đến chiến hữu đã hy sinh của mình, không khỏi đỏ bừng lau khóe mắt.
Nhắc đến Neil, không chỉ những Kỵ Sĩ này cảm thấy đa cảm, mà Wright vừa cười nói chuyện với Locke cũng tối sầm mặt lại, Leni đang đùa giỡn với Angelina ở bên kia cũng im lặng trầm tư không nói.
Liệp Ma Kỵ Sĩ là một nhánh đặc biệt trong các Kỵ Sĩ, họ cô đơn và tách biệt đám đông, nhưng lại vô cùng đoàn kết. Việc thường xuyên phải đối phó với những Hắc Ma pháp sư cường đại đã sớm hình thành sự ăn ý ngầm giữa các đồng đội với nhau.
Locke không cần người khác kể thêm cũng đoán được Neil là thành viên trong nhóm Liệp Ma Kỵ Sĩ của Wright, và hiện tại rất có thể hắn đã tử trận trong trận chiến.
Nhóm Kỵ Sĩ này đã chứng kiến không biết bao nhiêu nguy hiểm, từ lâu đã đặt sự sống và cái chết sang một bên, điều duy nhất có thể khiến họ cảm động là sự ra đi của người thân, bạn bè và đồng đội của mình.
Đúng là Liệp Ma Kỵ Sĩ rất cô đơn, thứ duy nhất có thể đồng hành cùng họ suốt đời chỉ có áo giáp và trường kiếm.
Nhưng đã là con người thì ai có thể vĩnh viễn cô độc cơ chứ?
- Chén rượu này là vì Neil huynh đệ!
Locke nâng ly lên, nghiêm túc nói.
- Hay lắm!
- Neil huynh đệ hãy an nghỉ!
- Kính Neil huynh đệ!
Trước đó trò chuyện vui cười chưa từng nghiêm nghị thế, hành động này khiến những người chưa quen với Locke bắt đầu đón nhận hắn.
Locke đã từng tiễn đưa vô số đồng đội tử trận trong cuộc chiến giữa Faustain và Charlie năm xưa, thế nên hắn hiểu rõ tâm trạng của những Kỵ Sĩ này hiện giờ như thế nào.
May mắn thay, những huynh đệ thân thiết nhất và những nữ nhân hắn thương yêu vẫn còn ở bên cạnh, Locke thề rằng sẽ không để những người quan trọng trong cuộc đời mình gặp bất trắc.
Bữa ăn hôm nay đã định là dài vô tận, bắt đầu từ giữa trưa cho đến khi mặt trời lặn xuống núi, đoàn Kỵ Sĩ ngồi trong quán rượu ồn ào không ngơi nghỉ lúc nào.
Cuối cùng, phải đến khi quán rượu sắp đóng cửa, nhóm Kỵ Sĩ mới ngừng huyên náo, tốp ba tốp năm đỡ nhau rồi người nào người đó đi về phía nơi ở của mình.
Leni dìu ca ca của mình và chào tạm biệt Angelina, bên kia Angelina đỡ lấy Locke, hai nữ nhân đã ước định lần tới gặp mặt sẽ trao đổi kinh nghiệm nuôi dưỡng Ma thú.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận