Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 834: Giam Cầm

Chương 834: Giam Cầm
Locke bị giam giữ ở đây sao có thể hi vọng bên trên sẽ cho hắn được loại rượu ngon nào cơ chứ, cho nên rượu cũng chỉ là loại rượu bình thường mà thôi. Mà món ăn cũng là những món bình thường. Locke đã quen với việc ăn thịt, ăn cá ở phủ Thân Vương, cho nên khi hắn vừa mới bị giam giữ ở đây một hai ngày thì Locke đã có hơi khó chịu.
Con chim nướng này là do hắn tự làm. Ma pháp giam cầm có thể ức chế năng lượng nguyên tố nhưng không thể ngăn được những loại chim bình thường bay ngang trên bầu trời.
Locke không thể huy động đấu khí được nhưng tố chất Địa Kỵ Sĩ của hắn vẫn còn, việc bắt hai con chim chỉ là chuyện nhỏ nhặt.
Khi còn tham gia quân ngũ, hắn đã từng nhóm lửa dã ngoại. Còn về chuyện lấy củi ở đâu ra thì trong sân ngoài cung điện có rất nhiều hoa, cỏ, và cây cảnh có thể dùng nó để làm củi là được.
Đến bây giờ tên gia hỏa Locke này vẫn còn chưa ý thức được rằng mình đang gặp rắc rối lớn.
Sau khi bị Locke hỏi, Ashar bị giam giữ dưới một mái hiên ba ngày nay cũng cảm thấy hơi đói.
Tố chất thân thể của Ma Pháp Sư không thể so sánh với Kỵ Sĩ được. Sau khi mất đi năng lượng nguyên tố, lúc này Ashar không khác gì một người bình thường cả. Nhưng Ashar cũng có con át chủ bài của riêng mình, đó chính là nàng có thể biến đổi bàn tay phải của mình thành Hắc Sắc Ma Diễm.
Nếu như Locke muốn chiến đấu với nàng, thì Ashar cũng không hề yếu thế. Không có đấu khí hộ thể, một khi Locke bị ma diễm của nguyên tố Ám thiêu thân thì kết quả khó mà nói được.
Locke xé một cánh của con chim nướng trên cành cây rồi đưa về phía Ashar, sau đó hắn nhét gần hết phần còn lại vào miệng mình.
Ashar nhìn đôi cánh nướng béo ngậy đầy dầu mỡ trong tay khiến nàng nhíu mày. Nàng không có bệnh thích sạch sẽ giống như Keira nhưng dù sao nàng cũng là một nữ Ma Pháp Sư. Tay của Locke không biết có sạch hay không mà đã xé thịt rồi đưa cho nàng, làm sao không khiến cho Ashar khó chịu cho được.
Nhưng cuối cùng cơn đói khát trong bụng đã lấn ác nỗi khó chịu bất mãn trong lòng Ashar. Nàng cầm lấy đôi cánh nướng mà Locke đưa cho rồi ngồi bên cạnh bàn, nhẹ nhàng nhai kỹ nuốt chậm.
Sau khi ăn uống xong xuôi, Locke vẫn luôn âm thầm quan sát biểu cảm của Ashar. Hắn thấy hôm nay tâm tình của Ashar đã bình tĩnh hơn trước, bỗng nháy mắt hỏi.
- Đại sư, ngài còn giận ta à?
Ashar nhíu chặt mày, nàng ném đôi cánh nướng chỉ còn lại xương sang một bên, nhưng không hề trả lời câu hỏi của Locke.
Thấy Ashar không nói năng gì hết, Locke thở phào nhẹ nhõm rồi tựa lưng vào ghế đá, hắn ngẩng mặt lên trời thở dài nói.
- Không biết bây giờ nữ nhi của ta ra sao rồi.
Cũng khó cho Locke, nữ nhi vừa mới chào đời thì hắn đã chiến đấu quyết liệt với Ashar, sau đó lại bị giam giữ tại cái nơi quỷ quái này, không biết lúc nào mới được thả ra nữa.
Ashar bên kia nghe thấy Locke thở dài thì cả người nàng cũng hơi khựng lại. Nàng đã nhìn thấy tiểu cô nương kia, là một đứa bé bụ bẫm đáng yêu. Nếu như bàn về quan hệ họ hàng, thì tiểu cô nương kia có lẽ là cháu gái của nàng ấy.
Ngoại trừ muội muội ra, Ashar không còn người thân nào khác nữa. Bỗng nhiên lại lòi ra thêm một đứa cháu gái, cho nên chỉ có nàng mới biết cảm giác của mình bây giờ ra sao.
- Ngươi còn khỏe vậy à? Nếu còn sức thì bắt thêm vài con chim cho ta đi.
Ashar không hề khách khí mà nói với Locke đang nằm ở đó.
Nghe vậy, Locke đứng thẳng người lên rồi nói.
- Vâng, vâng, thưa đại sư, ngài đợi một lát, ta lập tức đi bắt ngay cho ngài đây.
Uy thế của Ashar vẫn còn ở đó, mặc dù Locke đã đánh với nàng một trận nhưng trong lòng Locke vẫn hơi sợ hãi Ashar. Cho nên đối mặt với yêu cầu của Ashar, Locke đương nhiên sẽ đồng ý vô điều kiện.
Hai ngày sau, Locke cảm thấy quan hệ giữa mình và Ashar đã dịu đi đôi chút, đêm đó hắn bỗng hỏi.
- Đại sư, ngài nghĩ bên trên sẽ giam giữ chúng ta trong bao lâu đây?
Vì bị giam giữ trong cung điện cho nên tất nhiên là Locke ngủ bên ngoài còn Ashar ngủ bên trong.
Khí hậu của Princeton luôn rất ấm áp, với thể chất của một Địa Kỵ Sĩ, khi Locke ngủ ngoài trời không hề cảm thấy có chịu chút nào. Hắn biết rằng lúc này đại sư Ashar vẫn chưa ngủ.
- Ta không biết!
Giọng nói lạnh lùng của Ashar vang lên.
- Thế à?!
Sắc mặt của Locke hơi suy sụp.
Những cuộc thảo luận về việc xử lý Locke và Ashar trong những ngày này đã được hoàng thất đế quốc Omor và Điện Đường Kỵ Sĩ thảo luận không dưới năm lần. Thậm chí nó còn kinh động đến hai vị Thiên Kỵ Sĩ cấp ba.
Về bản chất, Hoàng thất đế quốc Omor có quan hệ mật thiết với Điện Đường Kỵ Sĩ ở lục địa Misia. Người ta bảo rằng một phần huyết mạch chảy trong cơ thể của các hoàng đế Omor ở những thế hệ trước có nguồn gốc từ vị chủ nhân ở lục địa Misia, Kỵ Sĩ cấp bốn vô cùng mạnh mẽ Odyssey.
Không có gì lạ khi Omor có thể phát triển thành đế quốc hùng mạnh nhất trên lục địa Misia, một trong những hòn đảo trung tâm của Tây Phương Tam Đảo. Dù sao thì lão tổ tông hoàng thất nhà người ta cũng là Kỵ Sĩ cấp bốn Odyssey đại nhân cơ mà.
Điều khiến cả hai bên không thể đưa ra quyết định xử trí Locke và Ashar đó là do thân phận và lai lịch của hai người.
Nếu như kẻ đứng sau hai người bọn họ, vị Bán Thần Jos được vinh danh là mạnh nhất Tây Phương Tam Đảo muốn đứng ra bảo vệ thì bọn hắn cũng không thể chạm vào dù chỉ là một ngón tay của Locke và Ashar.
Chuyện này nói lớn thì cũng lớn, nói nhỏ thì cũng nhỏ. Nói lớn là do hai người bọn họ đều công khai chống lại quy tắc lập ra của Tháp Thánh và Điện Đường Kỵ Sĩ. Mặc kệ sự sống chết của người bình thường, ra tay đánh nhau khốc liệt, hơn nữa còn đánh nhau ở nơi như đế đô này, gây ra ảnh hưởng vô cùng ác liệt. Còn nói nhỏ là do những người đã chết đều là một số ít người bình thường. Hai, ba nghìn người chết, người bị thương không đáng là gì so với dân số khổng lồ ở Princeton.
Cho dù những người bình thường kia có là quý tộc hay là dân thường đi chăng nữa thì trong mắt những vị Kỵ Sĩ, Ma Pháp Sư trên cấp một mà nói, bọn họ chính là người bình thường.
Hơn nữa bây giờ Jos đang ở vị diện khác. Vị cường giả có cấp độ như kia, cho dù là hoàng đế bệ hạ của đế quốc Omor hay là điện chủ của Điện Đường Kỵ Sĩ Princeton cũng không đủ tư cách sử dụng liên lạc xuyên vị diện với người ta.
Chẳng lẽ thật sự phải phái một vị Thiên Kỵ Sĩ đến vị diện Số Mã để hỏi Jos nghĩ gì hay sao?
Thế là chuyện giữa hai người bị tạm gác lại.
Mãi cho đến khi cả hai bị giam giữ đến ngày thứ bảy, Locke không thể chịu đựng được nữa. Hắn gọi một tên Kỵ Sĩ cấp một đang canh giữ ở bên ngoài rồi nói.
- Đi đi, mau gọi Kỵ Sĩ phụ trách nơi này đến đây, ta có chuyện muốn nói với hắn!
Một bên khác, Ashar đang im lặng suy ngẫm về tinh thần lực của mình, nàng tò mò liếc nhìn Locke, sau đó nàng nhắm mắt lại rồi tiếp tục trầm tư trong đình viện.
Chuyện Locke gọi tìm người đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của bên trên. Locke được truyền đến một căn phòng bí mật có bốn vị Địa Kỵ Sĩ đang ngồi.
Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận