Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 63: Ăn

Chương 63: Ăn
- Ăn?
Angelina trả lời một cách không chắc chắn:
- Chắc là được đấy.
Ăn hoa quả và thịt cua muối liên tục gần một tuần lễ, đừng nói là Angelina hiện giờ ăn cơm như nhai sáp, ngay cả Locke từng chịu khổ sở cũng ăn ngấy sắp nôn ra đến nơi. Từ khổ thành sướng thì dễ, chứ từ sướng thành khổ ấy mà… rất khó. Dù sao Locke cũng là trung đội trưởng, đầu bếp phòng hậu cần thiên vị cho hắn không ít, hơn nữa Locke cũng là một người yêu thích ăn uống, có thế nói là biết ăn, cho nên sau khi tấn thăng thành trung đội trưởng, mỗi ngày ăn cơm hắn đều có thể đổi món mới.
Nhưng Locke bình thường sẽ không biểu hiện ra trước mặt Angelina, người ta là công chúa, nhất định phải được ăn ngon hơn hắn, là nữ nhân mà Angelina một câu còn chưa phàn nàn, huống chi hắn là nam nhân, dù có phải “diễn” hắn cũng phải làm cho tròn vai, không thể mất mặt được. Gần đây Locke ở trước mặt Angelina cư xử rất nam tính, tỷ dụ như ngày hôm qua khi hắn tháo chỉ cho vết thương trên cánh tay do con cua gây ra, Angelina ở bên quan sát liên tục cau mày nhìn vết thương chảy máu, cảm thấy rùng mình, Locke tuy rằng rất đau, nhưng vẫn phải lộ ra một bộ dáng vô cùng lãnh đạm, thường thôi ấy mà.
Biết là có thể ăn được, Locke dùng đầu răng nghiền nát một quả Hỏa Vân, dùng đầu lưỡi liếm thử. Mới chạm lưỡi nhẹ một cái, sắc mặt Locke lập tức thay đổi, hắn như gió lao tới chỗ vách núi chảy ra nước ngọt, không ngừng múc nướng uống rồi súc miệng liên tục. Sau khi rửa đi rửa lại nhiều lần, Locke mới dừng lại.
- Làm sao vậy?
Angelina mím môi tò mò nhìn Locke, bộ dáng lúc này của hắn rất chật vật, hành vi vội vàng không ngừng uống nước rất là buồn cười, khiến mấy ngày qua phong độ bao nhiêu cũng không bù lại được.
Nhưng Locke lại không quan tâm điều đó, sau khi uống đến ngụm nước cuối cùng, hắn hưng phấn trở về, hào hứng nói với Angelina:
- Coi như đêm nay nàng có lộc ăn, ta làm thịt nướng cho nàng!
- Thịt nướng? Được.
Hai ngày nay Locke đã làm thịt nướng vài lần, mặc dù không có gia vị, thế mà vẫn đem cua muối làm ra mấy loại hương vị tinh tế, đã thế lại còn chín theo từng cấp độ như ba phần, năm phần chín. Nhiệt độ lửa và thời gian nướng khác nhau mang đến một hương vị khác, phong phú hơn nhiều so với món “cua kẹp hoa quả” mà Locke đã từng làm trước đây.
Thứ này thế mà lại có mùi vị giống trái ớt, Locke hào hứng nghĩ, ớt luôn là một loại gia vị quý giá. Chỉ có quý tộc hoặc người có tiền mới có thể thưởng thức, Locke từng có dịp nếm qua một lần, đó là ở trong quân doanh, thực ra là do một lần dở khóc dở cười, hắn phát hiện đầu bếp của bộ phận hậu cần trong lúc nấu ăn cho lãnh chúa đã vụng trộm giấu một ít. Món thịt nướng lần đó là món ngon nhất mà Locke từng ăn.
Tuy nhiên, độ cay của Hỏa Vân Quả bá đạo hơn rất nhiều so với loại ớt bột mà hắn từng nếm thử trước đó, cay như thể khiến miệng hắn bốc hỏa.
Bữa tối hôm nay, cả hai người đã dùng bữa rất vui vẻ. Món cua nướng rắc muối thêm chút vị cay của Hỏa Vân Quả làm hương vị của món ăn tăng lên rất nhiều, nếu không phải thịt cua không còn bao nhiêu, hai người ăn xong vẫn còn thòm thèm muốn nướng thêm một phần nữa.
Nói về muối ăn, nhờ kiến thức phong phú của Angelina hắn mới biết con người đều phải ăn muối, Locke đã ăn nó 18 năm, nhưng không biết muối được sản xuất như thế nào, Angelina bảo Locke nấu chút nước mặn trong hồ, sau khi nước bốc hơi hết, kết tinh còn lại chính là muối.
- Ta thường xuyên hỗ trợ sư phụ trong phòng luyện kim, nên cũng biết chút ít.
Angelina giải thích.
Phòng luyện kim là gì Locke không biết, nhưng tựu chung lại, hắn rất ngưỡng mộ Angelina, giống như bội phục Akano biết tính toán và viết chữ. Locke rất ngưỡng mộ những người có học thức, Locke không che giấu sự thật rằng hắn không biết chữ, vào những lúc rảnh rỗi hắn thường xuyên nhờ Akano dạy hắn viết chữ, sau khi được nàng dạy bảo một thời gian, hắn có thể hoàn chỉnh viết ra tên của mình, mà lại nét chữ cũng không tệ, người khác có thể nhìn hiểu được. Hiện giờ hắn muốn học viết tên của mẫu thân và tỷ tỷ của mình, còn tên của phụ thân hắn, còn cần học nữa sao? Lão Locke!
Không có dụng cụ và đài luyện kim trong phòng luyện kim, Angelina nhất thời cũng không biết làm sao để lọc ra muối, còn may Locke nhanh trí, lúc trước thu thập được đám cua kia, phần vỏ còn nguyên vẹn giờ đây đã phát huy tác dụng, hắn nhanh nhẹn đem nước mặn trong hồ đổ vào vỏ của lũ cua mà trước đó giữ lại, rồi dựng một cái giá đỡ bên cạnh đống lửa, đặt vỏ cua trên đó nướng, muối sẽ từ từ được kết tinh lại. Cua có hình thể không lớn, vỏ lưng chỉ to bằng lòng bàn tay, mỗi lần tinh luyện được rất ít muối, nên phải miệt mài luyện chế nhiều lần. Hai ngày này, mỗi lúc Locke ra ngoài tìm đồ ăn, Angelina sẽ vừa trông đống lửa vừa tinh luyện muối, góp mỗi lần một chút, cứ thế tích tiểu thành đại, qua hai ngày bọn hắn đã thu được một nửa bình muối, đủ cho hai người ăn một tháng. Số muối tinh luyện nhỏ gọn này thuận tiện hơn rất nhiều so với suy nghĩ mang theo nước mặn trong hồ của hắn.
Nói đến chuyện ăn uống, cái càng cua mà Locke để dành lúc trước cũng chính là mỹ vị. Loại càng này thoạt nhìn rất cứng rắn, ngay cả đá cũng nện không nát, nhưng sau khi nướng dưới nhiệt độ cao, lớp vỏ cứng cáp sẽ dần dần mềm ra, đến lúc đó chỉ cần dùng dao găm là có thể nhẹ nhàng tách ra. Những kiến thức này đều là do Angelina nói với Locke, mặc dù nàng có ít kinh nghiệm thực tiễn, nhưng lại biết nhiều tri thức, thứ gì cũng có thể nói có sách mách có chứng, đây cũng là nhờ vào bộ sưu tập sách phong phú của sư phụ ma pháp sư của nàng cung cấp.
Vì cua biển có tiềm lực tấn thăng thành sinh vật ma hóa, cái càng to lớn chính là vũ khí lợi hại nhất của chúng nên đó là một trong những nơi tinh hoa nhất của nó. Mỗi cái càng to bằng nửa lòng bàn tay Locke, lượng thịt cũng không nhiều, cung cấp lượng thịt lớn cỡ ngón tay út, may là số lượng của chúng cũng không ít.
- Nếu trong tộc đàn của bọn chúng có cua vương là sinh vật ma hóa, bản thân chúng hẳn cũng mang theo một chút huyết mạch của sinh vật ma hóa, ta có thể cảm nhận được bên trong những cái càng này có một chút ma lực nhỏ xíu.
Angelina nói.
Ăn nhiều như vậy Locke mới biết mình đã hên như thế nào. Đây là thịt của sinh vật ma hóa, không cần nói nhiều, ăn thôi! Đây cũng là lần đầu hắn được nếm thử thịt của sinh vật ma hóa.
Phần thịt tuy rất ít, nhưng Locke cũng phát hiện có sự khác biệt, sau khi ăn xong có một chút cảm giác tê tê lan truyền đến các vị trí trong cơ thể, đấu khí trong cơ thể cũng có phần tăng lên, nhưng hiệu quả không đặc biệt rõ ràng.
- Thịt của sinh vật ma hóa cần phải ăn dần dần mới thấy được công dụng của nó.
Angelina lúc ăn biểu lộ ra vẻ lãnh đạm, nàng ở trong cung mỗi ngày đều có thể ăn được thịt của sinh vật ma hóa, cho nên đối với vài miếng thịt nhỏ này cũng không có nhiều cảm giác lắm, nàng thậm chí còn từng ăn thịt ma thú. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Angelina không vận động nhiều, nhưng lúc chạy trốn cơ thể lại có thể kiên trì lâu như vậy. Sinh ra đã số hưởng, mọi thứ tốt đẹp nhất đều dành cho công chúa, không tránh khỏi việc nàng xuất chúng như vậy.
Sinh vật ma hóa chỉ vẻn vẹn có thực lực tương đương với kỵ sĩ thực tập nhập môn, theo Locke suy đoán Angelina là công chúa, ngày ngày đều có thể ăn thịt của sinh vật ma hóa là chuyện bình thường. Ngay cả kỵ sĩ Will cũng có thể săn giết ma thú trung cấp tương đương với kỵ sĩ thực tập trung cấp, huống chi trong vương tộc có vô số cao thủ.
Ba ngày nữa lại trôi qua, thương thế của Locke cơ hồ đã khôi phục hoàn toàn, hắn lắc thân thể một cái, những vết máu đã khô cứng lần lượt rơi xuống, chỉ để lại từng vệt trắng nhàn nhạt. Đấu khí cũng được bổ sung đến cực hạn, vòng xoáy đấu khí cũng đã lớn hơn nhiều so với trước đây.
“Trải nghiệm giữa sự sống và cái chết là lúc tu luyện thuận lợi nhất giúp kỵ sĩ đột phá.”
Đây là câu mà Kỵ sĩ Will thường nói khi lần đầu tiên dạy đấu khí cho Locke.
Trải qua nhiều năm chinh chiến, Locke đã quen với việc phải đối mặt với nguy cơ sinh tử, nhưng hắn không thích cảm giác đem tính mạng của mình treo trên lưỡi kiếm, không ai nguyện ý đối mặt với tử thần. Lần này cũng do trời xui đất khiến khiến thực lực đấu khí của hắn tiến một bước dài, thực lực tổng hợp cũng tăng cường không ít, trong đó cũng là nhờ mấy cái càng cua của lũ cua mà hắn ăn. Lần đầu ăn thịt mang theo nguyên tố và ma lực, hiệu quả thăng cấp cũng rất rõ ràng.
Tinh thần lực và ma lực của Angelina cũng đã trở lại như cũ, thể lực cùng sức mạnh của nàng đều không bằng Locke, trong rừng rậm nguy hiểm, những loại ma pháp nàng nắm trong tay mới chính là chỗ dựa lớn nhất của nàng, bởi chính Locke cũng không dám cam đoan hắn có thể bảo vệ nàng an toàn, ngày đó gặp phải con sói nâu mang cho hắn áp lực quá lớn.
Cả hai dự định rời khỏi đây vào ngày mai và vượt qua Bạch Linh sơn mạch. Vị trí hiện tại của bọn hắn đại khái là chỗ giao giới giữa Bạch Linh sơn mạch và phía tây của Murphy sâm lâm. Muốn ra khỏi Bạch Linh sơn mạch thì chỉ có thể đi về hướng đông, đi ngang qua Bạch Linh sơn mạch sẽ có thể tụ hợp với quân đội của Faustain bên ngoài.
Về phần cụ thể đi như thế nào, hai người thương nghị đi về hướng đông bắc, bởi vì hướng đông nam là lộ tuyến xa nhất, hơn nữa mặc dù đại bộ phận Charlie đã thất thủ, nhưng nơi đó quân đội Faustain trú đóng cũng không nhiều, Angelina là công chúa, không có đủ lực lượng bảo hộ mà xuất hiện ở đó, có thể sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm. Thực ra trực tiếp đi về hướng đông mới là lựa chọn tốt nhất, bởi vì lộ trình ngắn nhất, có thể nhanh chóng rời khỏi khu vực có sinh vật ma hóa.
Nhưng ấn tượng mà đám binh sĩ Huyết hồng để lại cho hai người họ quá sâu đậm, vả lại đông bộ hiện đang là nơi quân đoàn Hùng Ưng trú đóng, chiến sự khốc liệt, là nơi nguy hiểm trùng điệp. Đi về phía đông bắc, mục đích chính là đến chỗ quân đoàn Hùng Sư đóng quân, hiện nay quân đoàn Hùng Sư đã bao vây phần lớn thành phố Odis, vương thành Charlie đang như một con thú bị mắc kẹt, mối nguy hiểm ở nơi đó là nhỏ nhất. Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là hoàng tử Kensell đang ở đó, Angelina cũng không quên mình phải chịu nhiều đau khổ như vậy để làm gì, nàng tin ca ca sẽ bảo vệ mình an toàn.
Đương nhiên, Locke đồng ý vô điều kiện với công chúa, sau mấy ngày thân thiết, Locke lần đầu cảm thấy giữa hai người kỳ thật vẫn có một khoảng cách quá lớn. Sau khi rời khỏi đây gặp được hoàng tử Kensell, Angelina có tính sổ với hắn hay không, và hoàng tử Kensell có treo cổ tên dân thường dám cả gan lợi dụng muội muội mình hay không còn rất khó nói. Nếu là treo cổ thì quá nhẹ nhàng đối với Locke, tội thường dân xúc phạm quý tộc ít nhất cũng liên lụy đến thân nhân, phải nhận hình phạt thiêu sống trên cọc.
Locke vụng trộm nhìn Angelina, khuôn mặt nàng vẫn thánh khiết, mái tóc vàng dài vàng xõa xuống nhẹ nhàng như nước, đôi mắt xanh biếc mang theo cảm giác cơ trí và thông tuệ. Locke cảm thấy Angelina sẽ không đối xử với hắn tuyệt tình như vậy, dù sao ban đêm đều là Angelina cảm thấy lạnh chủ động ôm lấy cánh tay hắn, mặc dù rạng sáng cảm giác mềm mại trên cánh tay hắn sẽ biến mất, nhưng hắn cũng không vạch trần, hai người một mực duy trì mối quan hệ vừa mập mờ vừa ấm áp này.
Ở một nơi khác, con sói núi nâu già rất kinh ngạc vì mấy cái cây bên cạnh hang ổ của nó thiếu đi một ít quả màu đỏ. Nó là một sinh vật ma hóa hệ Hỏa, bộ lông màu nâu của nó chính là bằng chứng rõ ràng nhất. Lúc cắn xé con mồi, hàm răng của nó sẽ phun ra một ít ngọn lửa, trong nháy mắt sấy khô huyết dịch ở cổ con mồi, hơn nữa thể chất so với sói núi bình thường cũng cường tráng hơn một chút, đây cũng chính là điểm khác biệt giữa nó với dã thú hung mãnh bình thường.
Sói núi ăn thịt, đương nhiên sẽ không ăn những trái cây màu đỏ đó, nhưng những trái cây màu đỏ kia sẽ tỏa ra một chút xíu hơi thở thuộc tính lửa, điều này khiến lão sói cảm thấy rất thoải mái. Đại đa số sinh vật ma hóa đều sẽ lựa chọn sinh sống ở bên cạnh thực vật ma pháp. Có đôi khi bọn chúng cũng không phải là vì bảo hộ thiên tài địa bảo, chờ lúc nào thiên tài địa bảo trưởng thành sẽ ăn nó, mà bọn chúng chỉ vẻn vẹn cảm thấy ở chỗ ấy rất thoải mái dễ chịu mà thôi.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận