Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 685: Thời Đại Tận Thế (11)

Chương 685: Thời Đại Tận Thế (11)
Thành phố Thượng Nguyên có dân số khoảng hai triệu, là thành thị của một tỉnh, chỉ bằng những kho hàng trong trung tâm thương mại kia, thậm chí thực phẩm và dược vật mốc meo cũng đủ để Mã Tư lệnh nóng mắt.
- Một tuần, qua một tuần, ta muốn rời khỏi một khoảng thời gian.
Buổi chiều ngày nọ, Locke đi đến vị trí doanh trướng của Mã Tư lệnh rồi nói.
Doanh trướng này là nhà tạm thời của Mã Tư lệnh, cả nhà ba người bọn họ hiện tại đều ở quân doanh, Vũ Hương sau khi bị “giải phóng”, rất nhiều người sống sót đều lần lượt được cứu về, đều được sắp xếp xây dựng từ đống nhà cửa đổ nát, mà Mã Tư lệnh kiên trì chiến đấu ở tuyến đầu.
Mã Hiểu Hiểu cúi đầu húp canh, trong lòng không biết đang suy nghĩ gì, Lý Nguyệt thê tử của Mã Tư lệnh thì đi lấy một cái chén cho Locke.
Nếu như nói Mã Tư lệnh và thê tử Lý Nguyệt ban đầu phản đối Locke quen biết với Mã Hiểu Hiểu, vậy thì hiện tại hai người bọn họ đều dao động.
Đầu tiên, Locke có thực lực, bọn họ đều cần dựa vào Locke và sủng vật của hắn, tiếp theo, trong lòng Mã Tư lệnh biết hiện tại bình yên trong doanh địa chỉ là tạm thời, Mã Hiểu Hiểu muốn sống sót thì chỉ đi theo Locke mới có kết cục tốt.
Sau khi ra khỏi nhà của Mã Tư lệnh, Locke tốn một chuyến đến chỗ Trương Linh, người ở vị diện này khiến hắn bận tâm không nhiều.
Trương Linh hai tháng qua hốc hác đi nhiều, tóc cũng vàng úa, trong doanh trại thiếu nước thiếu đồ ăn, thực hiện theo chính sách phân phối đồng đều nên mỗi lần lấy nước đều cử theo một đội quân đi hộ tống đội ngũ múc nước ở bờ sông, nước uống còn thiếu thì lấy đâu nước để rửa mặt.
Cũng chỉ có cả nhà Mã Tư lệnh có đặc quyền cỡ này mới được cung cấp thức ăn và nước uống ngoài định mức.
Trương Linh đã được Locke giúp đỡ rất nhiều, nếu muốn rửa mặt hoặc ăn đều có thể tốt hơn, bên trên tuyệt đối sẽ thỏa mãn yêu cầu của nàng, nhưng việc này khiến nàng cảm thấy bản thân là phế vật.
Sau khi xảy ra tận thế, thôn Trương cũng không may gặp nạn, Hoạt Thi biến dị thì không nói, mỗi nhà ở thôn Trương đều có truyền thống nuôi gia súc, quái vật gà biến dị, trâu biến dị, dê biến dị các loại, trong vòng một đêm từ động vật ăn cỏ hóa thành mãnh thú khát máu, giết sạch hết đám người thôn Trương.
Thôn Trương mới được vài ngày tốt đẹp, đã gặp phải đại nạn này khiến cho người ta thấy mà cảm thán.
Trương Linh cầu xin Locke không ngừng, nên hai tháng trước đã bay đến thôn Trương một chuyến, kết cục không khác gì lắm với suy đoán của hắn, toàn bộ thôn Trương đều hóa thành một vùng phế tích, đám thú biến dị đang nhàn nhã vui đùa trên đống phế tích thôn Trương.
Nhưng cũng không phải chẳng thu hoạch được gì, Locke đi rất đúng lúc, nhà hầm phía dưới mỗi nhà trong thôn vẫn phát hiện được mấy người sống sót.
Trong đó bao gồm cả muội muội nhỏ nhất mà Trương Linh nhắc đến kia.
Tiểu nha đầu năm nay mới bảy tuổi, mới vào học trường tiểu học trong thôn, lúc Locke cứu nàng ra, hài tử đáng thương này đã ở trong hầm đói bụng hai ngày, nếu không phải Locke đút cho nàng hết bình dược tề năng lượng cấp thấp thì Trương Linh có thể sẽ mất đi người thân cuối cùng của mình.
- Ngươi tỉnh táo lại đi, muội muội của ngươi còn cần ngươi nuôi đó, làm chút cơm cho ta đi.
Bên trong giọng nói của Locke ẩn chứa một phần kỹ thuật chấn động tinh thần lực.
Câu nói này khiến đôi mắt thất thần của Trương Linh thoáng khôi phục một chút sức sống.
Bây giờ động lực để kích thích nàng chỉ còn lại muội muội này, nếu như ngũ muội của Trương Linh không còn sống, nữ nhân này không chừng sẽ có suy nghĩ nông cạn.
Không riêng Trương Linh như thế, hơn hai ngàn dân chúng bình thường lần lượt được quân đội cứu về kia cũng thường xuất hiện cảm xúc bi quan này, tình thân, tình yêu là vấn đề mà bất kỳ sinh vật cảm tính nào cũng không thể trốn tránh được.
Đám nhân loại Trái Đất đè nén đau khổ và phẫn hận khi mất đi người thân, người yêu, Locke nhìn ở trong mắt, cảm nhận ở trong lòng.
Locke không khỏi nhớ kẻ khởi nguồn cho tận thế: ý chí vị diện.
Thời gian trôi qua, cảm ứng từ nơi sâu xa trong lòng kêu gọi bản thân càng ngày càng mạnh, ý chí vị diện rốt cuộc muốn hắn làm gì ở vị diện chi tề của vị diện.
Một tuần trước, Phụ Năng Lượng Tụ Biến Châu của Locke xuất hiện một chút phản ứng, hướng chỉ thị của nó ngay tại Nam Cực, cho nên Locke mới nóng lòng muốn rời khỏi Vũ Hương mà ra ngoài một chuyến.
Hắn cuối cùng chỉ là khách qua đường, người bản địa của vị diện này tranh đấu với ý chí vị diện đã kéo dài vài vạn năm, tiếp sau đó bọn họ còn phải đấu nữa.
Là ý chí vị diện chiến thắng diệt sạch tất cả nhân loại trong tận thế, hay là nhân loại một lần nữa quật khởi từ đất chết rồi sừng sững trên đỉnh vị diện, đây đều chẳng phải những thứ liên quan đến Locke, về nhà mới là khát vọng lớn nhất trong lòng hắn.
Sức ăn của Locke vẫn rất lớn, nhẫn không gian của hắn như vô cùng vô tận, lần lượt lấy ra dụng cụ nhà bếp, thậm chí còn có một máy phát điện dùng dầu diesel nhỏ.
Tiếng máy phát điện kêu ầm ầm trong doanh trướng của Trương Linh, Trương Linh ấn mở bếp điện, làm nồi lẩu mà Locke thích ăn nhất.
- Tiểu nha đầu, đến, cùng ăn lẩu.
Locke tựa lên góc bàn học của ngũ muội Trương Linh nói.
Locke khoảng bốn mươi tuổi, đến nay vẫn chưa có con nối dõi, có cảm giác vô cùng yêu thích của trưởng bối dành cho vãn bối với ngũ muội của Trương Linh.
Người lớn đều bị kéo ra ngoài làm việc, tiểu hài tử cũng không ngoại lệ, làm một vài chuyện có thể làm, Mã Tư lệnh sử dụng sức lao động có sẵn trong doanh trại đến cực hạn.
Ngũ muội của Trương Linh đương nhiên không cần bất chấp nguy hiểm ra ngoài làm việc, nàng còn quá nhỏ, Trương Linh muốn nàng học tập, muốn nàng biết chữ, Trương Linh chưa quên bản thân vì sao mười bốn tuổi đã ra ngoài làm công.
Ngay cả khi tận thế kéo đến, học thêm nhiều thứ nhất định sẽ tốt hơn.
- Để nàng viết xong trước đi, không vội.
Tóc của Trương Linh bị hơi nóng của nồi lẩu phả lên làm ướt, nàng vừa vén tóc vừa nói.
Bài tập là của Mã Hiểu Hiểu để lại, nha đầu này hiện tại không có việc gì làm, bởi vì thân thiết như tỷ muội với Trương Linh, cho nên phụ trách dạy học tiểu nha đầu này.
Sách giáo khoa cũng không có, Mã Hiểu Hiểu hiện tại chỉ dạy tiểu cô nương nhận biết mặt chữ.
Cơm nấu rất nhanh, ba người tựa như người một nhà, cùng ngồi một chỗ.
Locke gắp một miếng thịt mỡ dày vào đĩa tiểu cô nương.
- Ăn nhiều thịt vào, ngươi gầy quá.
Ngũ muội của Trương Linh tên là Trương Ny, bây giờ cũng gầy gò giống y như Trương Linh.
- Cảm ơn tỷ phu.
Tiểu nha đầu ngoan ngoãn nói.
Locke lúc trước và Trương Linh giả trang làm bằng hữu quay về thôn Trương, người Trương gia đã xem Locke như con rể riêng từ lâu, tiểu nha đầu này cũng gọi Locke là tỷ phu dưới sự dạy bảo của phụ mẫu huynh tỷ.
Chỉ có Trương Linh là biết rõ Mã Hiểu Hiểu có ý gì với Locke, vả lại nhân vật hàng đầu trong toàn bộ quân doanh là phụ thân của Mã Hiểu Hiểu, cho nên Trương Linh bình thường cũng nghiêm túc nhắc nhở tiểu nha đầu, không được ở trước mặt người ngoài gọi Locke là tỷ phu, trước mặt “ lão sư tạm thời” Mã Hiểu Hiểu của nàng.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận