Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 211: Về Nhà

Chương 211: Về Nhà
Khi trở về nhà, ngoại trừ thấy mấy hộ vệ vẫn đang nghiêm chỉnh chấp hành nhiệm vụ của mình ra, thì cả Angelina và nhóm Grace đều chưa thấy quay về.
Bây giờ đã là bốn giờ chiều, mấy nàng vẫn còn một hai tiếng nữa mới tan học về nhà.
Locke bèn đi đến sân nơi Angelina ở và chơi đùa với con tiểu Hạt Long Angie một lúc cho bớt buồn.
Con Hạt Long này lớn nhanh như thổi, hiện giờ Angelina đã không còn muốn chứa nó ở trong thiết bị không gian của mình, thứ nhất là do bản thân con tiểu Hạt Long cũng không muốn đi vào, bởi vì bên trong ngoại trừ khoảng không gian tối tăm thì chẳng có gì cả. Cái nữa là nó hiện giờ đã lớn, thân thể quá khổ của nó khiến Angelina không thể đưa tất cả các thiết bị, vật liệu hay các vật dụng khác để làm thí nghiệm của mình vào trong.
Hắn đưa cho con tiểu Hạt Long một miếng thịt được cắt từ thân thể Hàn sương cự ngạc, tiểu Angie đầu tiên dùng lưỡi liếm thử một chút, miếng thịt này đã để hơn một tuần, vậy mà cái lạnh vẫn còn toát ra từ trong huyết nhục của Hàn sương cự ngạc.
Tiểu Hạt Long có vẻ thích thú với thịt của Hàn sương cự ngạc, bèn thè cái lưỡi màu tím ra và háo hức liếm láp thử vị, mà không hề có chút quan tâm đến phần huyết nhục của Hàn sương cự ngạc vẫn đang bị đóng băng lạnh giá.
Locke chuyến này không thu thập được nhiều đồ ăn, đoán chừng chỉ đủ để nuôi tiểu Hạt Long ăn một bữa mà thôi, cho nên có bao nhiêu hắn liền lấy ra hết.
Việc tiểu Hạt Long lớn lên nhanh như vậy trong khoảng thời gian này chính là nhờ các loại thịt mà Locke mang về mỗi lần kết thúc nhiệm vụ trở về.
Bây giờ trong mắt con tiểu Hạt Long Locke không còn là hung thần ác sát nữa, mà là một người tốt, lúc nào cũng mang về cho nó đủ loại món ăn ngon và giúp nó nâng cao sức mạnh.
Nếu muốn một con Ma thú yêu thích mình rất đơn giản, chỉ cần cho nó ăn và giúp nó nâng cao thực lực, đặc biệt là loại Ma thú vẫn còn trong giai đoạn chưa trưởng thành.
Chơi đùa với tiểu Hạt Long không bao lâu, bên ngoài đã truyền đến tiếng xe ngựa dừng lại, chắc hẳn là mấy nàng Grace đã về.
Locke từ tốn bước ra ngoài nghênh đoán, quả nhiên, đầu tiên là thấy tiểu cô nương Christine tinh nghịch nhảy xuống xe ngựa, theo sau là Lafite mặc áo giáp, cuối cùng là Grace, người luôn làm mọi việc một cách chậm rãi và ưu nhã.
Xe ngựa của tỷ tỷ Locke là Ria cũng đi theo phía sau, không để Locke phải chờ đợi quá lâu đã nhìn thấy tỷ tỷ mặc váy màu vàng bước xuống xe ngựa, đi cùng nàng còn có mỹ phu nhân Akano của hắn.
- Ca ca!
Tiểu cô nương Christine là người sắc bén nhất, vừa xuống xe đã nhìn thấy Locke đang đứng trước cửa, lập tức chạy nhanh tới đó rồi nhào vào trong lồng ngực Locke.
Christine đã trưởng thành thêm một chút, có lẽ do đã lâu không gặp nên cũng thấy sự khác biệt, ít nhiều thì giờ nàng cũng cao hơn trước khoảng chừng 1m57 và đã cao tới ngực Locke.
So với chiều cao 1m8 của hắn, Christine vẫn thấp hơn khá nhiều nhưng không lộ rõ, khi bước ra ngoài ai nhìn cũng dễ dàng đoán ra họ là huynh muội.
Mấy nàng không ngạc nhiên khi nhìn thấy Locke ở nhà, bọn họ đều không còn xa lạ gì với nhau nên vừa gặp Akano đã tới ôm chầm lấy Locke, còn hắn thuận thế lấy tay kéo lấy eo Grace về gần mình rồi hôn nàng một cái, sau đó nhanh chóng thì thầm với Grace: “Hôm nay ta sẽ tới tìm nàng.”
Cơ mà còn chưa kịp nhìn thấy vẻ mặt của Grace ra sao, Locke đã bị Christine kéo về phủ.
Với Grace thì Christine tạm thời không có ý kiến, nhưng Akano vừa gặp Locke đã sát lại như vậy khiến nàng cảm thấy không vui, trong suy nghĩ của Christine, Akano bám dính lấy ca ca của mình rất lâu rồi, bây giờ nên đến lượt nàng.
Akano không để tâm đến mấy hành động trẻ con đó của Christine, hoặc là nàng đã quá quen rồi, mà lại khi nãy nàng cũng nghe thấy lời Locke thì thầm với Grace, hiện tại còn đang bận hờn dỗi.
Gia hỏa này trở về sau một tháng vắng mặt, ấy thế mà đêm đầu tiên vẫn cứ chọn Grace, dù Akano có độ lượng đến đâu vẫn không khỏi cảm thấy chạnh lòng.
Trong số mấy nàng, người tỏ ra bình tĩnh nhất có lẽ chính là Lafite và Ria.
Đến bữa tối bọn họ ăn cơm trong sự vắng mặt của Angelina, nghe mấy thị nữ nói rằng Angelina ở trong phòng thí nghiệm của trường đại học gần như cả ngày, có vẻ như một thí nghiệm nào đó đã đạt đến thời điểm điểm trọng yếu.
Mà Locke cũng không có nhiều hứng thú tìm hiểu về thí nghiệm của Ma pháp sư, hắn chỉ cần biết Angelina sẽ trở về rất muộn là được, hơn nữa hắn cũng không cần lo lắng đến an nguy của nàng ta, bởi đã có các Ám vệ đỉnh tiêm đi theo bảo vệ nàng, cộng với sự bảo vệ nghiêm ngặt trong học viện, thậm chí còn an toàn hơn sân nhà cao cửa rộng của bọn hắn.
Bữa tối diễn ra trong sự hỏi han ân cần của mấy nữ nhân, ngay tới Lafite, cô thị nữ ít nói chuyện với hắn nhất cũng liên tiếp hỏi mấy vấn đề, dù gì nàng cũng là một Kỹ sĩ, cho nên đối với những trải nghiệm, tao ngộ và phiêu lưu kỳ thú phong phú mà các Kỵ sĩ trải qua trong nhiệm vụ thử nghiệm đều không giấu được sự tò mò vô tận.
Hầu như trong mỗi quá trình chiến đấu Locke kể, Lafite đều chêm thêm vài câu, tựa như người thực hiện nhiệm vụ không phải Locke mà là nàng vậy.
- Sau này đi làm nhiệm vụ, đệ nên cẩn thận hơn.
Ria đặt dao nĩa trong tay xuống rồi nói.
- Ừ, ừ.
Locke vẫn đang nhai bánh mì trắng trong miệng ựm ừ đồng ý, sau đó hắn với lấy một chai rượu nho trên bàn, uống một ngụm rồi nuốt chửng sạch sẽ cùng với miếng bánh mì trong miệng.
Trong toàn bộ khu biệt viện này chỉ có duy nhất hai nữ nhân là Ria và Angelina có tư cách dùng giọng điệu nhắc nhở Locke như thế.
Trong số đó, những lời lẽ mạnh tính thuyết giáo như vậy thường là do Ria nói, về phần Angelina, nàng vẫn luôn nghiêng về bảo vệ Locke.
Locke đương nhiên đồng ý lời cảnh báo của tỷ tỷ Ria, mà lại hắn thực sự rất thích cảm giác được người ta quan tâm.
Mọi người đều nhìn thấy những nhiệm vụ mà Locke đã thực hiện trong sáu tháng qua, hắn thường phải ra ngoài đi biền biệt một hoặc hai tháng mới quay trở về, cũng nhờ Locke giấu vết thương của mình ở nơi mấy nàng không thể nhìn thấy nên họ không biết nhiệm vụ nguy hiểm đến mức nào.
Mấy nàng chỉ có thể dựa vào suy đoán của chính mình và nghe từ câu chuyện của những Kỵ sĩ khác đã từng thực hiện nhiệm vụ để biết đại khái những gì Locke đã trải qua.
Lại nói, trường đại học mà mấy nàng Lafite, Akano theo học cũng là một ngôi trường đại học tốt ở Princeton, cũng có những phân viện tương ứng dành cho Ma pháp sư và Kỵ sĩ, tuy nhiên không thể phủ nhận chất lượng của cả Ma pháp sư và Kỵ sĩ đều kém hơn Học viện Hoàng gia Princeton một bậc.
Về phần thực hiện nhiệm vụ cũng vậy và tỷ lệ hoàn thành không cao.
Những trường học đó giống với Học viện Hoàng gia Princeton, cũng có sảnh nhận nhiệm vụ để sinh viên trong trường hoàn thành, nhưng điều mấy nàng thấy nhiều hơn chỉ là các Kỵ sĩ mang thương tích khắp thân trở về, trong khi đó nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành.
Vì vậy, tâm trạng lo lắng này luôn đi kèm với mỗi chuyến đi xa của Locke.
Một bữa tối ấm cúng kết thúc với thật nhiều câu hỏi từ các nữ nhân, Ria và Akano là hai người đầu tiên rời đi, hai nàng có mối quan hệ tốt và thường xuyên thảo luận về tranh thêu chữ thập thâu đêm suốt sáng, và tối nay Ria lại kéo Akano về phòng của mình.
Về phần Akano, nàng cũng thừa biết chuyện tiếp theo Locke định làm là gì, cho nên không thèm chờ đợi gã nam nhân nhẫn tâm ở phòng cho mất công, đêm nay tới ở cùng Ria cho vui.
Lafite cũng hiểu ý nên bèn kéo Christine về phía phòng ngủ của mình, thực ra tối nào Lafite cũng là người thúc giục tiểu cô nương đi ngủ đúng giờ.
Chỉ một lúc sau, trong đại sảnh chỉ còn lại Grace, nữ nhân nhìn vẻ ngoài rất bình tĩnh và kiên cường kia sau khi tất cả mọi người đều rời đi hết lại lộ ra chút lo lắng?
Locke cũng không phí thời gian liền tiến tới ôm lấy Grace, hắn có thể rõ ràng cảm giác được thân thể mảnh khảnh yêu kiều trong tay mình đang run lên.
- Về phòng của nàng thôi.
Locke nói.
- Vâng.
Grace thì thầm đáp lại.
Cả hai người ôm nhau loạng choạng đi đến phòng Grace, Locke không vội “vào trận” mà lấy ra vài bộ y phục mà Ailian chọn mua hộ mình từ nhẫn không gian.
- Mặc nó cho ta xem.
Locke mở lời.
Grace khẽ cắn môi và ngoan ngoãn làm theo.
Đây hẳn là lần đầu tiên Grace mặc loại trang phục dễ thương như thế này, Locke vừa thoáng nhìn một cái đã không nhịn được thêm nữa bởi mỹ nữ trước mặt thật sự quá đẹp.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận