Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 249: Tham Quan

Chương 249: Tham Quan
Ma pháp tháp thật sự cao cấp và tiên tiến hơn nhiều so với những nơi mà Locke đã từng đến trước đây. Ma pháp tháp có tới sáu tầng, không chỉ có không gian bên trong rộng rãi mà còn có nhiều chức năng hơn.
Angelina còn nói với Locke rằng trong ma pháp tháp này của sư tổ có một tháp linh tồn tại, có trí tuệ như con người. Nhưng Locke không có cơ hội gặp gỡ nó vì hắn không có tư cách được vào phòng giám sát ở tầng sáu.
Trong ma pháp tháp cũng có phòng luyện kim của Angelina. Locke không thể vào các phòng luyện kim khác nhưng hắn có thể đến phòng luyện kim của Angelina, và vốn dĩ ở đó cũng có những thứ Angelina muốn lấy đi.
Bức tường trắng tinh, trên giá luyện kim cũng đầy đủ hơn nhiều so với phòng luyện kim ở nhà với những ống nghiệm bí ẩn đầy màu sắc được đặt ngang trên khung ống nghiệm, và một loại cồn đang phát ra ngọn lửa màu vàng sáng đang đun nóng một cái chảo nung.
Việc trang trí căn phòng luyện kim này đòi hỏi tài trợ ít nhất một vạn Mor vàng. Mặc dù các ma pháp sư luyện kim đều có thể kiếm ra tiền, nhưng cũng tiêu tiền nhiều hơn. Trước khi trở thành đại sư luyện kim vĩ đại, mỗi ma pháp sư đều phải sẵn sàng đối mặt với khả năng phá sản.
- Chờ học thêm một thời gian, ta sẽ mua một bộ luyện kim mới, Angelina ngồi trên chiếc ghế của phòng luyện kim, vừa nói vừa cất đồ đạc của mình.
Locke đứng ở bên cạnh đồng ý,
- Tùy ngươi. Hắn chỉ cần đứng nhìn mà không thể giúp ích được gì, những ống nghiệm và dụng cụ quý giá đó là tài sản cá nhân của sư tổ Babrina, nếu làm hỏng một món co lẽ hắn sẽ phải cạp đất mà ăn trong một tháng.
Nói đến đó, Angelina cũng đã là một học đồ trung cấp, phòng luyện kim đơn giản ở nhà thật sự không thể sử dụng được nữa.
- Hay tìm Bili xem sao? Locke hỏi. Khi gặp khó khăn trong việc mua sắm, hắn luôn nghĩ đến Bili đầu tiên. Trong mắt hắn, Bili đã trở thành một thương nhân toàn năng.
- Đừng làm phiền người ta, chúng ta có thể mua trực tiếp từ bà Babrina. Angelina nói,
Giữa các ma pháp sư, mọi thứ đều được xem là có giá trị, ngay cả người thân cũng không phải là ngoại lệ. Angelina đã gọi Babrina là "bà" nhưng tiền vẫn phải trả, cùng lắm có thể được giảm giá.
Những vật ngoài thân vẫn còn tốt, nhưng tài sản quý giá nhất của mỗi ma pháp sư thực sự là kiến thức của chính họ, kiến thức là vô giá. Lý do Angelina muốn đi học ở Tháp Thánh là bởi nơi đó chứa rất nhiều kiến thức.
Không gian bên trong Hắc Châu rất rộng lớn, đủ để chứa tất cả đồ đạc của Angelina một cách dư dả. Sau khi việc sắp xếp được hoàn tất, Angelina đối diện với bức tường của ma pháp tháp và thực hiện một ma pháp. Một quả cầu nước thoát ra từ giữa bức tường.
- Bà, chúng ta đi trước. Angelina nói với quả cầu nước một cách cung kính.
Không bao lâu, giọng của bà lão vang lên từ trong quả cầu nước. Vị ma pháp sư chính thức này quả nhiên đang tiến hành thí nghiệm, không thể tự mình tiễn họ rời đi, nên bà đã đáp trả bằng một âm thanh nhẹ nhàng qua quả cầu nước.
- Đừng quên một tháng sau đến chỗ của ta. Giọng của bà lão tiếp tục vang lên từ trong quả cầu nước. Một tháng sau đó sẽ là ngày Angelina khởi hành đến Tháp Thánh.
- Được, thưa bà! Angelina trả lời.
Sau khi nói xong, quả cầu nước không biến mất ngay lập tức, vẫn giữ nguyên trạng thái trước đó. Bà lão dường như do dự một lúc trước khi tiếp tục nói:
- Nghe đồn Locke cũng sẽ đến Tháp Thánh để tiễn Angelina sao?
- Đúng vậy, Locke nói.
Hắn dự định một tháng sau sẽ đi đến Tháp Thánh thông qua con đường của Điện Đường Kỵ Sĩ. Chuyến này đi xa một chút cũng không sao, coi như là một chuyến du lịch, dù sao hắn chỉ cần sắp xếp tốt cho Angelina là quay về, chỉ là sẽ mất thời gian lâu hơn một chút, hắn cần phải thông báo cho những người phụ nữ trong gia đình.
- Vậy thì ngươi cũng đến đây đi, không cần phải phiền phức như vậy.
Giọng của bà lão truyền ra, bà có ý định đưa Locke đi cùng.
- Cám ơn sư tổ! Locke đáp.
Đi đến Tháp Thánh thông qua con đường của Điện Đường Kỵ Sĩ không chỉ tốn thời gian mà còn tốn một khoản tiền lớn, nếu có thể đi cùng là tốt nhất.
Sau khi nói xong, quả cầu nước "bốp" vỡ thành những hạt nhỏ lấp lánh, tan vào trong ma pháp tháp.
Sư tổ Babrina là một ma pháp sư chính thức thuỷ hệ. Đối với bà, việc truyền tin qua quả cầu nước chỉ là một chuyện nhỏ nhặt, nhưng lại gây ra sự ngưỡng mộ trong lòng Angelina.
Angelina theo đuổi con đường kết hợp giữa nguyên tố hệ và luyện kim. Trong nguyên tố hệ lại thiên hướng về lực chiến đấu cao hơn là hoả hệ. Vì vậy, phương diện ma pháp truyền tin, nàng chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng phương pháp truyền tin bằng ngọn lửa cấp thấp nhất, chỉ có thể truyền đạt văn tự.
Để đạt được mức độ truyền tải âm thanh và hình ảnh cùng nhau, nàng có thể dự trữ đủ ma lực trong khoảng cách ngắn, nhưng thiếu kiến thức lý thuyết cần thiết, đặc biệt là ma pháp cao cấp hơn. Nàng chưa bắt đầu học những thứ đó.
Đối với Angelina, so với những ma pháp cao cấp rực rỡ và sức sát thương cao, nàng chú trọng đến việc tích lũy kiến thức cơ bản hơn.
Sau khi rời khỏi ma pháp tháp của sư tổ, Locke thở phào một hơi dài. Một ma pháp sư chính thức có thực lực mạnh mẽ hơn một kỵ sĩ chính thức, trong lòng Locke đã phải chịu áp lực rất lớn, lo sợ làm vị sư tổ này không vui.
May mắn thay, kết quả dường như tốt đẹp. Không chỉ thành công gặp sư tổ cùng Angelina, hơn nữa còn nhận được lời cam kết từ vị sư tổ này sẽ cho hắn đồng hành cùng họ.
Khi bước ra khỏi cổng Học viện Đế Quốc Hoàng Gia, một chiếc xe ngựa đã chờ sẵn, người đánh xe là một vị tiểu đội trưởng ám vệ, có thực lực kỵ sĩ thực tập trung cấp.
- Ngươi về trước đi, ta đi Điện Đường Kỵ Sĩ có chút việc. Locke đưa Angelina lên xe ngựa sau đó nói.
- Ừm, về sớm nhé. Angelina không hỏi Locke đi làm gì, chỉ nhắc hắn về nhà sớm.
- Yên tâm đi. Locke gật đầu.
Sau khi ám vệ điều khiển xe ngựa rời đi, Locke vẫy tay về phía một chiếc xe ngựa bên lề đường, chiếc xe ngựa chạy lại.
Ở đây, không chỉ có những chiếc xe ngựa thuộc sở hữu cá nhân của học đồ ở học viện, mà còn có nhiều người dân bình thường ở Princeton kiếm sống tại đây.
- Đi đến đại lộ Constantine ở khu đông bắc! Locke hét về phía người phu xe.
- Được rồi lão gia, 40 Mor bạc thì thế nào? Người phu xe là một người trung niên gần ba mươi tuổi, đã quen với việc bị gọi là "lão gia" bởi những người lớn tuổi hơn mình. Trong những năm qua Locke đã gặp quá nhiều trường hợp như vậy.
Với một thành phố Princeton lớn như vậy, từ khu phố nam đi đến khu đông bắc với giá 40 Mor bạc rất hợp lý, Locke nhíu mày nhẹ và không có tâm trạng để mặc cả với người phu xe này, hắn trực tiếp nói:
- Không vấn đề gì, nếu đi nhanh ta cho ngươi thêm 10 Mor bạc!
-Được! người phu xe đáp và đánh xe ngựa đi nhanh chóng.
Ngoài trường Học viện Đế Quốc Hoàng Gia, có một đám phu xe đang tập trung, họ chủ yếu là công dân hạng nhất của Đế quốc. Công việc của phu xe không được xem là cao quý, nhưng lại có một ngoại lệ tại trường Học viện Đế Quốc Hoàng Gia, vì các quý tộc bên trong trường hiếm khi thương lượng giá với những người dân thường như họ.
Dịch: Thương
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận