Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 557: Liên Hệ

Chương 557: Liên Hệ
Một trăm bốn mươi hai Tinh Thạch Năng Lượng Cao Cấp cũng không tính là nhiều, đây là tiền lương trong bốn_năm năm của hắn, xem ra Điện Đường Kỵ Sĩ luôn khuyến khích Kỵ Sĩ dưới trướng mình tích cực nhận nhiệm vụ bởi ở nơi này vốn không có chỗ cho kẻ rảnh rỗi.
Khoản thù lao kếch xù một trăm bốn mươi hai Tinh Thạch Năng Lượng Cao Cấp này còn có một nguyên nhân khác mới có thể giúp bọn hắn nhận được phần ban thưởng nhiều như vậy, đó là do ba tên cường giả ở bờ Đông Hải, việc nhóm Loce giết chết hai tên và khiến tên còn lại bị thương đều được ghi lại ở trong hồ sơ nhiệm vụ.
Ngoại trừ số Tinh Thạch Năng Lượng này thì thu hoạch lớn nhất của Locke là được chia chiến lợi phẩm của Ma Pháp Sư cấp một kia, chưa kể còn có những mảnh vỡ của ‘Hắc Kỵ Sĩ’ hơn nữa Hals và Arnold còn đưa cho hắn một chiếc trường bào của Tử Linh Ma Pháp Sư.
Trong cuộc đối đầu trực diện cùng Tử Linh Ma Pháp Sư, Hals và Arnold mới là chủ lực nên Locke sẽ không mặt dày tới mức yêu cầu họ chia sẻ nhẫn không gian cùng pháp trượng của tên Ma Pháp Sư đó, chỉ chiếc trường bào này thôi đã tốt lắm rồi. Chắc rằng sẽ có rất nhiều đại sư ở trong Tháp Thánh sẽ cảm thấy hứng thú với tri thức luyện kim ở Đông Hải Ngạn cùng với trường bào của Ma Pháp Sư này.
Sau khi chào hỏi mọi người, Locke lên xe ngựa và trở về nhà sau mấy tháng xa cách.
Trước kia quy tắc không cho phép phi hành của Princeton cũng không ảnh hưởng mấy tới Locke nhưng hiện tại lại khác, sau khi đã quen thuộc với tốc độ phi hành của Kỵ Sĩ cấp một giờ lại phải ngồi chiếc xe ngựa chậm chạp này khiến hắn khá bất lực.
Đã ba tháng không trở về, đường phố Chancellor cũng không có thay đổi gì lớn. Khi nam chủ nhân trở về, nữ chủ nhân Lafite đã bảo thị nữ và những người làm chuẩn bị một bữa tiệc tối đầy náo nhiệt.
Trong bữa tiệc chỉ có hai người là Lafite và Locke, dưới ánh nến đẹp đẽ, Lafite đỏ mặt uống rượu giao bôi cùng Locke, đây là cách chơi mà Hals đã chỉ cho hắn và hắn cũng từng bị ép chơi như vậy với Shelley.
Locke rất thích kiểu chơi này bởi nó vừa kích tình vừa có loại cảm giác ấm áp.
Rượu vào khiến con người ta càng say hơn, dưới ánh nến sắc đỏ trên mặt Lafite càng đậm hơn. Ngay lúc Locke không nhịn được chuẩn bị tiến thêm một bước thì Lafite đột nhiên nói
- Chúng ta có phải nên đến Tháp Thánh thăm mấy vị tiểu thư trước không?
Mặc dù đều đã trở thành nữ nhân của Locke nhưng bình thường Lafite vẫn gọi Grace là tiểu thư.
- Được, lần này trở về ta cũng định đến đó.
Locke gật đầu nói.
Sự gián đoạn nhỏ này cũng không ngăn được cơ thể hai người dần ấm lên, không khí cũng ngày càng nóng bỏng, Locke cùng Lafite đều có thể ngửi được hương vị trên người đối phương như thể bị mùi của đối phương hấp dẫn vậy.
Nhóm hầu gái phục vụ đứng ở hai bên đại sảnh cũng thức thời rời đi, ngay khi cửa vừa được đóng lại, Locke không nhịn được nữa liền tiến lên ôm lấy Lafite.
Suốt bốn tháng không được nếm vị thịt khiến Locke sớm đã nhịn không được, đây sẽ là một đêm mất ngủ.
Trong hai ngày ở nhà cuộc sống trôi qua thật thoải mái khiến tinh thần của Locke thực sự sảng khoái.
Chỉ là khổ cho Lafite, hiện tại nàng vẫn chỉ là Kỵ Sĩ thực tập trung cấp nên làm sao chịu được sự dày vò từ sáng đến tối của dã thú hình người Locke.
Hai ngày sau, Locke ngồi xe ngựa tới một cửa hàng cỡ trung ở phía Đông Princeton.
Đây là một cửa hàng dành cho Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư nên các sản phẩm trong cửa hàng rất đa dạng, có áo giáp, có dược tề và rất nhiều loại thực vật ma pháp, khoáng thạch khác.
Trong cửa hàng ngoại trừ có bốn năm nhân viên chăm chỉ cần cù thì còn có một lão đầu tóc bạc gần một nửa đang ngồi trước quầy.
Lão đầu đeo một gọng kính đơn viền vàng cầm kẹp quan sát cục đá đen xám trước mặt nên cũng không để ý đến Locke vừa đi vào cửa hàng.
- Đại nhân, xin hỏi ngài cần gì?
Một nhân viên cửa hàng trẻ tuổi xinh đẹp đi tới hỏi.
Nàng không cảm nhận được khí tức cường đại nào từ Locke nhưng từ cách ăn mặc và chiếc xe ngựa sang trọng ngoài cửa có thể chắc chắn hắn không phải là một người bình thường.
Cửa hàng này không chỉ mở cửa cho các Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ mà một số quý tộc giàu có cũng sẽ tới đây xem đồ chơi mới khi rảnh rỗi.
Nữ nhân viên cửa hàng này đã nhầm Locke thành con trai của một gia đình quý tộc.
Nữ nhân viên cửa hàng này không cảm nhận được khí tức cường đại của Locke một là vì bản thân nàng không có thực lực gì, nàng chỉ mới học qua đấu khí thô sơ và vẫn đang ở cấp độ Nhập Môn Kỵ Sĩ thực tập, hai là vì Locke đã tấn thăng cấp một từ lâu nên hiện tại hắn đã có thể không chế một phần dao động năng lượng phát ra ngoài của bản thân.
- Ta tìm quản lý cửa hàng của các ngươi.
Locke nói thẳng vào vấn đề.
Biển hiệu ngoài cửa hàng có khắc ấn biểu tượng của gia tộc Bili nên Locke chắc chắn rằng hắn không đi nhầm chỗ.
Nữ nhân viên cửa hàng thoạt đầu có vẻ nghi ngờ nhưng thấy dáng vẻ bất phàm của Locke nên nàng vẫn quay đầu đi gọi lão giả tóc bạc đang nghiên cứu một loại khoáng thạch nào đó.
- Xin chào, xin hỏi ta có thể giúp gì không?
Chỉ trong chốc lát lão giả tóc bạc đã đi tới lịch sự hỏi Locke.
Hắn không giống nữ nhân viên cửa hàng chưa trải sự đời kia bởi từ phía xa lão nhân này đã có thể cảm nhận được khí chất phi thường của người trước mặt, lão đầu suy đoán không biết đây là thành viên của một gia đình quý tộc quyền lực hay là một Kỵ Sĩ hoặc Ma Pháp Sư cường đại nào đó.
- Haha, Worle, ngươi không nhận ra ta sao?
Locke mỉm cười nhìn lão đầu trước mặt.
- Ngài là...
Lão đầu Worle đỡ gọng kính đơn trên mắt phải để nhìn kỹ Locke, sau đó hồi tưởng lại rồi khó tin nói:
- Ngài là... Ngài là Locke đại nhân?
Hơn mười năm trước khi Locke vẫn đang học tập ở Học viện Hoàng gia Đế quốc, hắn đã từng đến cửa hàng này của gia tộc Bili cùng với Jokin và bọn người Angelina.
Đây là một trong những cửa hàng lớn trong số rất nhiều sản nghiệp của gia tộc Bili ở Princeton, nó có thể kiếm về hai mươi đến ba mươi vạn Mor vàng cho gia tộc Bili mỗi năm.
Nếu chuyển đổi thành Tinh Thạch Năng Lượng thì cũng được gần bốn mươi viên Tinh Thạch Năng Lượng cao cấp nên có thể nói đây là một cây rụng tiền.
Người ở vị trí như lão đầu Worle này từ nhỏ đã nuôi dưỡng năng lực gặp qua là nhớ bởi ngoài vai trò quản lý cửa hàng thì hắn còn là một giám định sư nên cần phải phân biệt một số món hàng hiếm có bình thường khó gặp.
Lúc đầu Locke đi cùng với Bili mà nàng lại là tiểu công chúa được sủng ái nhất trong gia tộc nàng nên Worle nhớ kỹ hình dáng của Locke cũng là hợp tình hợp lý.
Dù nhận ra Locke nhưng Worle vẫn không thể tin được nam tử thanh niên trước mắt mình chính là Locke, phải biết rằng dù từ lúc Locke và Bili đến cửa hàng này đã mười mấy năm nhưng dung mạo của Locke không hề thay đổi chút nào.
Mười mấy năm trước Worle là một nam nhân ngoài ba mươi nhưng mười mấy năm sau hắn đã là một lão đầu bước nửa bước xuống mồ.
- Ta đến đây tìm Bili, bây giờ ngươi có thể liên hệ với nàng không?
Locke hỏi.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận