Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 438: Quốc Vương Đanh Thép

Chương 438: Quốc Vương Đanh Thép
Lời nói thô lỗ, nhưng Keane nghe xong liền ấm áp trong lòng, lần nữa nói tiếng cám ơn với Robbins đại thúc trong lò rèn rồi mới rời đi.
Bên trong lò rèn, động tác gõ sắt của Robbins chậm rãi dừng lại, hắn đột nhiên nhớ đến hài nhi đang học may vá tại chỗ nam tước trong thành. “Mấy ngày nữa lên thăm hắn, kết hôn hai năm rồi còn không sinh tôn tử cho ta, còn không bằng cái lão Blue chết bầm.” Robbins nghĩ như vậy nhưng tiếng gõ "Keng! Keng! Keng!" vẫn tiếp tục vang lên.
Mỗi người có cách sống khác nhau, với những nông dân bình thường sống tại thôn quê người như lão Blue và Keane mà nói, mỗi ngày trồng trọt và có thể ăn no, lương thô nhét đầy cái nhà kho là theo đuối cả đời của bọn hắn.
Cứ cho là có lý tưởng đi, nông dân thì biết gì là lý tưởng, lý tưởng chính là hy vọng, hy vọng của Keane chính là mua cho thê tử thước vải mới và nhẫn bạc, hy vọng của lão Blue là có thể sống và nhìn thấy tôn tử trưởng thành
Người trong thành cũng có cách sống của người trong thành , hôm nay tất cả mọi người thành Flor vương đô Faustain thật cao hứng.
Vị Quốc Vương bệ hạ vĩ đại anh minh của bọn hắn, buổi sang hôm qua đã ban bố một pháp lệnh bao phủ cả nước: thuế cuối năm nay và năm sau giảm ba phần.
Ba phần thuế không ít, đối với cư dân vương đô mà nói, chính là một năm giao ít lại mấy đồng bạc Diller, đối với nông dân nông thôn mà nói, chính là có thể lại ăn thêm chục bữa bánh mì ngoài ngay lễ ra.
Cư dân thành Flor ưa thích nghe ngóng nhiều chuyện, vì sao Quốc Vương đưa ra cái mệnh lệnh này, là bởi vì thân muội của Quốc Vương bệ hạ trở về nước, Quốc Vương vui mừng nên ban bố pháp lệnh này.
Tất cả cư dân Faustain biết rõ nguyên nhân này, đều vì công chúa trở về mà vui sướng.
Trong những ngày cả nước chúc mừng, là người trong cuộc mà Angelina lại không có một chút tâm tình vui vẻ nào.
Kể từ khi trở lại thành Flor vào buổi sáng hôm qua là nàng lại tự giam mình ở trong phòng, người sáng suốt đều có thể nhìn ra vẻ bi thương của Angelina.
Locke không biết đã khuyên qua bao nhiêu lần, nhưng Angelina cũng không nói câu nào mà chỉ ôm Locke rồi khóc, hắn chỉ có thể ở bên nàng từ buổi sáng hôm qua đến giờ.
“haizz!”
Bên ngoài tẩm cung công chúa, Quốc Vương Kensel một thân hoa phục,cầm trong tay quốc trượng phát ra một tiếng thở dài.
Muội muội trở về vốn là ngày đại hỉ, nhưng bởi vì nghe được năm ngoái phụ thân qua đời mà bi thương như thế, điều này khiến cho chính Kensel cũng có chút hoài niệm lão Quốc Vương nghiêm khắc, luôn âm thầm vì mình.
- Bệ hạ, đại thần cùng các quý tộc đều đang chờ tại sảnh phụ.
Một vị quan hầu đi đến bên Kensel, thấp giọng nói.
Điều chỉnh lại tâm tình của mình, Kensel khôi phục biểu lộ không có chút rung động nào
- Ừ, bây giờ chúng ta đi qua đó.
Các Kỵ Sĩ thực tập cấp cao của vương quốc ra ngoài chinh chiến nhiều năm, cùng hai đại hầu tước Kỵ Sĩ cấp một trở về, có những trụ cột trong gia tộc đã ngã xuống tại chiến tranh vị diện, cũng có người thực lực tăng lên cực lớn và mang về đủ loại tài nguyên quý hiếm, vương đô nho nhỏ cũng bắt đầu cuồn cuộn sóng ngầm, Faustain cũng không bình lặng như vẻ ngoài.
Kế vị một năm, Kensel vừa mới củng cố vương quyền của bản thân không bao lâu, lại nghênh đón một lần khiêu chiến trọng đại.
- Kêu nhà bếp chuẩn bị đồ ăn mang vào cho công chúa và kỵ sĩ Locke đi.
Mặc dù đã đi xa, nhưng giọng Kensel vẫn còn vang ở chỗ tẩm cung này.
Những cung nữ này mới vào cung hai năm nay, giờ mới biết bệ hạ Kensel quả nhiên quan tâm muội muội mình như lời đồn.
Trong sảnh phụ đang có cãi nhau, còn chưa tới gần mà tạp âm huyên náo đã khiến Kensel đau đầu.
Quốc Vương đúng là không dễ làm như thế, kế nhiệm một năm đã khiến Kensel thấu hiểu điều này, khó hơn nhiều so với việc lãnh binh đánh giặc.
Nhìn thấy Quốc Vương bệ hạ tiến đến, khiến âm thanh trong sảnh phụ lúc này mới hơi hơi yếu một chút.
Nguyên nhân dẫn đến việc này không phải từ sự tôn trọng Quốc Vương của bọn hắn, mà là sợ hãi.
Năm ngoái lúc Kensel kế vị đã tự mình xử tội mấy quý tộc cùng đại thần, các tiểu gia tộc bị liên luỵ hủy diệt đếm không hết. Liên tục một tháng mà bên trong thành Flor tràn ngập huyết tinh.
Đó là một Quốc Vương đanh thép, càng hùng mạnh hơn so với lão Quốc Vương đời trước.
Đi vào bên trong sảnh phụ, hơn mười vị quý tộc thân mặc hoa phục ở trong đó.
Xem dáng vẻ bọn hắn đa số mặt đỏ tới mang tai, Kensell có thể tưởng tượng trước khi bản thân đi vào đó là một cảnh tượng ầm ĩ như thế nào.
Nhìn quanh một vòng thấy có không ít khuôn mặt quen thuộc, Kensell liền thả lỏng tinh thần.
Trong đám quý tộc thì càng già càng kiên cường, đấy là sự thật.
Làm cho vị bệ hạ này kiêng kị nhất không phải những tiểu trung quý tộc như những chú hề nhảy nhót kia, mà là những đại gia tộc đứng phía sau cùng, dùng từng sợi chỉ vô hình thao túng hết thảy .
Bốn đại gia tộc hầu tước là hậu thuẫn kiên cường nhất của vương thất, trước khi đăng cơ lên bảo tọa Quốc Vương, Kensell chính là được mấy gia tộc này ủng hộ.
Hiện tại điều khiến hắn bối rối và vô cùng phiền phức là những quý tộc cấp bậc Bá Tước kia.
Linh cẩu có hàm răng sắc bén cùng thể phách khỏe mạnh, vận dụng tốt có thể giúp hùng sư đi săn, vận dụng không tốt sẽ sẽ cắn ngược chủ.
Sau khi hoàn toàn công chiếm Charlie khiến diện tích quốc thổ tăng lớn gần gấp đôi, vương quốc Faustain đang ở thời khắc cường thịnh nhất trong lịch sử, Kensell không muốn trở thành tội nhân của vương thất, mỗi một bước đi đều cần chú ý cẩn thận.
Nhìn thấy Quốc Vương bệ hạ sau khi vào sảnh phụ mà không nói một câu nào khiến mấy gia chủ sôi sục muốn khơi mào câu chuyện.
Bọn hắn là những trụ cột vững vàng trong gia tộc, và đều sống sót trở về từ chiến tranh vị diện, do buộc phải tuân thủ nghiêm ngặt chuẩn tắc của Điện Đường Kỵ Sĩ nên những kỵ sĩ này không dám lắm lời.
Nhưng người già thành tinh, chỉ cần hơi cúi nhìn là sẽ hiểu thấu đáo, những Kỵ Sĩ thực tập cao cấp chưa quay về kia, hơn một nữa sẽ là vĩnh viễn không trở về.
Chiến lực cao cấp không chỉ là tiêu chí duy nhất để cân nhắc thực lực của một gia tộc, mà nó còn phản ánh lại khả năng cạnh tranh trực quan của một gia tộc đó.
Gia tộc không có đỉnh cấp cường giả che chở tựa như dã thú không có răng nanh bén nhọn, theo luật chọn lọc tự nhiên trong rừng thì chỉ có thể bị đào thải.
Với tình trạng Faustain trước mắt, muốn nổi lên một trận chiến tranh đối ngoại lần nữa là không thể nào, bất luận là Tháp Thánh hay là Điện Đường Kỵ Sĩ đều không cho phép một tai họa vô lý nào phát sinh.
Trừ phi quốc gia của họ lần nữa xuất hiện một vị địa kỵ sĩ cấp hai, hoặc là một kẻ mạnh hơn thì Faustain mới có khả năng, hoặc là 'lấy cớ' để có nhiều lãnh địa hơn.
Dĩ nhiên nếu không có cách thu hoạch lợi ích từ bên ngoài, vậy nên rất nhiều người đều dòm ngó bên trong.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận