Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 513: Thọ Tận

Chương 513: Thọ Tận
Đêm xuân đó cũng thật là làm khó cho hai tiểu nha đầu lần đầu trở thành phụ nữ, khiến hai nàng suýt không chịu nổi.
May sao cả hai đều là những Kỵ Sĩ tu luyện đấu khí, về phương diện phục hồi sẽ mạnh mạnh hơn Akano hay Angelina rất nhiều.
Chẳng trách các Kỵ Sĩ chỉ cùng thực lực tương cận khác phái mới có thể hạ sinh đời sau, và chỉ những nữ Kỵ Sĩ có thể chất cường hãn mới có thể chịu đựng được sự “tra tấn” như mưa to bão tố dữ dội tựa Ma thú như vậy.
- Ca ca, ta có thể sinh cho chàng một đứa con không?
Mãi cho đến sáng sớm, khi “chiến sự” dần dần lắng xuống, Christine dựa vào cánh tay Locke thỏ thẻ nói.
- Sẽ được thôi.
Locke không biết xấu hổ nói tiếp:
- Hay là chúng ta thêm mấy hiệp nữa nhé?
Câu gọi “ca ca” của Christine dường như đã khiến cho dục hỏa trong người hắn vừa bị dập tắt lần nữa tràn đầy.
- Vâng.
Christine khẽ cắn môi đồng ý.
Tiểu nha đầu này ngày thường tương đối bướng bỉnh, nhưng chỉ cần là yêu cầu của Locke nàng sẽ đồng ý vô điều kiện.
Cuộc chiến giữa hai người khiến Lafite đang giả vờ ngủ ở một bên cũng không thể nằm yên được nữa, rồi chuyện gì đến cũng phải đến, Lafite lại bị Locke kéo vào chiến đấu chung.
Một tuần sau, Locke tinh thần sảng khoái đem theo hai nữ nhân bắt đầu cuộc hành trình trở lại Tây Phương Tam Đảo.
- Lần này chúng ta cần phải mất bốn tháng mới tới được Tháp Thánh.
Trên boong tàu, người chủ sự của gia tộc Bryan nói khẽ với Locke.
- Ừm.
Locke gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hy vọng lần này hắn sẽ không gặp phải chuyện tương tự như lần tấn công của Naga.
- Chẳng hay Locke đại nhân có nguyện ý gia nhập thương hội Bryan của chúng ta hay không. Lợi ích mà chúng ta có thể đưa ra...
Thương nhân trung niên có bộ râu màu vàng nhạt dò hỏi.
Tuy nhiên chưa kịp để người đó nói hết câu, Locke đã xua tay từ chối:
- Ta đã có tổ chức của mình rồi.
- Thế thì thôi vậy.
Thương nhân trung niên thở dài.
Không chỉ riêng thương hội Bryan, mà còn có một số tổ chức và thế lực đã liên lạc riêng với Locke kể từ sau khi hắn tham gia thí luyện tiểu ốc Memeli (Memeli Cabin).
Một Kỵ Sĩ có tiềm năng trở thành cường giả cấp một rất đáng để bọn hắn đầu tư vào lúc này.
Locke vốn không có ý định sống cả đời ở Đông Hải Ngạn, quê hương của hắn ở Tây Phương Tam Đảo, làm sao có thể tiếp nhận lời mời chào của các tổ chức nơi đây chứ.
Sau hơn một năm du hành trên biển và hơn một năm thử thách và phiêu lưu, Locke cuối cùng cũng trở về trong thời gian đã ước định với phụ mẫu.
Tháng 9, kim thu chi nguyệt, là mùa thu hoạch trên khắp Tây Phương Tam Đảo.
Khi con tàu đi qua Hảo Vọng Giác, nơi được gọi là xương sống của đại hải, hình dáng của Tháp Thánh đảo dần hiện ra trong tầm mắt Locke.
Gia tộc Naga từng tấn công con tàu lần này đã không còn xuất hiện nữa, ngoại trừ một số Ma thú dưới đáy biển ngoi đầu lên làm bữa ăn phụ cho Locke và con Hạt Long Fermo, thì suốt cuộc hành trình diễn ra gió êm sóng lặng.
- Giờ thì tạm biệt Kỵ Sĩ Locke!
Vị chủ sự phân hội thương hội Bryan vừa bắt tay vừa nói với Locke.
- Tạm biệt.
Locke mỉm cười, ánh mắt hắn dừng lại trên người Ma Pháp Sư đứng phía sau người này một giây, sau đó lập tức dời đi.
Một vị Chuẩn Ma Pháp Sư vẫn nên được Locke bảo trì sự tôn trọng.
Diện mạo của Tháp Thánh không có nhiều thay đổi so với khi Locke rời đi, vẫn là cao vút trong mây, tựa như kình thiên chi trụ.
Đưa thủy tinh thân phận của mình ra cho Ma Pháp học đồ đang làm nhiệm vụ canh gác ở khu vực bên ngoài, Locke nóng lòng bước lên hành lang trên không.
Nếu không có gì thay đổi thì lúc này thê tử của hắn là Angelina và Grace đang học ở Tháp Thánh.
Trên tầng 74 của Tháp Thánh tại chỗ của Keira đại sư, Locke gặp lại Grace, người mà hắn đã không gặp trong suốt ba năm.
Ba năm đã trôi qua, dung mạo của Grace không có nhiều thay đổi, ma lực nuôi dưỡng cơ thể và tác dụng của các loại dược liệu đã khiến Grace rõ ràng đã ba mươi tuổi vẫn trẻ trung tựa hồi xuân thì hai mươi.
Kỳ thực nếu nói có gì đó thay đổi, thì chính là trưởng thành hơn trước, nàng ta như là quả đào chín mọng quyến rũ Locke, hắn nhịn không được muốn cắn một miếng.
- Angelina đâu? Tại sao cậu không thấy nàng ấy?
Locke Âu yếm Grace một lúc mới bắt đầu hỏi. Ngoại trừ Angelina ra, hắn thậm chí còn không nhìn thấy Keira đại sư đâu.
Nghe Locke hỏi, Grace hít sâu một hơi như thể lấy lại bình tĩnh, sau đó thấp giọng đáp:
- Angelina cùng Keira đại sư đi Faustain rồi.
- Đi Faustain? Có chuyện gì xảy ra sao?
Locke khó hiểu hỏi dồn.
- Ria báo tin về từ một tuần trước, phụ mẫu họ…
Trong giọng Grace phảng phất nghe được tiếng nức nở.
Vẻ mặt vui mừng cùng tâm trạng phấn khởi vì vừa được đoàn tụ với người mình yêu của Locke dần dần cứng lại.
Thông qua mối quan hệ của Grace, Locke lên một chiếc phù không thuyền cỡ nhỏ đi hướng tới Faustain.
Grace hiện tại đang là học đồ dưới danh Ma Pháp Sư Ashar, cũng xem như là lập được căn cơ trong Tháp Thánh.
Được hai nữ Grace và Christine liên tục bổ sung năng lượng, phù không thuyền bay đi với tốc độ nhanh nhất.
Mười ngày sau, sau khi sử dụng hết ma lực của hai viên tinh thể năng lượng cao cấp, Locke cuối cùng cũng chạy về Faustain, nhìn thấy phụ mẫu của mình đang yếu ớt nằm trên giường.
Lão Locke và Tia đều đã già rồi, tuổi tác đã năm mươi gần sáu mươi, đã vượt quá giới hạn độ tuổi trung bình ở Faustain.
Sự chăm chỉ lao động quá sức vào lúc trẻ đã gây ra những tổn thương không thể khắc phục được cho cơ thể, dù có bồi bổ bao nhiêu cũng không thể bồi bổ được.
Mấy năm trước, khi lão Locke và Tia ép Locke sinh cho bọn họ một tôn nhi, cũng cảm thấy rằng ngày tàn của mình đang đến gần.
Trong phủ thân vương quen thuộc, bên cạnh giường bệnh của lão Locke và Tia, ngoại trừ Ria và Angelina đứng hai bên ra, đạo sư của Angelina là Keira cũng ở đây.
Căn phòng chứa đựng các nguyên tố quang hệ vẫn chưa tản đi. Keira đại sư vừa thực hiện một ma thuật trị liệu cho phu phụ lão Locke.
Ma Pháp Sư cấp một là điều mà Faustain chưa bao giờ có, để mời Keira đại sư đến đây, Angelina đã sưng mắt vì khóc.
Hiệu quả cũng rất rõ ràng, phu phụ lão Locke lẽ ra phải ra đi từ mấy tháng trước, lại đang đợi Locke quay về.
Thẫn thờ bước vào cửa, Locke không dám ngẩng đầu nhìn phụ mẫu mình đang hít thở thoi thóp, sắc mặt như tro tàn.
Hắn nắm chặt Tinh Linh dược tề trong tay, Locke đột nhiên hận mình không quay về sớm hơn.
Keira đại sư đang ở tạm tại phủ thân vương, liếc nhìn lọ thuốc trong tay Locke, đó là một lọ thuốc trong suốt màu xanh nhạt có thoang thoảng hương hoa nhài trắng, còn được gắn một nút đậy lọ thuốc. Với sinh mệnh lực dồi dào của nó, Keira đại sư đã đại khái đoán được công dụng và nguồn gốc của lọ thuốc này.
- Ngay cả khi ngươi cầm dược tề có huyết mạch của tộc Tinh Linh về từ đầu thì thể chất của phụ mẫu ngươi cũng không thể sử dụng được. Tinh Linh dược tề nổi tiếng vì dược tính ôn hòa nhưng không phải là thứ mà lão nhân bình thường có thể chịu đựng được.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận