Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 224: Cứu Giúp

Chương 224: Cứu Giúp
Locke đột nhiên lao tới khiến Jokin kinh ngạc, hơn nữa trong nội tâm Jokin truyền đến nhiều hơn một lời cảm tạ, một cảm giác ám áp nhàn nhạt.
- Cám ơn ngươi, Locke!
Jokin vừa nói xong liền thấy Locke đã cầm kiếm trợ giúp chiến đoàn của Diene và Bili.
Thận trọng như Jokin cũng phát hiện ra động tác che ngực bằng tay trái của Locke, hiển nhiên là do bị Thanh Bố Cốc hung hăng mổ một nhát trí mạng. Mà hết thảy nguyên nhân này đều là do cứu nàng.
Điều chỉnh tốt tâm trạng, Jokin tiến về phía chiến đoàn của Chris và Bob, nơi này vẫn còn quá gần Ma Ngưng quả sâm lâm, nếu cuộc chiến kéo dài quá lâu, thu hút đàn Thanh Bố Cốc tới đây thì rắc rối sẽ rất lớn.
Mặc dù bị thương nhẹ, nhưng kỵ sỹ thực tập trung cấp vẫn là kỵ sỹ thực tập trung cấp, những con này có thể được gọi là tinh nhuệ Thanh Bố Cốc nhưng vẫn chưa thoát ly phạm trù ma thú cấp thấp, rất nhanh dưới áp chế hỏa lực liên kết của BiLi và Diene, Thanh Bố Cốc lớn đã bị Locke ở gần đó tiêu diệt.
Ở một bên khác, dưới sự trợ giúp ma pháp của Jokin và Angelina, con Thanh Bố Cốc mà Chris và những người khác vây quanh trấn áp cũng lần lượt bị tiêu diệt.
- Chúng ta đi!
Jokin vung lên ma pháp trượng.
Hai tuần sau, một đoàn xe đang đi trên một con đường nào đó ở tỉnh Essevius.
Đây là Jokin và những người khác đã ra khỏi Saline sâm lâm.
- Lần này trở về, có thể thăng cấp làm học đồ cấp thấp!
Mina ngồi trong xe ngựa vui vẻ nói.
Nhiệm vụ của các nàng là thu thập Ma Ngưng quả, nhưng với tư cách là vật phẩm nhiệm vụ, dựa trên số lượng thu thập được lần này, chỉ cần nộp tối đa một nửa, phần còn lại thuộc về các nàng.
Hơn nữa với Ma Ngưng quả mà các nàng nộp, học viện sẽ cung cấp cho các nàng dược tề được làm từ nguyên liệu chính là Ma Ngưng quả để đền bù, giá trị của nó cao hơn một chút so với chính Ma Ngưng quả.
Khác với sự hưng phấn của Mina, Chris và Bob thở ra một ngụm lãnh khí, vẻ mặt chán chường.
Lần này trong tiểu đội cũng không phải không có người bị thương, chẳng hạn như hai người Chris và Bob bị thương ở mức độ khác nhau, hầu hết các vết thương đều là vết mổ và vết trầy xước, nhìn từ bên ngoài thì đầy vết máu, trông rất doạ người.
Locke cũng bị thương nhẹ, hắn vì cứu Jokin mà phần ngực và phổi bị mổ một chút. Vết thương không sâu, nhưng trong thời gian ngắn hắn không thích hợp vận động mạnh.
Các nữ Ma pháp sư không bị thương, có thể đạt được kết quả như vậy chỉ có thể chứng tỏ những kỵ sĩ trong tiểu đội tận tâm tận trách bảo hộ các nàng.
- Lần này quay về, ta sẽ đổi Ma Ngưng quả dược tề lấy một ít Thâm Hồng dược tề cho các ngươi!
Jokin hứa hẹn.
Ma Ngưng quả dược tề lấy Ma Ngưng quả làm nguyên liệu chính. Nó là một loại dược phẩm có thể tăng ma lực cho các ma pháp sư. Đối với các kỵ sĩ tu luyện đấu khí mà nói, lọ dược Ma Ngưng thuật ít có tác dụng với bọn hắn. Ma lực và đấu khí là hai loại tu luyện thể hoàn toàn khác nhau.
Thâm Hồng dược tề có tác dụng nâng cao đấu khí đối với kỵ sĩ cấp thấp và trung trung cấp, loại dược phẩm dành cho kỵ sĩ này hiếm khi được bán trên thị trường bởi vì nguyên liệu sử dụng đắt đỏ, chính vì vậy Jokin nói rằng trao đổi chứ không phải mua.
Đối với những dược tề đốt tiền mà nói, đa số đều do ma pháp sư dùng, ngay cả những kỵ sĩ quý tộc dù gia đình có tiền đến mấy, bọn hắn cũng không đủ khả năng trang trải chi phí ngày tháng tích lũy .
Ma pháp sư vì có thực lực càng mạnh, đồng thời cũng có thể làm ra dược tề, nên họ mới là chủ lưu trong đại quân nuốt dược.
Sau khi nghe lời hứa hẹn của Jokin, Locke vẫn tốt, nhưng hai người Chris và Bob lại kích động hơn nhiều.
Nói đến độ trân quý của Thâm Hồng dược tề thì giá trị của nó không kém gì Ma Ngưng quả dược tề, chỉ cần Jokin có thể cho bọn hắn mỗi người một chút Thâm Hồng dược tề, cũng đủ để chống đỡ bọn hắn hoàn thành nhiệm lần này .
Gặp bộ dạng hưng phấn của hai người Chris và Bob, Jokin yên tâm không ít, việc thành lập một đội không chỉ cần ràng buộc tình cảm mà còn phải duy trì lợi ích, trong gia tộc nàng chỉ còn lại một ít Thâm Hồng dược tề, vừa vặn lần này lấy ra.
Tuy nhiên, phản ứng của Locke khiến Jokin có chút nghi hoặc.
Trên lòng bàn tay Locke có hai mảnh thanh sắc lông vũ , tuy chỉ là lông vũ nhưng độ cứng và sắc bén thì không kém gì những lưỡi dao thông thường.
Khó trách nó có thể tránh được công kích của các ma pháp sư, cho dù đối với hắn, một kỵ sĩ thực tập trung cấp, muốn Phá vỡ hàng phòng ngự cũng cần không ít lực đạo.
Locke cân nhắc chính là liệu dùng chúng có thể chế tạo được loại vũ khí như ám khí hoặc là chuỷ thủ hay không.
Chuỷ thủ của hắn đã theo hắn bảy tám năm, khi hắn còn là một bính lính bình thường, dùng vẫn còn tốt, nhưng hiện tại đã không theo kịp hắn, đừng nói là ma thú trung cấp và cấp thấp, thậm chí ma hóa sinh vật, cắt ra cũng có chút tốn công sức, nếu nó bị gãy mất, Locke sẽ đau lòng một hồi lâu.
cây chủy thủ này không đại biểu cho chiếc lực của Locke mà là một loại ký thác của hắn
- Angelina, nàng có thể đem những lông vũ này dung nhập bên trong chủy thủ của ta sao?
Locke hỏi Angelin đang dựa vào bả vai hắn đọc sách.
- Ta xem một chút
Angelina đặt cuốn sách ma thuật màu da nâu trong tay xuống, tiếp nhận chiếc thanh sắc lông vũ trong tay Locke.
Nghiên cứu một lúc, Angelina mới lên tiếng :
- Ta tạm thời còn không được, chất liệu tương đối hài hoà, nhưng lại có phong hệ ma lực của Thanh Bố Cốc, ta trước mắt còn không thể dung hợp nguyên tố vào trong kim loại được.
Nếu như chỉ vẻn vẹn vì tăng cường độ chắc chắn của chuỷ thủ, mà dung nhập lông vũ của Thanh Bố cốc, đừng nói Angelina, dù là một thợ rèn bình thường cũng có thể làm được, nhưng ma pháp sư như thế nào lại có thế đánh đồng cùng với thợ rèn.
Angelina cân nhắc chính là đem Phong hệ ma lực bên trong lông vũ của Thanh Bố Cốc tương hợp với chủy thủ kim loại, không chỉ độ sắc bén có thể tăng lên, nếu tăng Phong hệ ma lực vào trong chủy thủ, cũng sẽ có lợi ích không tưởng tượng nổi.
Vào thời điểm đó, cây chuỷ thủ không còn đơn giản như một chuỷ thủ bình thường nữa mà có thể được sử dụng như một trang bị ma pháp.
Locke không ngờ có thể biến chuỷ thủ này thành ma pháp chuỷ thủ, nghe Angelina nói như vậy, hắn nhất thời sửng sốt.
- Ta có thể giúp ngươi! Jokin đột nhiên nói, cắt đứt suy nghĩ của Locke.
"Hả?" Locke nhìn về Jokin ở trước mặt, không gian trong xe ngựa không lớn, chỗ ngồi của mỗi người đều tương đối nhỏ gọn, Locke ngẩng đầu có thể trực tiếp nhìn thấy thân hình hấp dẫn của Jokin trong bộ váy đỏ.
- Phụ thân ta vừa vặn quen biết một vị luyện kim đại sư, lần này có thể giúp ngươi. Jokin vuốt nhẹ mái tóc nói.
- Kia không tốt…
Dịch: Thương
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận