Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 185: Nhiệm Vụ

Chương 185: Nhiệm Vụ
- Ta còn lâu mới đồng ý chung đội với cái gã kia nhá!
Jokin dang đôi chân dài của mình ra, tay chống nạnh, rất là bức xúc nói trong khi mắt còn chẳng thèm nhìn Locke cách đó không xa.
- Jokin, làm ơn đi mà.
Angelina nắm lấy tay Jokin cố gắng thuyết phục.
Locke lần trước gây ra chuyện lớn như vậy ở nhà Jokin, nàng ta có thể nhẫn nhịn cho tới tận bây giờ đều đã là rất khó, giờ sao có thể đồng ý để Locke vào chung một đội cùng với mình.
- Thực lực Kỵ sĩ thực tập trung cấp của Locke có thể giúp chúng ta rất nhiều.
Diene cũng tiến lên thuyết phục, nhóm nhỏ ba người này mỗi người một tính cách khác nhau, nhưng lại luôn hành động cùng nhau.
Có vẻ như câu nói này đã làm động lòng Jokin, nàng ta suy xét sức mạnh Kỵ sĩ thực tập trung cấp của Locke một lúc lâu, sau đó đành miễn cưỡng đồng ý.
Được Jokin chấp thuận Angelina mới yên tâm, nhóm nhỏ bọn họ lần này ra ngoài thi hành nhiệm vụ, ngoại trừ ba nàng ra còn có vài bạn học là Kỵ sĩ và Ma pháp học đồ, đều do Jokin cầm đầu.
Ngoài gia thế hùng mạnh, thì tính cách mạnh mẽ của Jokin cũng chính là một nguyên nhân chủ yếu để thu hút nhiều người sẵn sàng đi theo nàng.
- Thứ sáu tuần sau chúng ta sẽ đi chọn một nhiệm vụ!
Jokin kéo Angelina nhắc nhở.
Trong nhóm nhỏ này, Jokin có thể được coi là đoàn trưởng còn Angelina là người cố vấn, thông thường gặp bất kỳ chuyện gì cũng do hai người họ đứng ra giải quyết.
- Ừm.
Angelina gật đầu đồng ý.
Thời gian thông báo lựa chọn nhiệm vụ chính thức là vào thứ bảy tuần sau, nhưng Jokin có thể lựa chọn nhiệm vụ vào thứ sáu, thời gian sớm hơn như thế nhất định là nhờ quan hệ mà có.
Đây cũng là nguyên nhân chính khiến Angelina và thậm chí là hầu hết những người trong đội của họ đều sẵn sàng đi theo Jokin làm nhiệm vụ.
Trên đường về nhà, trong xe ngựa.
- Ta đâu cần nhất thiết phải đi theo mấy nàng làm nhiệm vụ chứ.
Locke hơi nhúc nhích cánh tay đang đặt ngay ngắn làm “gối” cho Angelina đọc sách, nói.
- Đi theo phân viện Ma pháp sư chấp hành nhiệm vụ, ngươi không biết có bao nhiêu người hâm mộ mình đúng không!
Angelina liếc xéo Locke một cái.
Locke trầm mặc không nói gì, hắn không phải là kẻ được hời mà còn làm bộ oan ức, mà chỉ lo mình không thể hòa hợp được với đám người kia.
Thông qua lời kể của Angelina, hắn đại khái hiểu được hiện tại trong đội phát sinh chuyện gì, trong ba Kỵ sĩ của đội, ngoại trừ Locke là Kỵ sĩ thực tập trung cấp, hai người còn lại thực lực mới chỉ là Kỵ sĩ thực tập sơ cấp, không biết đã tìm được cửa sau nào mà vào được chung đội với Jokin.
Trong số năm Ma pháp học đồ, chỉ có Jokin là Ma pháp học đồ sơ cấp, bốn người còn lại bao gồm cả Angelina, đều mới là Ma pháp học đồ nhập môn.
Bên cạnh đó, lý do chính khiến Locke lo lắng rằng mình sẽ không thể hòa thuận được với họ là vì ngoại trừ hắn, tất cả những người khác đều xuất thân từ các gia đình quý tộc, còn Locke chỉ là một thường dân. Một gã “quê mùa” như hắn đã từng có dịp tham dự nhiều cuộc họp mặt của giới quý tộc, cho nên hắn hiểu để hòa nhập vào giới quý tộc là rất khó khăn, ít ra đối với hắn là thấy vậy.
Không biết là do quý tộc Đế quốc Omor bài ngoại, hay là Locke không cách nào thích ứng được với những quy củ rườm rà của họ.
- Tháng sau là ta sẽ tấn thăng lên Ma pháp học đồ sơ cấp rồi.
Angelina lật giở trang sách trong tay, nói một câu không đáng kể.
- Ừm.
Locke không ngạc nhiên bởi hắn có thể nói là người nắm rõ tình hình của Angelina nhất.
Căn cơ của Angelina đã cực kỳ vững chắc, công tác chuẩn bị cũng đã làm đầy đủ, mặc dù Ma pháp sư thăng cấp so với Kỵ sĩ sẽ có khó khăn hơn một chút, nhưng Locke hoàn toàn tin tưởng cũng không hề lo lắng Angelina sẽ thất bại.
Theo chính Angelina nói, vào thời điểm rời khỏi thành Flor nàng hoàn toàn có thể bắt đầu thăng cấp, nhưng sở dĩ nàng trì hoãn lâu như vậy, chính là vì muốn đến Đế quốc Omor học tập thêm kiến thức mới, nhằm củng cố cũng như nâng cao hệ thống nhận thức.
Nói đến điểm này, Locke cảm thấy rất kỳ quái, Angelina tựa hồ không hề thiếu điểm tích lũy để đến thư viện đọc sách, các loại sách Ma pháp cứ cách hai ngày lại mang về một quyển đọc, mà nói về phần đọc sách Locke cho tới giờ vẫn chỉ khâm phục mỗi Angelina.
Tỷ như một quyển sách dày cộp, Locke sẽ mất vài tháng để đọc, nhưng Angelina chỉ cần chưa đầy một tuần để đọc hết nó, thậm chí còn hiểu hết, nhận thức của nàng thực sự rất đáng kinh ngạc.
- Vậy tới lúc ấy có mang Angie theo không?
Locke sực nhớ tới Ma sủng của Angelina, con tiểu Hạt Long. Angie hiện tại chỉ chấp nhận mỗi Angelina và Locke cho ăn, chỉ cần người khác tới gần, nó sẽ không ngần ngại phản kích.
Tiểu gia hỏa này thậm chí còn lớn gan dám nhe nanh giương vuốt hăm họa đội trưởng hộ vệ Kỵ sĩ thực tập trung cấp, kể ra thì cũng không làm mất mặt cha mẹ là Giai ma thú.
- Đương nhiên là phải đem theo rồi.
Angelina đáp lại.
Chiến lực của một con Ma thú sơ cấp không nên xem thường, huống chi móc độc của Angie cũng có tác dụng gây hại không nhỏ đối với Kỵ sĩ thực tập trung cấp.
Một tuần sau, vào thứ sáu, trước tòa nhà giảng dạy trung tâm của Học viện Hoàng gia Princeton, các Kỵ sĩ và Ma pháp sư từ các học viện khác nhau đã tập trung lại tại đây.
Hội trường của tòa nhà giảng dạy cũng đông đúc nhộn nhịp hẳn lên.
Cũng giống như Jokin, người biết nhờ cậy vào mối quan hệ không hề ít. Đế quốc Omor lớn như vậy, ẩn chứa trong đó vô số cường thế thao thiên, chỉ đơn thuần là quyền lựa chọn nhiệm vụ trước đối với bọn họ mà nói cũng chỉ là chuyện không đáng nhắc tới.
- Thế nào rồi?
Angelina nhìn thấy Jokin vừa mới chen được thân ra khỏi đám người, lập tức tiến đến hỏi.
- Lát nữa chúng ta đi cửa hông vào, phiên thứ ba là đến lượt chúng ta.
Jokin vừa nói vừa lau mồ hôi trên cổ.
Nửa giờ sau, cuối cùng cũng đến lượt họ.
Trong một văn phòng tương đối sang trọng, một người đàn ông trung niên thắt cà vạt mở cửa chào đón mấy người Jokin.
- Krones thúc thúc, đã lâu không gặp!
Jokin sải bước về phía người đàn ông trung niên, sau đó lướt nhẹ người tựa như một cơn gió thơm, ôm chầm lấy người đó.
- Tiểu Jokin, thấm thoắt đã lớn như vậy rồi, ha ha.
Krones và phụ thân Jokin có chút qua lại trong làm ăn, dạo Jokin còn bé hắn đã từng đến thăm nàng nhà.
Bây giờ Krones là một nhân viên quản lý hành chính tại Học viện Hoàng gia Princeton, cũng coi như là nắm một thế lực nhỏ trong tay.
- Còn thúc thúc chẳng chịu già đi chút nào, vẫn cứ phong độ trẻ trung như xưa.
Jokin cười nói.
Hai người hàn huyên một hồi, Krones sau đó lấy ra một chồng tài liệu.
- Đây là mấy nhiệm vụ ta đã chọn cho các ngươi, mức độ khó không cao đâu, nào xem qua đi.
Các nhiệm vụ mà Học viện Hoàng gia Princeton giao cho học sinh mỗi học kỳ đều là loại không dễ để hoàn thành.
Là một học viện nổi tiếng nhất đế quốc, ngôi trường này mỗi năm thu nạp mấy nghìn học sinh, nhưng tốt nghiệp chỉ có mấy trăm người, ngoại trừ những học sinh không đủ học phần để tốt nghiệp, số còn lại về cơ bản đã “không còn” tồn tại trên đời này nữa.
Đối với các nhiệm vụ thí luyện của mỗi học kỳ, tỷ lệ thương vong trung bình là 20%.
Học viện không nhằm mục đích nuôi dưỡng một nhóm “mèo con” vô hại, mà là bồi dưỡng nên từng lớp nhân tài, thậm chí có cả những “con hổ” ăn thịt người.
Thương vong của học sinh tương đối thấp ở lớp dưới và lớp trên, nhưng lại nhiều nhất ở lớp giữa, bởi vì trong lần cọ xát này, thực lực có phân hóa cao thấp, nếu chọn nhiệm vụ hơi vượt quá khả năng của mình thì rất có thể sẽ phải chuẩn bị tinh thần nhận hậu quả thất bại, và cái chết không phải là một kết cục hiếm gặp.
Lớp của nhóm Jokin đang học trước mắt vẫn được tính là lớp dưới, và khả năng cao là họ sẽ không phải nhận nhiệm vụ khó khăn nào, nhưng để đảm bảo an toàn, Jokin vẫn nhờ cậy một số mối quan hệ để chọn lấy nhiệm vụ ít khó khăn hơn và thù lao cao hơn, tất nhiên chẳng ai từ chối cả.
Đúng vậy, có cả phần thưởng cho những nhiệm vụ như vậy.
Hàng năm, các nhiệm vụ do Học viện Hoàng gia Đế quốc ban hành đều là những nhiệm vụ thực tế và tương đối khó khăn xuất hiện ở một địa điểm nhất định, sau khi học sinh hoàn thành nhiệm vụ, ngoại trừ học phần và tiền thưởng hậu hĩnh, còn có phần thưởng từ chính quyền địa phương hoặc cá nhân.
Vừa có thể rèn luyện bản thân, vừa nhận được phúc lợi, loại chuyện này hà cớ gì không làm. Một số học viên ở lớp cao tự tin vào thực lực của bản thân, thậm chí không cần học viện cưỡng chế làm nhiệm vụ, bọn họ vẫn tự đi đến sảnh học viện để nhận nhiệm vụ.
Về phương diện này, Học viện Hoàng gia của Đế quốc Omor đã làm rất tốt, sảnh giao nhiệm vụ được bố trí ở tòa nhà bắt mắt nhất ở trung tâm học viện, nhưng quyền ra vào lại hạn chế chỉ cho những học viên năm ba, Kỵ sĩ thực tập trung cấp và Ma pháp học đồ sơ cấp trở lên.
Thực lực hiện tại của Locke chính là Kỵ sĩ thực tập trung cấp, học kỳ sau hắn có thể đăng ký lên năm ba, tất nhiên hắn cũng có thể lựa chọn không và ở lại năm hai để tiếp tục hoàn thành nốt chương trình học của nửa kỳ sau.
Quy tắc trường học của Học viện Hoàng gia Princeton rất thú vị, Kỵ sĩ thực tập sơ cấp cấp có thể trực tiếp lên năm hai mà không cần học năm đầu, lên Kỵ sĩ thực tập trung cấp có thể vào luôn năm ba, còn Kỵ sĩ thực tập cao cấp vào thẳng luôn năm bốn.
Về phần năm thứ năm, ngoại trừ có thể “sống sót” qua hết năm bốn, còn có một con đường khác chính là đạt tới Kỵ sĩ thực tập cao cấp đỉnh phong. Đế chế Omor đã đặc biệt phân chia một đẳng cấp không mấy rõ ràng cho cấp độ cường giả này gọi là “bán Kỵ sĩ”.
- Điều tra những người mất tích tại trang viên Rose.
- Thanh trừ ba con huyết lang khát máu đang gây nguy hiểm cho thị trấn ở sơn lĩnh Maisel.
- Giúp Tử tước Houghton quét sạch 700 người nổi loạn.
- Tiêu diệt u linh của sơn trang Monchi.
- Đi đến Thập Tự Tinh sâm lâm để bắt hươu ma thuật.
...
Tổng cộng có mười tập tài liệu được đặt trước mặt Jokin và Angelina.
Sau khi hai người cẩn thận thảo luận bèn đưa ra quyết định.
- Krones thúc thúc, chúng ta sẽ chọn nhiệm vụ này!
Jokin nói rồi đưa ngọc thủ chỉ vào tài liệu được hai nàng sàng lọc ra.
Krones cầm tài liệu lên, nhiệm vụ dành cho nhóm Jokin sẽ là: “Tiêu diệt u linh của sơn trang Monchi”.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận