Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 650: Quân Đội Truy Nã

Chương 650: Quân Đội Truy Nã
Nếu là Fermo bị hắn nhốt trong sáo không gian lâu đến vậy thì nó đã sớm kêu gào muốn thoát ra ngoài hít thở gió trời, nhưng Ai sẽ không làm như thế.
Nàng tựa như một viên đá không đáng chú ý, nằm bên trong túi Thứ Nguyên của Locke, lẳng lặng liếm láp vết thương của mình.
Locke cân nhắc xem có nên đưa Ai ra ngoài vào một ngày nào đó hay không, môi trường của thế giới này rất khác với Vị Diện Thâm Lam Ngục Hỏa, Ai thích môi trường núi lửa có mùi lưu huỳnh nồng nặc.
“Để tìm cơ hội đến một miệng núi lửa nào đó, thả Ai ra ngoài thư giãn một chút?”
Khi nói đến các sinh vật nô lệ của mình, Locke có tư tưởng cởi mở hơn hầu hết các Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ.
Khế Ước Chủ Phó mà hắn ký kết với Hạt Long Fermo và cự nhân Hellfire Ai là loại khắc nghiệt nhất, nhưng Locke chưa bao giờ coi chúng như những nô lệ bình thường.
Bữa ăn rất nhanh đã chuẩn bị xong, vì thỏa mãn cái dạ dày sắt đá của Locke, lần này Trương Linh nấu món lẩu.
Ăn bao nhiêu bỏ vào bấy nhiêu, trong tủ lạnh chứa đầy các loại thịt, ngoài ban công cũng chất đầy các loại rau, không sợ Locke không đủ ăn.
Mùi thơm của nồi lẩu khiến con sâu lười Mã Hiểu Hiểu nhanh chóng tỉnh dậy từ giấc ngủ.
- Linh tỷ, hôm nay ăn lẩu à?
Mang đôi dép nhung màu hồng mặc bộ đồ ngủ màu vàng, Mã Hiểu Hiểu đi đến bàn ăn, thản nhiên ngồi xuống như đang ở nhà.
Nha đầu này ngủ tới mức mơ màng, mất hơn nửa phút mới phát hiện Locke đang ngồi bên cạnh mình.
- A! Locke đồng học, ngươi trở về rồi à?
Mã Hiểu Hiểu nói với đôi mắt sáng lấp lánh như ngôi sao.
Locke không rảnh để ý tới nha đầu này, cứ tiếp tục ăn.
Nhìn thấy Locke trở về, Mã Hiểu Hiểu buông đũa trong tay xuống, dùng tay phải chống cái đầu nhỏ, nghiêng đầu ngơ ngác nhìn Locke đang ăn.
- Đây, để ta gắp cho ngươi.
Mã Hiểu Hiểu chắc rất ít khi gắp đồ ăn cho người khác, miếng thịt dê nóng hổi lại rơi thẳng lên mu bàn tay của Locke.
Locke không hề quan tâm đến chút độ nóng này, chỉ là Mã Hiểu Hiểu ngượng ngùng thè lưỡi.
- Thật xin lỗi, để ta lau cho ngươi.
Bầu không khí trên bàn ăn còn quạnh quẽ hơn nhiều so với lần cùng ăn tối trước đó, chỉ có Trương Linh và Mã Hiểu Hiểu thỉnh thoảng trò chuyện với nhau đôi ba câu, còn Locke thì chỉ lo cắm đầu ăn.
- Đúng rồi đồng học Locke, biểu đệ của ngươi đâu?
Mã Hiểu Hiểu có ấn tượng khá tốt về Trương Đồng.
Trong miệng đang nhai thức ăn, Locke mơ hồ nói.
- Hắn đi gặp một tiền bối của hắn.
- Ừ.
Mã Hiểu Hiểu vừa nói vừa cắn đũa.
Gần đây, nàng đã đến gặp một số bằng hữu thân thiết trong đại viện hỏi họ những mẹo và thủ thuật theo đuổi nam thần.
Một số bằng hữu thân thiết có hoàn cảnh tương tự hoặc kém hơn Mã Hiểu Hiểu một chút, gợi ý rằng Mã Hiểu Hiểu nên ra tay với những người thân và gần gũi với Locke rồi tìm hiểu sở thích của Locke từ những người đó.
Những thiếu nữ thay nam nhân còn nhanh hơn thay y phục, từ trước đến nay chỉ có các nàng rời bỏ nam nhân, chứ chưa bao giờ theo đuổi nam nhân, cho nên họ rất có hứng thú với Locke, ngươi mà Mã Hiểu Hiểu yêu thích.
Nếu như không vì thân phận của Mã Hiểu Hiểu ở nơi đó, những thiếu nữ này sớm đã xông lên đại học Thượng Nguyên, để xem rốt cuộc Locke là thần thánh phương nào, mà lại có thể mê hoặc Mã Hiểu Hiểu đến mức này.
Trong hai tháng qua, thông tin Mã Hiểu Hiểu tìm hiểu được từ Trương Linh rất ít, nàng chỉ biết được Locke thích ăn các loại đồ ăn, nói tóm lại, Locke là người có tâm hồn ăn uống.
“Locke đồng học ăn nhiều như vậy nhưng lại không béo, là đều trở thành cơ bắp sao?” Trên bàn ăn, Mã Hiểu Hiểu đang nhìn Locke ăn như hổ đói, trong lòng nghĩ đến đây, ma xui quỷ khiến bóp cơ ngực của Locke một cái.
Locke ngừng ăn, liếc mắt nhìn qua Mã Hiểu Hiểu rồi sau đó cúi đầu tiếp tục ăn.
Theo tư duy của thế giới này, hành động của Mã Hiểu Hiểu đã được coi là giở trò lưu manh với hắn, nhưng Locke đại nhân không trách lỗi tiểu nhân, không quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt này.
- Ồ, săn chắc quá, cơ bắp to như vậy sao?
Mã Hiểu Hiểu che miệng, kinh ngạc nói.
Phụ thân nàng là phó tư lệnh quân khu, nha đầu này đã gặp qua không hàng ngàn thì cũng hàng trăm binh sĩ, nàng cũng từng gặp qua những binh sĩ cường tráng như một con gấu, nhưng chưa từng gặp mỹ nam nào dáng người vừa đẹp lại có cơ bắp phát triển như vậy.
- Muội ấy, không biết xấu hổ.
Trương Linh ở bên cạnh, đỏ mặt ngượng ngùng trêu chọc Mã Hiểu Hiểu.
Xuất thân từ một vùng nông thôn, dù đã sống ở thành Thượng Nguyên lâu như vậy nhưng nàng vẫn không thể cởi mở như Mã Hiểu Hiểu.
- Đúng rồi Trương Linh, ngươi nên đi mua mấy bộ y phục đi, hiện tại cũng không thiếu tiền.
Locke dừng đũa nói với Trương Linh.
- Những bộ y phục này của ta vẫn chưa rách, còn có thể mặc được, sao phải lãng phí tiền như vậy.
Trương Linh cười nói, nàng là người rất tiết kiệm, từ trước đến nay Locke đã đưa cho nàng mười mấy hai mươi ngàn, nữ nhân này ngay cả số lẻ cũng chưa tiêu hết.
Locke nghĩ đến chiếc váy ngắn và đôi tất da của nữ tiếp viên trên máy bay, muốn gợi ý với Trương Linh, nhưng khi nhìn thấy Mã Hiểu Hiểu ngồi bên cạnh, những lời muốn nói liền nghẹn lại trong họng.
Cùng lúc đó, bên trong khu biệt thự của khu vực tây thành của thành phố Thượng Nguyên, Trương Đồng đã gặp được nhi sư thúc của hắn.
- Sư thúc, đã lâu không gặp!
Trương Đồng mỉn cười ôm chặt nam nhân trung niên trước mặt.
- Tiểu tử nhà ngưới, đi đến tỉnh Tấn, muộn như vậy mới tới thăm ta.
Người được Trương Đồng gọi là nhị sư thúc này, không giống với những sư thúc kia của Trương Đồng, người này không mặc đạo phục cũng không sử dụng phất trần, mà lại mặc y phục luyện võ ở nhà, tay vẫy một chiếc quạt giấy.
- Giữa đường có ghé qua Mao Sơn, nên mới đến muộn như vậy.
Trương Đồng giải thích.
- Sư thúc, nơi thúc sống thật sự rất đẹp, nếu không có tín vật của người và phương thức liên lạc, cũng không thể vào được đại viện này.
Trương Đồng nhìn ti vi màu và đồ nội thất xung quanh, cười nói.
- Là một lão bằng hữu trong chính phủ tặng, vì nể tình nên đành phải nhận, ta vẫn muốn ở Thanh Nhã Các trên Mao Sơn của chúng ta hơn.
Nhị sư thúc của Trương Đồng hòa nhã nói.
- Nếu ta nhận được đãi ngộ như thúc, còn về Mao Sơn làm gì, cứ ở lại đây không đi đâu hết.
Trương Đồng hiểu rõ tính cách của nhị sư thúc hắn,nên mới mạnh dạn trêu đùa.
- Đây chính là nguyên nhân tiểu tử nhà ngươi lâu như vậy vẫn chưa thăng tiến vào Luyện Khí Kỳ, tâm tính rèn luyện chưa đủ.
Nhị sư thúc của Trương Đồng chỉ vào Trương Đồng cười mắng.
- Mà lúc này ngươi quay về Mao Sơn làm gì?
Nhị sư thúc của Trương Đồng tò mò hỏi.
- Cái này kể ra hơi dài dòng, vài tháng trước khi ta đang thu thập vật liệu linh khí ở thôn Trương của tỉnh Tấn
Trương Đồng chuẩn bị nói hết tình hình thực tế với nhị sư thúc của hắn.
Mặc dù nhị sư thúc của hắn làm việc cho chính phủ, nhưng nhị sư thúc trước tiên là một trưởng lão Mao Sơn, sau đó mới là một vị quan chức chính phủ, cho nên Trương Đồng không ngại khi nói với hắn về thông tin của một vị tiền bối Trúc Cơ Kỳ đã nhận chức trưởng lão ở Mao Sơn.
Hơn nữa, việc báo tin này cho nhị sư thúc cũng là chủ ý của sư phụ lão Chu, lão Chu biết trong số các sư đệ của mình, ngũ sư đệ là người có tài tu luyện tốt nhất, nhị sư đệ là người có đầu óc linh hoạt nhất.
Báo tin này cho nhị sư đệ, cũng là có ý muốn hắn xem xét đánh giá vị Chân Nhân Trúc Cơ Kỳ Locke mới xuất hiện này.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận