Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 501: Quán Trọ Kỳ Lạ

Chương 501: Quán Trọ Kỳ Lạ
Nghe nói vị Ma Pháp Sư đại nhân cấp ba đỉnh phong truyền kỳ này có quan hệ tốt với các cường giả cấp bốn ở Đông Hải Ngạn, càng có lời đồn rằng đạo sư của Louis đại nhân là Geist đại nhân có danh xưng là “Ma Lực Khởi Nguyên”.
Geist đại nhân là Ma Pháp Sư cường đại lâu đời nổi tiếng ở Đông Hải Ngạn, đây là vị Ma Pháp Sư cấp năm khiến rất nhiều cường giả trong Vu Sư giới đều phải run sợ.
Trong trường hợp cường giả cấp sáu là người đứng đầu Vu Sư giới thì Ma Pháp Sư cấp năm là đỉnh cao dưới Ma Pháp Sư cấp sáu, là một vị thần hành tẩu ở nhân gian!
Chính vì có bối cảnh khủng bố như thế nên Vương quốc Sony, Vương quốc Manhattan và Vương quốc Denis mới chấp nhận sự tồn tại của Mộ Quang Chi Thành.
- Nếu như ngươi cần gì thì có thể đến nơi này tìm ta.
Người phụ trách thương đội lần này của Tháp Ám Ảnh là một người đàn ông trung niên khôn khéo có bộ ria mép vểnh lên.
- Được.
Locke tiện tay cất tấm danh tiếp mà người đàn ông trung niên đưa cho hắn rồi gọi Christine và Lafite chuẩn bị rời đi.
Hắn không đến Mộ Quang Chi Thành để nghỉ dưỡng, hơn hai tháng qua thân thể hắn đã khôi phục được bảy tám phần nên Locke quyết định tìm một cơ hội để rèn luyện bản thân.
Mộ Quang Chi Thành quả thực là thánh địa của tội phạm, trên đường đi ba người họ đã gặp phải rất nhiều ánh mắt ác ý, có một số ánh mắt lén lút nhưng cũng có một số ánh mắt quang minh chính đại.
Ánh mắt của nhóm người này chủ yếu tập trung vào Christine và Lafite, tuy Mộ Quang Chi Thành cũng có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp như vậy nhưng tất cả đều đã bị các đại nhân vật độc chiếm, vậy nên bình thường làm gì có mỹ nhân trực tiếp đi trên đường thế này.
Locke hối hận vì đã không mua một chiếc xe ngựa của thương đội trước khi rời đi, đợi đến khi hắn đập nát sống lưng của ba tên lưu manh đến gây chuyện thì cuối cùng những ánh mắt kinh tởm này mới ẩn giấu trong bóng tối.
Một lợi thế của khu vực không có ai quản lí là ngươi có thể giết người để tự vệ mà không phải trả bất cứ giá nào.
Những Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư tuần tra xung quanh cũng nhìn thấy Locke vừa mới xuất thủ.
Khi những Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư này nhìn thấy hành động của Locke thì đã biết rằng ba tên lưu manh của Mộ Quang Chi Thành này đã tìm nhầm đối thủ bởi ít nhất đây là một vị Chuẩn Kỵ Sĩ cường đại.
Sau khi trả 500 ngân tác cho các Kỵ Sĩ tuần tra đi ngang qua vì đã gây thiệt hại cho các công trình công cộng trên đường, Locke bỏ lại ba tên lưu manh không một xu dính túi đã tắt thở rồi vênh váo mang theo hai nữ đến một nhà trọ trang hoàng xa hoa nhất trên con đường này.
“Không ngờ nơi này lại có nhiều cao thủ như vậy.” Locke lắc lắc chiến lợi phẩm trong tay thở dài trong lòng.
Ba tên lưu manh đường phố đều có thực lực Kỵ Sĩ thực tập trung cấp khiến Locke càng có hứng thú với Mộ Quang Chi Thành hơn.
- Ông chủ, cho ta một căn phòng tốt nhất.
Locke đi vào quán trọ đập túi tiền lên quầy và lớn tiếng nói.
Ông chủ của quán trọ này cũng khá kỳ lạ, đây là một người đàn ông trung niên có một vết sẹo rất dễ thấy trên mặt, xét về cơ bắp trên cánh tay thì gần như to bằng với đùi Locke.
Dù thế nào thì gia hỏa này cũng giống một tên cướp chuẩn bị cướp bóc hơn là chủ của một quán trọ cao cấp.
- Căn phòng tốt nhất cũng không rẻ đâu, người trẻ tuổi.
Chủ quán này cũng là một tên dở hơi, khách tới cửa nhưng không vội vàng chiêu đãi mà lại nhàn nhã lau một thanh trường đao có chiều rộng bằng một cánh tay.
Trường đao phát ra ánh sáng lạnh lẽo, đây là một thanh đao tốt.
- Dù đắt đến đâu thì số tiền này có đủ không?
Locke ngước mắt lên và chỉ vào túi tiền mình vừa ném qua.
Dù sao ba tên lưu manh kia cũng là Kỵ Sĩ thực tập trung cấp, ánh sáng vàng và trắng lập lòe phát ra từ túi tiền của chúng nhìn thoáng qua cũng giá trị vài trăm ngân tác.
- Ồ, túi tiền của ba huynh đệ Mars? Xem ra hôm nay bọn hắn gặp xui xẻo rồi.
Ông chủ cường tráng nhún vai, cũng không quan tâm đó có phải là túi tiền của người chết hay không mà cầm lấy ném vào dưới quầy.
Tuy thương thế của Locke chưa hoàn toàn khôi phục nhưng cũng không phải là nhân vật mà ba Kỵ Sĩ thực tập trung cấp có thể trêu chọc, sau thí luyện ở Magic Forest thì thực lực của Locke đã có sự thay đổi lớn, hơn hẳn thực lực trước đây của hắn.
- Số tiền này đủ để ngươi ở một tháng.
Thanh âm ông chủ vạm vỡ truyền đến từ phía sau.
Gần tám trăm ngân tác nhưng chỉ đủ để ở một tháng, đây là do mức tiêu phí của Mộ Quang Chi Thành vốn cao như vậy hay do ông chủ này muốn hố hắn? Dù là gì đi nữa thì Locke không muốn lãng phí quá nhiều tâm tư cho loại chuyện nhỏ nhặt này.
Theo Locke thì ông chủ vạm vỡ này cũng không đơn giản, hắn thực sự không thể liên tưởng một vị Chuẩn Kỵ Sĩ với một ông chủ quán trọ vào với nhau nhưng sự thật chính là như vậy.
Chạng vạng tối hai ngày sau, sau khi ăn bữa ăn dinh dưỡng mà Lafite chuẩn bị và uống lọ thuốc thử năng lượng mà Christine chế biến thì cuối cùng Locke cũng rảnh rỗi ngồi dưới phòng khách của quán trọ thưởng thức một ly mạch tửu nồng đậm.
Mạch tửu cũng không phải là miễn phí, ly này tốn những 50 ngân tác của hắn, thật sự là kinh người.
Tuy nhiên sau hai ba ngày ở Mộ Quang Chi Thành thì Locke cũng đã phần nào hiểu rõ về hình hình nơi đây, xác thực không phải ông chủ hố hắn mà là ly mạch tửu này hoàn toàn xứng với cái giá này.
Lý do là ở đây an toàn.
Khi ở quán trọ này ngươi không phải lo lắng về việc kẻ thù tìm tới cửa hoặc ban đêm bị các đạo tặc và Ma Pháp Sư xuất quỷ nhập thần cưa cổ.
An toàn là thứ đắt giá nhất và trân quý nhất ở Mộ Quang Chi Thành.
- Thưa tiên sinh, món điểm tâm ngọt của ngài đây!
Người phục vụ là một thiếu nữ mặc trang phục hầu gái đen trắng, mái tóc dài màu hạt dẻ được buộc cao của nàng mang đến cho người ta một cảm giác dịu dàng.
- Được rồi, cảm ơn.
Locke vốn là một người lịch sự mà chưa kể thân phận của người phục vụ này cũng không thấp, đây là nữ nhi của ông chủ vạm vỡ kia.
Một quán trọ xa hoa chỉ có hai người, phụ thân làm ông chủ và nữ nhi làm người phục vụ, thật sự là rất kì lạ.
Ngoài Locke thì ở nơi này cũng chỉ có bốn vị khách, một lão đầu sắp rụng hết tóc, một đôi phu thê trẻ tuổi và một nữ nhân áo bào đen gần như không ra khỏi cửa. Về phần vì sao Locke biết dưới lớp áo bào đen là một nữ nhân là vì hắn tình cờ ngửi thấy mùi Lam Phương Thảo.
Lam Phương Thảo là một loại hương liệu ma pháp quý báu có tác dụng tiêu trừ sự mỏi mệt tinh thần sau khi các Ma Pháp Sư thiền định nên rất được các nữ Ma Pháp Sư yêu thích.
Christine cũng có rất nhiều Lam Phương Thảo trong nhẫn không gian nhưng mấy ngày nay nàng bận khắc phục những vấn đề mà nàng gặp phải trong ma pháp trận Bạo Liệt Hỏa Cầu nên thời gian thiền định có hạn, càng không cần đề cập đến việc sử dụng loại hương liệu Lam Phương Thảo này.
- Người trẻ tuổi, rốt cuộc ngươi tới nơi này để làm gì?
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận