Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 613: Hi Vọng

Chương 613: Hi Vọng
Felix đại nhân tự tin rằng tỷ lệ dẫn sai thời không là dưới năm phần trăm thì hắn có thể kiểm soát được tình hình, nhưng hiện tại tỷ lệ dẫn sai thời không đã tăng vọt lên mười hai phẩy bảy mươi tám phần trăm!
Xong rồi, Ma Pháp Sư Landa đột nhiên cảm thấy hơi mệt, kết quả khiến hắn bị sốc.
- Không thể được, tại sao chuyện này lại xảy ra…
Ma Pháp Sư Landa lẩm bẩm, đôi chân run lên sắp ngã xuống đất.
Locke nhanh tay tinh mắt đã ngay lập tức đi theo đỡ lấy Ma Pháp Sư Landa.
Ma Pháp Sư Landa tránh được nguy cơ rơi từ trên cao xuống nhưng một mối nguy hiểm lớn hơn đang đến gần.
Khoảng cách giữa tia sét đen khiến da dầu Locke tê dại kia với bọn họ là chưa tới năm mươi mét.
Nhìn thấy bộ dạng của Landa, một số Kỵ Sĩ biết rằng bọn họ không thể dựa vào hắn vào lúc này nữa.
Các Kỵ Sĩ là một đám tu luyện không bao giờ bỏ cuộc, cầu người chi bằng cầu mình. Một số Địa Kỵ Sĩ không tin rằng đã hết cách nào để thoát khỏi nơi này.
Một số luồng ánh sáng phân tán ra mọi hướng về phía Tây, những Địa Kỵ Sĩ này đang tìm cách trốn thoát.
Tất cả Kỵ Sĩ cấp một cũng đi theo, lúc này chỉ có đi theo kẻ mạnh mới có hy vọng sống sót.
Chỉ có hai trường hợp ngoại lệ, một là Locke đang đỡ Ma Pháp Sư Landa, còn lại là Ron đang sợ hãi.
Về quyết tâm không bỏ cuộc, Locke tự nhận mình không thua kém gì những Kỵ Sĩ khác, nhưng về mặt lý trí, hắn tin rằng hy vọng sống sót bây giờ vẫn nằm ở chỗ Ma Pháp Sư Landa.
Sức mạnh được tạo ra bởi một ma pháp trận khổng lồ như vậy không phải là thứ mà sinh vật cấp một và cấp hai bình thường có thể đối mặt, bản thân Locke là một trong những người chế tạo ra ma pháp trận này.
Không ai biết rõ hơn hắn, sức mạnh của đại trận dẫn dắt sức mạnh nguyên tố được tạo ra từ mấy trăm viên Năng Lượng Tinh Túy cấp một, mấy chục viên Năng Lượng Tinh Túy cấp hai và hai viên Năng Lượng Tinh Túy cấp ba sẽ mạnh đến mức nào.
- Landa đại sư, tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Locke lắc Landa bốn năm lần mới lay tỉnh được Ma Pháp Sư này.
- Không có cách nào, không có cách nào. Cơn bão năng lượng đã hình thành, lực lượng nguyên tố mạnh đến mức có thể dẫn tới mảnh vỡ không gian, chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này.
Trong giọng nói của Ma Pháp Sư Landa đầy bi thương.
Locke sau khi nghe được lời này thì thân thể liền chấn động, hắn biết Ma Pháp Sư Landa sẽ không phóng đại sự thật, những gì hắn nói chính là đáp án gần với thực tế nhất.
Ở bên kia, biểu hiện của Ron còn tệ hơn, hắn đang khóc và sẵn sàng chấp nhận cái chết, bởi vì hắn vừa vô tình chứng kiến một Kỵ Sĩ cấp hai bay lên sau khi tìm kiếm bước đột phá mà không có kết quả, kết cục là bay lên trời.
Cơn bão hội tụ nguyên tố chính phụ tập trung trên đầu thổi bay Địa Kỵ Sĩ thành từng mảnh ngay lập tức.
Các Kỵ Sĩ cấp một đi theo hắn thậm chí còn thảm hại hơn, trước khi bọn họ có thể đến gần cơn bão năng lượng đã biến thành hư vô, phân hủy thành các hạt năng lượng đơn giản nhất.
Ron làm Kỵ Sĩ chính thức đã mấy chục năm rồi, nhưng chưa bao giờ hắn thấy lực lượng mạnh đến nỗi ngay cả Kỵ Sĩ cấp hai cũng không thể ngăn cản.
- Landa đại nhân! Tỉnh lại đi!
Locke lắc mạnh Landa.
Bộ xương già nua của Landa xém chút bị hắn lắc lư vỡ nát thành từng mảnh.
- Ngay cả khi chúng ta chết thì cũng phân chia thứ tự đi. Bây giờ chúng ta đi đâu mới sống được lâu hơn một chút đây.
Locke bình tĩnh nói, tia sét đen xung quanh cách ba người bọn họ chưa đầy mười mét.
Landa liếc nhìn Locke, cảm thấy hơi cảm động trước khát vọng sống của Kỵ Sĩ này, sau đó chỉ về phương hướng đó nói.
- Đi vào trung tâm của đại trận. Chỉ có hỏa nguyên tố khổng lồ ở đó mới có thể triệt tiêu một phần mảnh vỡ không gian bị chia cắt, còn có nghiền nát từ cơn bão phía trên.
Locke nghe thấy điều này, hắn dùng một tay kéo Ma Pháp Sư Landa lao như bay đến trung tâm đại trận.
Ron cũng không muốn chết nhanh như vậy, hắn có thể sống được bao lâu thì sống, bèn đi theo Locke.
Tới gần trong đại trận, Locke gặp lại Kỵ Sĩ Garcia mới chia tay không lâu.
Kỵ Sĩ Garcia cũng cảm nhận được sự thay đổi xung quanh do đại trận chiết xuất nguyên tố gây ra, nàng xin lỗi Locke và Ma Pháp Sư Landa.
- Lần này là ta đã liên lụy các ngươi rồi.
Bây giờ nói chuyện này cũng không có ý nghĩa gì, Locke cũng không có biểu hiện bất bình.
Cái chết đang đến gần, nhưng Kỵ Sĩ Garcia không hề hoảng sợ, sau khi nhìn Locke và những người khác, lại đưa ánh mắt về phía trung tâm của đại trận, nơi đó có một người lửa rực cháy toàn thân đang chịu đựng sự tẩy lễ của toàn bộ hỏa nguyên tố ở vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa.
Thực lực của người lửa kia đang tăng lên đều đặn, nhưng khí tức sinh mệnh của hắn đang giảm dần, với tốc độ này, Felix sẽ cạn kiệt sinh mệnh trước khi có thể thăng lên Ma Pháp Sư cấp ba.
“Có cần phải làm điều này để đột phá cảnh giới không?” Locke không hiểu tại sao lại có người có thể làm điều này vì sức mạnh.
Mặc dù việc Felix vô tình mang theo nhiều người như vậy đến chôn cùng mình nhưng Locke đã âm thầm quyết định sau này sẽ không làm hành vi vô cùng cực đoan như vậy.
Hai phần tư giờ sau, không gian gần đó lại bị đè nén.
Hiện tại, trong đại trận chiết xuất nguyên tố chỉ còn lại mười một người.
Sau bốn người Locke, lại có thêm bảy người từ nơi khác trốn từ nơi khác của đại trận đến đây, trung tâm của đại trận hiện tại là vùng đất an toàn cuối cùng.
Trong số bảy người, có hai người là Địa Kỵ Sĩ cấp hai, bốn trong số năm người còn lại là Kỵ Sĩ cấp một và một người là Ma Pháp Sư.
Bọn họ chỉ có thể trốn qua đến đây là nhờ sự hướng dẫn của Ma Pháp Sư cấp một duy nhất.
Không ai muốn chết sớm như vậy, thêm một giây phút sẽ mang lại thêm một giây phút hy vọng sống.
- Thật sự không còn cách nào khác sao?
Một Địa Kỵ Sĩ cấp hai giận dữ chửi rủa.
Lần hoạt động này thất bại hoàn toàn, hơn tám mươi Kỵ Sĩ cấp một và mấy Kỵ Sĩ cấp hai đã thiệt mạng, ngay cả khi Felix may mắn được thăng cấp thành Ma Pháp Sư cấp ba, cả ma pháp và đấu khí gia trì lên thân và đạt được thực lực Bán Thần thì bốn đại nhân của Tây Phương Tam Đảo cũng sẽ không tha cho hắn.
Chưa kể hắn đã gây ra thảm họa nghiêm trọng như vậy cho vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa, thiệt hại lợi ích tiềm ẩn không phải là một Bán Thần có thể bù đắp được.
- Không phải là không thể.
Một Ma Pháp Sư khác có mặt nói.
- Mau nói!
Kỵ Sĩ thiếu kiên nhẫn lao tới, tóm lấy cổ Ma Pháp Sư, tựa hồ muốn bóp chết hắn.
"Khụ, khụ." Ma Pháp Sư liên tục vỗ vào cánh tay Kỵ Sĩ, nghẹn đến đỏ mặt.
Sau khi bình tĩnh lại, Địa Kỵ Sĩ vội vàng buông tay ra, nhưng đôi mắt giống như chiếc chuông đồng của hắn mở to, nhìn chằm chằm vào Ma Pháp Sư.
- Nếu chúng ta có thể xông qua cơn bão năng lượng phía trên rồi trốn đến bên ngoài vị diện thì vẫn còn một tia hy vọng.
Sau khi Ma Pháp Sư phục hồi tinh thần lại, hắn giơ ngón tay lên chỉ vào đỉnh đầu.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận