Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 710: Chuẩn Bị Rời Đi

Chương 710: Chuẩn Bị Rời Đi
Quả nhiên là có tiềm năng tu đạo, Locke nhìn ra tư chất của Đổng Thanh rồi lặng lẽ gật đầu.
Nhưng chuyện này cũng chỉ là chuyện ngoài lề chẳng hề quan trọng. Cho dù Đổng Thanh có phải là vị diện chi tử hay không thì cũng không liên quan nhiều đến Locke, hắn đã sắp trỏe về với gia đình của mình.
-Chàng trai trẻ, cố gắng lên!
Locke nói bằng giọng điệu như một ông cụ non, vỗ vai Đông Thanh nói một cách ẩn ý.
Locke đã ngoài bốn mươi tuổi, có thể coi là tiền bối của Đổng Thanh, nhưng chỉ nhìn dung mạo của hai người, rõ ràng đều là những người trẻ tuổi giống nhau, lời nói của Locke khiến những người xung quanh cảm thấy vô cùng quái dị.
-Chúng ta về nhà đi, ca ca đã mang đồ ăn ngon về cho ngươi đó.
Locke nhấc bổng tiểu nha đầu Trương Ny lên, đặt nàng ngồi lên vai mình.
Lời nói của Locke mang một cảm giác nghiêm túc không thể khước từ, dù Trương Ny có đang muốn cùng bạn của mình chơi lâu thêm một chút nhưng nhìn Locke đã quyết, cuối cùng nàng vẫn ngoan ngoãn dựa vào vai hắn, vẫy tay chào Triệu Trân Trân ra hiệu lần sau lại gặp.
Đợi đến khi đi được một đoạn, Locke mới nhéo má tiểu nha đầu, nói:
-Ca ca sẽ không xen vào việc ngươi kết bạn nhưng về sau cố gắng tránh người đàn ông đó xa một chút.
Người Locke ám chỉ đến chính là Đổng Thanh.
Tiểu nha đầu còn nhỏ, không hiểu ý của Locke nói tránh xa thật sự có nghĩa là thế nào, nhưng Trương Ny vẫn rất nghe lời Locke, nghĩ dự định về sau sẽ làm bạn với Triệu Trân Trân, sẽ không làm bạn với đại ca ca kia.
Nhân loại ở vị diện này chắc chắn sẽ phải có một trận chiến sinh tử với ý chí của vị diện. Ở Châu Nam Cực, ngoài tộc Cự Kiêu thì còn một số lượng đông đảo biến dị thú khác, tất cả chúng đều là át chủ bài của ý chí vị diện này.
Locke sẽ không can thiệp vào sự thù địch đã kéo dài từ xa xưa ấy, chưa kể hắn đã hứa với ý chí vị diện là sẽ không nhúng tay vào những chuyện của nhân loại bản địa.
Vị diện chi tử của vị diện này là một biến số tự mang rất nhiều yếu tố không xác định, Locke không muốn số lượng ít ỏi những người hắn quan tâm ở vi hình vị diện này có bất kỳ tổn thương nào do vị diện chi tử.
Locke cũng có thể tiện tay diệt trừ vị diện chi tử của vị diện này, nhưng hắn không cần thiết phải làm như thế, thân thể của hắn đã được rèn luyện bởi lực lượng pháp tắc, Phụ Năng Lượng Tụ Biến Châu vẫn còn vương lại dấu vết pháp tắc. Nếu chỉ vì tiêu diệt vị diện chi tử mà ảnh hưởng quy tắc, dẫn đến một hậu quả bất ngờ nào đó thì đối với Locke là mất nhiều hơn được.
Hắn ôm Trương Ny đi trong quân doanh Vũ Hương, nơi này là nơi đóng quân của những binh lính tinh nhuệ nhất dưới quyền Mã tư lệnh, nơi sâu nhất trong doanh trại là nơi ở của gia đình Mã tư lệnh, còn Trương Linh thì ở tại phòng đơn cách đó không xa.
-Tỷ phu, ngươi nói món ngon là gì vậy?
Thấy xung quanh không có người chú ý tới mình, Trương Ny thì thầm vào tai Locke.
Tiểu nha đầu này bị Locke ảnh hưởng nên đã trở thành một kẻ mê ăn uống, đồ ăn của nàng và Trương Linh trong số những người sống sót ở Vũ Hương cũng được tính là hàng đầu, có thể thường xuyên ăn thịt, thỉnh thoảng còn có hoa quả, rau củ hay đồ hộp.
Nhìn thấy ánh mắt tò mò của tiểu nha đầu ham ăn, Locke cười nói :
-Là mực, ngươi chưa từng ăn đúng không?
Trương Ny cắn ngón tay suy nghĩ trong chốc lát, lắc đầu nói:
-Chưa.
-Chưa thì hôm nay ta sẽ dẫn ngươi đi thử nhé, còn có cả sao biển nữa.
Mực mà hắn nhắc đến thực ra là những xúc tu còn sót lại của thủy quái Kraken, còn sao biển chính là con sao biển khổng lồ mà hắn đã giết ở Tam giác quỷ Bermuda.
Chưa kể chất lượng thịt, lợi ích mà Ma thú đã được pháp tắc rèn qua mang lại cũng đã vượt xa Ma thú bình thường khác.
Vì sắp phải rời đi, Locke dự định sẽ giúp những người hắn quen biết ở vị diện này lần cuối.
Bữa tối diễn ra trong nhà Trương Linh.
Nhìn thấy Locke trở về, Trương Linh cũng không kích động giống như muội muội Trương Ny hay Mã Hiểu Hiểu, chỉ là bình thản gật nhẹ đầu, sau đó thuần thục chuẩn bị nồi chén gáo bồn, định làm một bữa tiệc chào mừng Locke.
Hôm nay, ngồi chờ ăn cơm ở nhà Trương Linh không chỉ có Trương Ny mà còn cả gia đình Mã Hiểu Hiểu.
Cả cha nàng là Mã tư lệnh và mẹ nàng là Lý Nguyệt cũng đều được Locke mời đến.
-Muốn ăn gì thì cứ bảo để thủ hạ của ta đi làm, đâu cần tự mình làm.
Mã Tư lệnh nhìn Locke bận rộn trong bếp bằng ánh mắt kỳ lạ.
-Có cần ta gọi hai người đầu bếp của khách sạn cao cấp đến không?
Lý Nguyệt nói chuyện càng trực tiếp.
-Các ngươi không xử lý được thứ này!
Locke tức giận liếc mắt.
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trong lòng bàn tay đang mở của hắn xuất hiện một ngọn lửa màu trắng bạc.
Địa Kỵ Sĩ cấp hai có được năng lực biến thân của huyết mạch và khả năng mô phỏng vật thể. Locke chưa có được huyết mạch của sinh vật Phong hệ nhưng năng lực mô phỏng vật thể thì hắn đã có.
Ngọn lửa màu trắng bạc này thực chất là biến thành từ đấu khí phong hệ thuần khiết, đại biểu cho nguồn sức mạnh nguyên bản nhất của Locke.
Thứ đang được nướng trên ngọn lửa bạc chính là một trong những xúc tu của thủy quái Kraken.
-Đã lâu rồi ta không nướng món gì, dù sao ta cũng sắp phải rời đi rồi, vậy nên muốn mọi người nếm thử tay nghề của ta một lần xem.
Locke cười nói.
Sau đó, hắn lấy một đống các loại gia vị hương liệu đặc trưng của Tây Phương Tam Đảo ở vị diện Vu Sư ra từ chiếc nhẫn không gian, một số trong đó còn là nguyên liệu ma pháp quý giá.
Locke thuần thục rắc đều những hương liệu và gia vị này lên thịt bạch tuộc.
Nhìn thấy Locke tùy ý lấy ra một cái xúc tu khổng lồ, lại thấy ngọn lửa màu trắng bạc đang thiêu đốt bằng một cách khó tin, biểu cảm của Mã Hiểu Hiểu khi nhìn Locke bỗng trở nên phức tạp.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, Mã Hiểu Hiểu đã không còn là cô sinh viên ngây ngô không biết gì như trước. Có cha mẹ nhắc nhở, bản thân cũng tận mắt thấy và có nhận định của chính mình, Mã Hiểu Hiểu đã biết rõ Locke không phải người bình thường.
Nói cách khác, Locke có phải là 'con người' hay không thì vẫn còn là một câu hỏi khiến nữ nghiên cứu viên dưới quyền Mã tư lệnh hoài nghi.
Triệu hồi gió lốc chỉ bằng một tay, chống lại tên lửa và có được trang bị không gian thần kỳ,
Mọi thứ về Locke đều giống như một lỗ đen vũ trụ, bí ẩn và sâu thẳm.
Hôm nay, trên bàn ăn, tâm trạng của Mã Hiểu Hiểu chán nản và yên lặng khác hẳn mọi khi.
Mã Tư lệnh và thê tử Lý Nguyệt của hắn nhận ra rất rõ sự thay đổi của con gái, hai người thầm nhìn nhau thở dài. Dù trước đó họ có phản đối tình yêu của Mã Hiểu Hiểu với Locke nhưng sau khi nhìn thấy thực lực mạnh mẽ và tầng tầng lớp lớp những con át chủ bài của Locke, trong lòng họ cũng đã thầm thừa nhận người đàn ông này hoàn toàn xứng đôi với Hiểu Hiểu.
Chẳng qua, câu nói "Dù sao thì ta cũng sắp rời đi" có ý nghĩa gì, hai chính trị gia lão luyện, am hiểu phán đoán lòng người cũng đã hiểu được một chút qua hành vi và lời nói ngắn gọn của Locke.
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận