Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 615: Vị Diện Xa Lạ

Chương 615: Vị Diện Xa Lạ
Ngay khi cơ bắp dùng sức, dưới cái nhìn kinh hoàng của Ma Pháp Sư Landa, Locke ném Landa trở lại, mượn đà để lao vào cửa sổ thời không trước.
Landa bị Locke bỏ rơi làm đá lót đường, đã biến thành hư vô trong cơn bão năng lượng cuồng nộ trước khi kịp kịp hét lên.
Ngay khi Locke bước vào không gian phía dưới, cửa sổ thời không phía sau đã bị cơn bão năng lượng phụ cực lớn tàn phá, lung lay sắp sụp đổ.
Lao vào một không gian khác, trạng thái lúc này của Locke vô cùng tồi tệ, hắn đang rơi xuống nhanh chóng, phía dưới là một thế giới màu xanh lam hiện ra trước mặt hắn.
- Vị diện vi hình sao?
Locke lẩm bẩm.
Hắn biến thành một quả cầu lửa và rơi xuống đâu đó ở trung tâm vị diện.
Không còn đấu khí, Locke cũng không còn khả năng kích hoạt Đấu Khí Hộ Thuẫn, nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ hắn là người duy nhất thoát khỏi cơn bão năng lượng và thời không hỗn loạn, nhưng do sức nóng từ ma sát của khí quyển tạo ra mà xui xẻo bị thiêu chết.
- Ai đi ra!
Locke ra lệnh bằng tinh thần lực.
Ai bước ra khỏi Túi Thứ Nguyên, biết tình trạng hiện tại cơ thể thông qua tinh thần lực, ngay lập tức ôm Locke vào lòng, sau đó cuộn tròn thành một quả bóng và nhanh chóng rơi xuống đất.
Nhìn từ xa, trông giống như một thiên thạch màu xanh đậm.
Ai chưa thành thạo kỹ thuật tấm khiên năng lượng nên chỉ có thể dựa vào bộ giáp rắn chắc của mình để giúp Locke triệt tiêu ma sát trong khí quyển.
Ngọn lửa trên cơ thể Locke đã tắt, nhưng ngọn lửa trên cơ thể Ai lại từ từ bốc cháy.
May mắn thay, Hellfire có lớp da dày và khả năng chống cháy mạnh, phải biết rằng đây là chủng tộc có thể tắm mình trong dung nham.
Ngọn lửa trên cơ thể Ai chính là lớp mỡ nàng đang dần đốt cháy.
Trong quá trình lao xuống nhanh như vậy, nhiệt năng sinh ra do ma sát với khí quyển ngay lập tức cao hơn nhiệt độ nóng chảy của dung nham!
Với khả năng chống cháy của Ai thì cũng hơi chịu không nổi.
Ngọn lửa trên cơ thể ngày càng mãnh liệt, Ai cắn môi, âm thầm chịu đựng áp lực.
"Ầm!" một tiếng, Ai bắt đầu tự bốc cháy.
Ngoại trừ Locke được nàng ôm ở giữa, toàn bộ mỡ trên bề mặt cơ thể bắt đầu bốc cháy dữ dội.
Khí tức của Ai ngày càng yếu đi, chỉ với thực lực Chuẩn giai của nàng, căn bản không thể chịu được nhiệm vụ buộc phải hạ xuống một vị diện vi hình nào đó.
Cảm giác bị áp bức bởi hàng rào vị diện khiến Ai bị thương nặng trong vòng chưa đầy ba phút.
Càng tiến gần đến mặt đất, Locke thậm chí còn nhìn thấy những tòa nhà cao tầng sắt thép mọc san sát, nhiều sinh vật trông rất giống con người đi lại trên các con phố, ngõ hẻm.
Nếu chuyện này tiếp tục, Locke có thể sống, nhưng Ai chắc chắn sẽ chết trước khi đáp xuống mặt đất.
Khi phải lựa chọn giữa sự sống và cái chết, Locke không còn quyết đoán như khi bỏ rơi Ma Pháp Sư Landa nữa, hắn không thể nhẫn tâm làm điều đó.
- Trở về đi.
Locke đưa Ai đang bị thương nặng trở lại Túi Thứ Nguyên.
Trong khoảnh khắc, thiên thạch màu xanh nhạt bốc cháy biến mất, chỉ còn lại Locke chồng chất đầy vết thương.
Hắn muốn dùng phần cơ thể còn lại của mình để chịu đựng đoạn đường rơi xuống cuối cùng này.
"Ầm!" Tiếng vang truyền đến từ sâu bên trong con ngõ nhỏ.
Mặc dù Locke đã cố gắng hết sức để kích hoạt đấu khí còn lại không nhiều của mình, giảm thiểu âm thanh rơi ở độ cao hàng trăm mét trước khi tiếp đất khoảng vài trăm mét, nhưng vẫn để lại một hố sâu hai mét trên con đường lát đá này.
"Khụ." Locke ho ra máu, cố gắng không nôn ra máu nữa, lúc này trạng thái của hắn không tốt, với thực lực của Kỵ Sĩ cấp một đơn thuần mà trải qua thời không loạn lưu, cho dù đó là mảnh vỡ không gian đứt gãy hay là cơn bão năng lượng thì đều chẳng phải là thứ mà Locke có thể chịu đựng được.
Cũng may hắn đã dựa vào Phụ Năng Lượng Tụ Biến Châu do Michelle đại sư tặng để ngăn chặn cơn bão năng lượng, hắn đã tận dụng cơ hội để trốn vào thời không loạn lưu đến không gian tầng dưới, cuối cùng đến đây mà không gặp bất kỳ nguy hiểm nào.
Mặc dù không chết, nhưng lúc này Locke cũng bị thương rất nặng.
Thân thể bị cơn bão năng lượng xé nát, đấu khí trong cơ thể hỗn loạn, rơi xuống cấp bậc Kỵ Sĩ thực tập nhập môn, đây không phải là tổng thể đấu khí giảm bớt, mà là tổng thể sức mạnh bị suy yếu, cơn bão năng lượng và mảnh vỡ không gian đứt gãy không phải là thứ mà một Kỵ Sĩ cấp một nhỏ nhoi như hắn có thể gánh chịu được.
Locke vui mừng vì mình là Kỵ Sĩ, nếu như là Ma Pháp Sư thì hắn sẽ chẳng bao giờ có thể chống đỡ được cơn bão năng lượng để đi đến cuối cùng.
Tình trạng của Locke lúc này trông rất tệ, áo giáp ma hóa đã bị hỏng, quần áo của hắn tự bốc cháy, chỉ còn lại một ít vải vụn, đã mất hơn bảy mươi phần trăm lượng máu. Nếu không phải vẫn còn có đấu khí Kỵ Sĩ thực tập nhập môn yếu ớt này hộ thể, hắn còn ý thức hay không thì chưa chắc.
Không chỉ thực lực đấu khí bị áp chế mà vì cơ thể bị thương nặng nên Locke cảm thấy giờ đây mình yếu hơn người bình thường.
Đây hẳn là một vị diện của nhân loại, cho dù chỉ có đấu khí của Kỵ Sĩ thực tập nhập môn, nhưng Locke vẫn có thể đánh giá đại khái tình hình của các loài xung quanh bằng cách dựa vào bản chất và tinh thần lực của sinh vật cấp một.
Sinh vật của vị diện này cách hắn gần nhất chỉ khoảng mười lăm mét, có màn đêm che khuất, không biết người đó có để ý đến hắn hay không.
Locke không thể đánh cược được, dù sao đây cũng là một vị diện vi hình.
Đánh giá từ sự phát triển sức mạnh của vũ trụ thì vị diện này chắc chắn có cường giả trên cấp ba và dưới cấp bốn.
Mặc dù thế giới này khiến hắn cảm thấy rất kỳ lạ. Không có áp chế của vị diện? Hầu như không có năng lượng tự do trong không khí?
Sinh vật hình người cách hắn mười lăm mét hẳn là một nữ tử, cao một mét sáu mươi lăm, không có dao động năng lượng, là một người bình thường, Locke thông qua tinh thần lực phán đoán.
"Không thể thu hút sự chú ý của người bản địa và thủ hộ giả của vị diện.”
Locke thầm nghĩ trong lòng.
Chậm rãi đi về phía sinh vật bản địa, Locke lên kế hoạch giết người bịt miệng.
Trương Linh vừa mua rau ở chợ nông sản xong, nhận thấy có động tĩnh gì đó trong con hẻm bên cạnh.
Con hẻm này quanh năm không có người qua lại, bên trong lại u tối đáng sợ đến nỗi Trương Linh trước giờ chưa từng bước vào.
Nhưng sự tò mò đặc trưng của nữ tử đã khiến Trương Linh dừng lại và quan sát một lúc.
Một bóng đen xuất hiện khiến trái tim Trương Linh thắt lại.
Bóng đen cuối cùng cũng bước ra, là Locke cả người đầy máu, bộ xương trắng toát lộ ra máu thịt, giống như một con ma tà ác bò ra từ máu huyết.
Đôi mắt của Trương Linh trở nên trắng bệch, ngã xuống và ngất đi.
Đi tới chỗ Trương Linh, Locke cười khổ, sao người bản địa này lại nhút nhát như vậy.
Hắn duỗi cánh tay phải vẫn còn khá lành lặn duy nhất của mình ra, chuẩn bị tìm hiểu người bản địa nhát gan yếu đuối này.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận