Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 1088: Đệ Đệ

Chương 1088: Đệ Đệ
- Phụ thân, người nhìn xem người đánh cữu cữu ra nông nổi này.
Tiểu nha đầu Bev nắm lấy tay Locke, chỉ vào khuôn mặt của Kỵ Sĩ tóc trắng Kaishe rồi nói.
Mặc dù Kaishe đã né được cú đấm thứ nhất mà Locke đấm sau khi đi qua cửa, nhưng cơn gió kịch liệt được tạo bởi cú đấm đó vẫn khiến cho khuôn mặt Kaishe hơi sưng tấy.
Chỉ là cơn gió được tạo bởi cú đấm đã mãnh liệt đến vậy, Kaishe không thể nào tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra nếu cú đấm đó thực sự trúng vào đầu hắn ta.
Có lẽ nó sẽ nổ tung như một quả dưa hấu.
Bị nữ nhi mình trách mắng, dù tính tình Locke có nóng nảy đến như thế nào cũng phải thành thật nghe lời, chưa kể đến việc hơn mười mấy năm không gặp nữ nhi, trong lòng tên này tràn ngập sự áy náy và nhớ mong đối với nữ nhi mình.
Cơn giận của Bev cũng không quá lâu, đã trôi qua mươi lăm năm kể từ khi Locke rời khỏi Tây Phương Tam Đảo vào năm nàng ấy tám tuổi, nói không nhớ phụ thân là Bev đang nói dối, bây giờ gặp lại Locke, sao mà Bev không làm nũng với tư cách nữ nhi.
Phụ thân và nữ nhi nhanh chóng ngồi lại với nhau và bắt đầu kể về những chuyện trong gia đình, chủ yếu là Bev nói ríu ra ríu rít, Locke ngồi lắng nghe.
Năm nay Locke đã hơn bảy mươi tuổi, mặc dù diện mạo vẫn còn trẻ trung nhưng trong lòng Locke dần dần nảy sinh một loại tâm trạng của người lớn tuổi, nhìn thấy đời sau của mình đã lớn như vậy, đột nhiên Locke có một loại cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc.
Những người bên trong phủ đệ đã chạy ra khi nghe được tiếng động mà Locke và Kaishe đã tạo ra trước đó, những người quen thuộc lần lượt xuất hiện trước mặt Locke, Angelina, Grace, Keira, Christine, Lafite, Ria.
Nữ nhân duy nhất không xuất hiện ở đây là Akano, người sở hữu vô số sản nghiệp ở Princeton và của gia tộc Morgan, bây giờ chắc vẫn đang bận rộn trong những cửa tiệm kia.
Mặc dù không nắm giữ sức mạnh nguyên tố và sức mạnh đấu khí nhưng Akano luôn nỗ lực hết sức để tạo ra giá trị nhân sinh của mình
- Cuối cùng ngươi cũng đã trở về?
Angelina là người đầu tiên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng, ngoại trừ Locke, nàng ấy là người có quyền quyết định trong gia đình này, đôi khi ngay cả Keira, sư phụ của nàng cũng phải nghe ý kiến của đệ tử mình.
- Ừ, ta đã trở về.
Locke nhẹ nhàng gật đầu, đứng lên và tiến về phía các nàng.
Không cần nói thêm gì nữa, Locke ôm chặt những nữ nhân yêu dấu của hắn.
- Phụ thân ta đúng là một kẻ lăng nhăng.
Nhìn thấy một mình Locke ôm sáu nữ nhân vào lòng, Bev ở bên cạnh không quên phá hủy hình tượng của phụ thân mình.
- Ta cảm thấy như vậy mới là nam nhân chân chính.
Memila đi đến bên cạnh Bev và nói.
Trước tiên nàng gật đầu công nhận, sau đó lại lắc đầu một cách điên cuồng, Bev vẫn không thể nào gắn liền hai từ ‘kẻ lăng nhăng’ và ‘nam nhân chân chính’ lại với nhau.
Chưa kịp suy nghĩ rõ ràng mối quan hệ bên trong đó, Bev đột nhiên sửng sờ, sau đó nàng ấy quay sang nói với Memila.
- Ngươi là ai? Là thứ mẫu mới của ta sao?
Từ ‘thứ mẫu’ khiến Memila xấu hổ khiến khuôn mặt trở nên đỏ bừng, không đợi nàng ấy giải thích, Bev đột nhiên hỏi.
- Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?
Bị Bev chi phối, Memila ngơ ngác trả lời.
- Hai mươi bốn tuổi, sao thế?
Phản ứng của Bev mãnh liệt khác thường, chỉ thấy nàng ấy mở to miệng và hét về phía ‘đoàn mẫu thân’ ở bên kia.
- Mẫu thân, phụ thân của ta lại tìm cho ta một thứ mẫu khác, chỉ hơn ta có một tuổi!
Sau lời nói của Bev, trong sân trở nên yên tĩnh đến lạ thường.
Khóe miệng Locke co giật, cảm thấy tình hình trở nên không ổn hắn muốn giải thích thân phận của Memila, nhưng hình như bọn người Angelina không có ý định cho hắn cơ hội đó.
Có tổng cộng năm đôi bàn tay nhỏ chạm vào làn da mềm mại ở bên hông Locke, sau đó dùng sức vặn thật mạnh.
Để phòng ngừa làn da cứng rắn của mình sẽ gây tổn thương cho các nàng ấy, Locke còn cố ý thả lỏng cơ bắp, phối hợp với những người mình yêu để giáo huấn bản thân đến như vậy cũng chỉ có loại nam nhân tốt như Locke mới làm được như thế.
Chỉ có bản thân Locke mới có thể trải nghiệm được những chua xót sảng khoái ở trong đó mà thôi.
Người duy nhất không cấu Locke chính là Ria, vẫn là tỷ tỷ yêu thương mình nhất. Cho nên Locke đã lên kế hoạch tối nay sẽ thưởng thức vẻ đẹp của đêm khuya cùng với tỷ tỷ
Bỏ qua sự ồn ào huyên náo của đại gia đình đó, ở phía bên kia sân Ashar gọi đệ đệ mà nàng đã nhiều năm không gặp và bắt đầu hỏi về những trải nghiệm trong những năm qua của hắn ta.
- Đại tỷ.
Lời nói của Kaishe tràn ngập sự kính sợ đối với vị đại tỷ này.
- Ừ.
Ashar gật đầu, nàng ấy bắt chéo chân ngồi trên ghế đá, chờ Kaishe giải thích trong những năm qua hắn đã làm gì.
Nhưng Kaishe không vội vàng kể cho nàng ấy những trải nghiệm của mình trong những năm qua, ngược lại, chỉ vào Locke và hỏi.
- Đó thực sự là nhị tỷ phu của đệ sao?
Lông mày co giật, Ashar trả lời một cách bình tĩnh.
- Ừ.
- Hắn ta còn quá trẻ, tuổi của hắn có bằng một nửa tuổi đệ không.
Kaishe nói với vẻ mặt nhăn nhó, hắn ta không hiểu tại sao nhị tỷ của mình lại chọn một Kỵ Sĩ 'trẻ tuổi' như vậy làm phu quân của nàng ấy.
Hơn nữa còn là cùng chia sẽ một nam nhân với bao nhiêu đây nữ nhân.
Đúng là trong lòng có chút oán trách, nhưng Kaishe không thể không cảm khái trước thực lực mạnh mẽ của Locke, ít nhất với thực lực của chính mình, Kaishe không thể là đối thủ của Locke.
Thấy vẻ mặt của Ashar hơi kỳ lạ, không để Kaishe hỏi thêm những thông tin khác của vị tỷ phu này, Ashar đã quay lại chủ đề ban đầu.
- Nói cho ta biết những năm qua ngươi đã đi đâu, vì sao lúc trước rời đi mà không nói lời từ biệt.
Vị đệ đệ này đã hơn một trăm năm không liên lạc với Keira và nàng ấy, Kaishe đã rời khỏi Tây Phương Tam Đảo và du hành đến Đại Lục Vu Sư khi còn trong giai đoạn Kỵ Sĩ cấp một.
Dưới sự chất vấn của Ashar, Kaishe dần dần kể lại những trải nghiệm của hắn ta trong những năm qua.
- Nói cách khác, bây giờ ngươi đang đảm nhiệm chức vụ trong quân đoàn Long Kỵ Sĩ của đế quốc Belem?
Ashar hỏi.
- Đúng vậy, đệ là trung đội trưởng trong quân đoàn Long Kỵ Sĩ của tướng quân Nhật Trường Thạch Glenn, một trong sáu vị tướng quân của đế quốc.
Kaishe nói một cách tự hào.
Trên cổ hắn ta là một cây Long Địch màu đỏ, chứng thực cho thân phận Long Kỵ Sĩ đế quốc Belem của hắn.
Đế quốc Aybarut đã văn minh hóa toàn bộ Vu Sư Giới bằng sức mạnh ma pháp, nhưng binh chủng chiến đấu chính nổi tiếng nhất của đế quốc Belem mạnh mẽ hơn lại là Long Kỵ Sĩ đặc biệt của đế quốc.
Sức chiến đấu của Long Kỵ Sĩ Belem không hơn kém bao nhiêu so với Ma Pháp Sư nắm giữ sức mạnh nguyên tố cùng cấp.
Với tư cách là đại tỷ, Ashar rất vui mừng và hài lòng khi đệ đệ mình đã thành công, nàng ấy không giỏi thể hiện cảm xúc của mình nên chỉ dùng một từ “ừ” để bày tỏ bản thân đã ghi nhận thành tựu của Kaishe.
Trở thành Long Kỵ Sĩ của đế quốc Belem không dễ dàng chút nào.
- Tại sao lần này ngươi lại quay về?
Sau đó Ashar lại hỏi, trước kia Kaishe bỏ nhà ra đi phần lớn nguyên nhân là vì giận hờn người trong gia đình.
- Cái này.
Kaishe vò đầu bứt tóc, nói.
- Năm ngoái, một Vu Sư mà đệ quen biết ở đế quốc Belem đã bói toán cho đệ, hắn ta nói rằng đệ có một vị thân nhân đã ra đời cách đây hai mươi hai năm.
Xét theo huyết thống thì những người thân với Kaishe lúc bấy giờ chỉ có Keira và Ashar, nếu là người thân mới ra đời thì chắc chắn là một trong hai người Keira và Ashar đang mang thai.
Hai mươi mấy năm trước dù là ai trong hai người bọn họ đã sinh hài tử thì Kaishe với thân phận là cữu cữu nhất định phải quay về thăm hỏi.
Với lại sau khi rời khỏi Tây Phương Tam Đảo lâu như vậy, Kaishe cũng có chút nhớ nhung người và vật ở nơi này.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận