Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 681: Thời Đại Tận Thế (7)

Chương 681: Thời Đại Tận Thế (7)
Nghe Mã Tư lệnh nói như vậy, sắc mặt của Chu lão đầu mới tốt hơn một chút, chân khí bọn họ tu luyện quả thật có thể ngăn được địch, nhưng nếu có thể mặc một lớp áo chống đạn lên người thì ai muốn dùng chân khí để chống đạn chứ.
Trải qua một đêm huyết chiến, với thể phách luyện khí tầng sáu như Chu lão đầu mà còn cảm thấy suy yếu rã rời thì đừng nói đến đám đồ tử đồ tôn của hắn.
Hiện tại chừng ba mươi người phái Mao Sơn này đã được Chu lão đầu xem như là hy vọng truyền thừa đạo thống.
Những thú biến dị mạnh mẽ kia, Chu lão đầu đều thấy rõ, một con xuất hiện hắn còn có thể đối phó, hơn mười con thậm chí nhiều hơn nữa cùng xông đến hình thành thú triều, vậy thì không phải là thứ hắn có thể ngăn cản nữa.
Để lại bảy mươi người trong tông phái Mao Sơn, đệ tử ngoại môn tạp dịch chiếm hơn phân nửa, phần còn lại có gần một nửa là đạo sĩ Khí Cảm Kỳ chiếm đa số, Luyện Khí Kỳ chỉ có hai sư đệ của hắn, hiện tại tình thế tổng môn phái nên kia thế nào, trong lòng Chu lão đầu cũng không nắm chắc.
Quân của Mã Tư lệnh đã nhanh chóng triệu tập đến trước mặt đám người Mao Sơn, vì liên quan đến vấn đề dược phẩm cho quân doanh nên các binh sĩ phải tích cực hơn rất nhiều, bọn họ đã mất đi hơn phân nửa chiến hữu, không muốn lại mất đi thêm huynh đệ nào nữa.
Nhìn thấy hai chiếc xe tăng dáng hổ đứng trước mặt, lại nhìn ba chiếc xe bọc thép cánh hông, Chu lão đầu mặc áo chống đạn, bên hông treo đầy lựu đạn, lúc này hắn đã có không ít lòng tin về việc vận chuyển dược phẩm ở Vũ Hương.
- Đúng rồi, Locke nói hắn đã giải quyết xong một nửa Hoạt Thi ở Vũ Hương, mặc dù vẫn chưa biết cụ thể tình hình thế nào, nhưng lần hành động này hẳn là sẽ dễ dàng hơn trong tưởng tượng một chút.
Vì cổ vũ sĩ khí cho đám người phái Mao Sơn, Mã Tư lệnh nói.
- Hả? Vậy thì tốt quá.
Vẻ mặt Chu lão đầu vui mừng.
Tiếng bánh xích nặng nề ma sát trên mặt đất, thỉnh thoảng thu hút sự chú ý của Hoạt Thi ẩn núp trong bóng tối lao ra.
Trước đội hình hùng hậu gồm hai xe tăng, ba xe bọc thép, hàng trăm binh sĩ và khoảng ba mươi đạo sĩ Mao Sơn, những tiểu nhân vật lao ra này không gây ra nhiều khó khăn cho đội quân.
Cơn bão năng lượng âm biến đổi con người trên Trái Đất một cách cuồng bạo, và cũng diễn ra dần dần theo chất lượng.
Sự cuồng bạo được thể hiện ở chỗ nếu không chống lại tẩy lễ của năng lượng, thì sẽ trở thành một Hoạt Thi, mà diễn ra dần dần theo chất lượng thể hiện trong quá trình trở thành nhân loại đó biến dị nhanh hay chậm.
Trên thực tế, đại đa số quá trình biến dị đều diễn ra khá chậm.
Biến dị càng nhanh, nói rõ cơ thể sau khi bị nguyên tố năng lượng phụ cải tạo đã có năng lực thích ứng rất nhanh, biến dị càng chậm thì khả năng càng kém cỏi.
Thiên tài luôn chỉ riêng lẻ vài người, trên thế giới này người bình thường vẫn chiếm tuyệt đại đa số, câu nói này cũng áp dụng trong đám Hoạt Thi.
Những Hoạt Thi hiện đang gây trở ngại cho đội quân đều có năng lực trung bình, chỉ nhanh hơn người bình thường một chút, trong cơn bão kim loại được hình thành bởi đạn thép, khả năng bất tử của chúng không có nhiều chỗ để phát huy.
Bị trực tiếp cắt thành từng mảnh, cái kết này không hề giống với bị đấu khí cuồng bạo của của Locke đè bẹp.
- Báo cáo! Không có phát hiện thể biến dị loại hình sức mạnh và loại hình tốc độ.
Một lính gác báo cáo với đoàn trưởng đang ngồi ở vị trí điều khiển súng máy trong xe tăng.
- Tiếp tục đi tới, chúng ta phải đến nhà kho dược phẩm phía Tây trấn Vũ Hương trong vòng một tiếng.
Đoàn trưởng ra lệnh.
"Ầm!" Lại là một quả lựu đạn khác phát nổ hai con Hoạt Thi đang đồng loạt lao lên.
Sau vụ nổ, Chu lão đầu chậm rãi đi về phía trước, chặt đầu Hoạt Thi vẫn đang giãy giụa vặn vẹo cơ thể chỉ còn lại một nửa của mình.
Vẫn là vũ khí nóng dùng tốt, chân khí của Chu lão đầu đến bây giờ vẫn còn chưa khôi phục lại, hắn hiện tại nếu có thể sử dụng các loại vũ khí nóng, thì tuyệt đối không sử dụng chân khí.
Vài binh sĩ nhìn thấy Chu lão đầu thoăn thoắt giữa xử lý hai con Hoạt Thi mà ngưỡng mộ thân thủ của đối Chu lão đầu không ngừng, với lực cánh tay và tầm mắt của bọn họ đứng trước tốc độ và sự nhanh nhẹn của Hoạt Thi thì căn bản không đáng chú ý.
Ngay cả những luyện khí sĩ có đạo thuật trong người ít ỏi, sau khi biết cách dùng thành thạo vũ khí nóng thì lực chiến đấu đều tăng lên, chả trách Locke nhớ hoài không quên vũ khí hạt nhân với đạn đạo xuyên lục địa ở vị diện này.
Mấy sự ngưỡng mộ và ghen tị của binh sĩ không thoát khỏi vùng cảm giác của Chu lão gia, lão già này dù tuổi đã lớn nhưng vẫn làm được việc này, trong lòng không khỏi có chút đắc ý.
“Đáng tiếc tối hôm qua Locke không ra tay, chỉ để con yêu thú kia của hắn xuất thủ, nếu không các ngươi sẽ còn kinh ngạc hơn nữa.” Chu lão đầu nghĩ thầm.
Tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn có thể chém giết ba ngàn binh mã, như vậy tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tu sĩ nhất định thực lực sẽ nâng cao một bước.
Nghĩ tới đây, Chu lão đầu trong lòng lại hiện lên lời mà Mã Tư lệnh trước khi đi đã nói với bọn họ: Đã giải quyết xong một nửa Hoạt Thi ở Vũ Hương?
Đó chính là số lượng năm ngàn! Chỉ một buổi tối, đây thật sự có thể làm được à.
- Trúc Cơ... Trúc Cơ…
Chu lão đầu lẩm bẩm trong miệng như kẻ điên, rồi lại thở dài một hơi.
Tuổi tác của hắn quá lớn, lúc còn sống có thể đạt tới Luyện Khí tầng chín đã phải thắp nhang cầu nguyện, đừng nói Trúc Cơ Kỳ, luyện khí tầng mười hai đại viên mãn, hắn cũng không dám yêu cầu xa vời. (Luyện Khí tầng chín tương đương với Kỵ Sĩ thực tập cao giai.)
Đội di chuyển không nhanh lắm, radar tạm thời bị vô hiệu hóa sau khi bị tia vũ trụ quấy nhiễu. nhân viên khoa học kỹ thuật đang sửa gấp, món đồ công nghệ cao duy nhất của bọn họ chính là vô tuyến trên xe bọc thép có thể liên lạc với quân doanh Vũ Hương.
Bất ngờ tốc độc của đội ngũ dừng lại.
- Sao vậy?
Đoàn trưởng ngồi ở vị trí súng máy xe tăng hỏi.
- Trưởng, trưởng quan, ngươi nhìn kia!
Binh sĩ phía trước chạy tới chỉ vào nơi xa cà lăm nói.
Sắc mặt đoàn trưởng càng nghi hoặc, hắn trèo ra khỏi miệng xe, đi ủng da đen đứng ngay miệng thùng xe tăng, cầm kính viễn vọng lên nhìn về phía xa.
Cảnh tượng bên trong kính viễn vọng khiến đoàn trưởng lau mắt hai lần liên tục, không biết có phải mình bị lóa mắt hay không.
Chỉ thấy con đường dẫn đến Vô Hương đã bị phá hủy hoàn toàn, con đường rải sỏi nhựa cứng bằng phẳng dường như bị cày bằng cuốc, khắp nơi là những mảnh vụn đất đã bật tung hết cả lên.
Trong đống đổ nát, đoàn trưởng thậm chí còn nhìn thấy một nửa xác chết, thân thể bị tảng đá đè lên, khó mà cử động chứ đừng nói là nhảy ra cắn người.
- Chuyện này…
Đoàn trưởng há to miệng nhét vừa được hai nắm đấm, bởi vì phía xa nên hắn thấy được Vũ hương đã hoàn toàn trở thành phế tích.
- Đây chính là uy lực của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ!
Chu lão đầu cũng nhìn thấy cảnh tượng trước mặt này nhịn không được mà cảm thán nói.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận