Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 29: Đối Thoại

Chương 29: Đối Thoại
Lấy một nữ quý tộc làm vợ, Locke ngẫm lại liền hưng phấn. Đương nhiên nữ nhân kia không phải Christine, mà là Grace.
Grace lúc này đang ngồi ở trong phòng, nàng cũng nghe thấy âm thanh mà Locke trở về. Mặc dù nàng không rõ ràng dự định của hắn, nhưng cũng có thể đoán được đại khái, bởi vì ánh mắt mà Locke nhìn nàng giống hệt ánh mắt của những nam nhân khác.
Nhưng mà không có cách nào, nàng đã hỏi qua Lafite, thực lực của nam nhân kia cũng không kém quá nhiều so với lão quản gia đã khuất, chẳng lẽ hắn còn trẻ như vậy lại có thực lực kỵ sĩ thực tập cấp thấp?
Grace cũng không nhìn lầm tuổi tác của Locke như Christine, theo giọng điệu của Locke thì Grace có thể phán đoán đại khái đây là một thanh niên chừng 20 tuổi.
Không bao lâu, có một binh sĩ đem cơm trưa của Locke tới.
Cơm trưa đương nhiên không có khả năng chỉ ăn một con gà, hắn sớm đã phân phó người mang cơm đến, mà lại là thêm quá lượng. Lafite xem ra cũng có tay nghề nấu nướng, với điều kiện không có nhiều gia vị lại có thể làm ra một nồi canh gà mỹ vị, lúc đầu Locke còn tưởng rằng nàng hẳn sẽ làm gà nướng.
Tại bàn đá bên trong tiểu viện, Locke cầm bánh thịt cắn, thỉnh thoảng uống canh.
- Tới ăn cùng đi.
Locke vẫy tay với Christine.
- Được.
Nha đầu Christine này cũng không khách khí mà nhảy cà tưng chạy tới lại ngồi vào trong ngực Locke. Mùi thơm cơ thể của thiếu nữ quanh quẩn bên hắn, Locke không quá thoải mái xê dịch vị trí, nhưng cũng không có cự tuyệt. Hắn cũng không có trầm mê ở đây mà là nghĩ đến, đây chính là mị lực của thực lực cùng quyền lợi sao, điều này khiến mong muốn được mạnh lên của Locke càng thêm kiên định. Hầu nữ Lafite cũng không muốn dùng cơm cùng với tiểu chủ nhân, nhưng dưới sự kiên trì của Locke thì cuối cùng cũng không nhịn được sựu dụ hoặc của thức ăn mà ngồi xuống.
Grace cũng không có già mồm, sau khi bước ra từ phòng liền ngồi kế bên. Bốn người trông giống như một gia đình đang dùng cơm với nhau, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
- Ngươi hẳn là cũng có tu luyện đấu khí.
Locke hỏi Lafite.
Nàng nghe xong liền trầm mặc không nói, dường như không biết trả lời như thế nào. Grace liền trả lời thay nàng.
- Đúng vậy, Lafite có tu luyện một loại công pháp đấu khí của gia tộc bọn ta.
Locke liền ngửi được mùi vị không tầm thường, chẳng lẽ gia tộc Grace có mấy dạng công pháp đấu khí? Quý tộc cao nhất mà hắn biết cũng chỉ là nam tước Kadozi mà thôi, kể cả nam tước cũng chỉ có được một loại công pháp đấu khí mà thôi.
Grace nói tiếp
- Chỉ cần ngươi có thể mang bọn ta ra khỏi tòa thành này, nhất định sẽ có hậu báo...
- Dừng lại, các ngươi hiện tại là nô lệ của ta, tài sản của các người cũng là của ta, cho nên không cần ngươi hậu báo.
Locke gõ bàn một cái rồi nói với nữ nhân còn chưa nhận rõ hiện thực này. Lafite mặc dù cũng tu luyện có đấu khí, nhưng xem ra cũng chỉ có giai vị ngang bằng hắn, mà kỹ năng chiến đấu của nàng cực kém, căn bản không thể so sánh được với Locke đã từng sống sót từ núi thây biển máu, Locke có tự tin dùng một tay liền có thể thắng Lafite. Christine thấy được cô cô đang xấu hổ, vội vàng đi lên hoà giải, mở miệng một tiếng “Ca ca", khiến tâm trạng của Locke liền dịu xuống lại.
Từ nhỏ Christine đã tự sống độc lập, phụ mẫu đều nắm chức vị nên không có thời gian quan tâm nàng, cho nên mười phần thiếu khuyết sự quan tâm. Locke chính là cường giá xuất hiện đúng lúc nàng sinh bệnh lại còn đang trong tình trạng khốn cùng, mặc dù là thế lực đối địch, nhưng Christine cũng không hiểu được nhiều như vậy, nàng chỉ là đơn thuần có hảo cảm đối với vị đại ca mang cho nàng cảm giác an toàn này. Cơm trưa mặc dù có chút nhạc đệm, nhưng dưới sự điều hòa của Christine vẫn là mười phần vui sướng.
Sau bữa ăn, Lafite tự giác đi thu thập bát cơm, Grace cùng Lafite thì là ngồi trong sân nhìn Locke tu luyện. Locke lấy từ trong ngực đoạn hoa Hồng Hải kia, đem đấu khí bao khỏa trong tay rồi nắm lại bóp nát thành phấn, rồi phục dụng sau đó bắt đầu dẫn đạo đấu khí tuần hoàn.
Hoa Hồng Hải đến cùng gia tốc đấu khí ngưng kết như thế nào Locke cũng không rõ ràng. Chỉ biết là trong bụng hắn lúc này như có một mảnh lửa nóng, cũng may Locke từng có một lần kinh nghiệm, không chút kinh hoảng. Yên lặng vận hành đấu khí, đấu khí trong quá trình vận chuyển đang cấp tốc lớn mạnh.
Mà lúc đấu khí vận hành qua bộ vị đang nóng kia, thì tốc độ lớn mạnh rõ ràng cao hơn nơi khác. Sau hai giờ, Locke tu luyện hoàn tất. Hắn có thể cảm thấy vòng xoáy đấu khí của mình lại lớn hơn một phần ba, nhưng hiệu quả không có rõ ràng như lúc lần đầu phục dụng hoa Hồng Hải.
Vòng xoáy đấu khí hiện tại của hắn bằng cỡ một nửa hạt đậu nành, nói cách khác thì lúc này Locke đã bằng một nửa tổng lượng đấu khí của đại thúc Yorkshire. Giai đoạn nhập môn kỵ sĩ thực tập cơ hồ không có bình cảnh, tu luyện chủ yếu chỉnh là nâng tổng lượng đấu khí của bản thân, lúc nào vòng xoáy đấu khí đạt tới lớn chừng ngón cái, thì lúc nào mới tính là đột phá đến kỵ sĩ thực tập cấp thấp.
Không có bình cảnh cũng không có nghĩa là dễ dàng tấn thăng. Rất nhiều người cả một đời cũng chỉ dừng lại tại cấp độ nhập môn kỵ sĩ thực tập. Truy cứu nguyên nhân, một là không cách nào kiên trì tu luyện quanh năm suốt tháng, hai là tư chất của bản thân không thích hợp thu nạp đấu khí. Với xuất thân từ bình dân như Locke hay Yorkshire, chỉ dựa vào quân công đổi lấy cơ hội tu luyện đấu khí là không có con đường đo đạc tư chất của mình, bọn hắn cũng không cần tư chất, chỉ cần không ngừng cố gắng là được.
Việc hiệu quả của hoa Hồng Hải bị giảm bớt thì Locke cũng đã chuẩn bị tâm lý. Nếu là một mực có thể tiếp tục tăng lên thì thiếu gia Zoro cũng sẽ không dừng bước tại cấp độ nhập môn kỵ sĩ thực tập đỉnh phong. Bất quá đây cũng là một loại biện pháp để tăng sức mạnh, có cơ hội vẫn là phải cầu lấy hoa Hồng Hải từ thiếu gia Zoro, cho đến khi không còn cách nào để đề thăng thì dừng.
Lúc này thân thể hắn đã có cảm giác căng đau, Locke bắt đầu rèn luyện võ kỹ. Tổng lượng đấu khí của hắn vẫn là quá ít, không có khả năng hoàn toàn dựa vào nó khi chiến đấu, vẫn là cần năng lực bản thân. Sau một giờ, Locke cầm một tấm vải lau mồ hôi.
Con mắt của Christine nhìn chằm chằm vào cơ ngực của Locke, không biết đang suy nghĩ gì mà khuôn mặt liền hồng hồng. Lafite vẫn giữ bộ dáng không yên lòng như cũ. Locke lau xong mồ hôi, liền lấy một chiếc vòng tay từ trong túi quần ra ném cho Lafite.
Tiểu hầu nữ không có thấy rõ đó là cái gì, sau một hồi một luống cuống tay chân liền chụp được, sau đó liền kinh hô
- Ngươi tìm thấy nó ở đâu?
- Nhặt được trên mặt đất.
Locke mặt không đỏ tim không đập đáp.
- Tạ ơn. Cám ơn ngươi!
Lafite kích động không gì sánh kịp
- Đây là vật phẩm duy nhất mà mẫu thân để lại cho ta.
Locke nghe xong liền không nói gì, dường như bị xúc động rồi đáp:
- Về sau chớ có làm mất!
- Nhất định, nhất định.
Lafite nắm chắc vòng tay, sợ nó bị rớt.
Grace bên cạnh sau khi thấy cảnh này thì ánh mắt rất phức tạp,
- Ta biết ngươi là một người tốt, có thể thả chúng ta sao?
Grace châm chước một lúc rồi nói.
- Thả các ngươi, ngươi cảm thấy các ngươi có thể sống sót tại thời kỳ như lúc này sao?
Locke hỏi lại.
Grace cũng không ngốc, tự nhiên minh bạch rằng nếu thoát ly khỏi Locke, coi như các nàng có thể thoát khỏi tòa thành này, thì với tình trạng vương quốc Charles đang chìm trong chiến hỏa cũng không có nơi nào là an toàn, nhất là ba người các nàng còn là nữ nhân.
- Nếu như ngươi có thể giúp chúng ta xuất cảnh, đi quốc gia khác…
Grace còn kiên trì.
- Không có khả năng, ta chỉ là một trung đội trưởng bình thường, không có cái năng lực kia, mà lại ngươi là người Charles, ta là người Faustin, ngươi bây giờ là chiến lợi phẩm của ta, ta không có nghĩa vụ trợ giúp ngươi.
Locke đánh gãy lời của Grace, sau đó quay đầu không để ý tới nàng nữa. Trong mắt Grace ầng ậng nước mắt, trước kia làm gì có người dám nói chuyện như thế với nàng.
- Cô cô quên đi thôi, đi theo đại ca ca cũng rất tốt.
Christine an ủi Grace. Locke còn không biết thân phận của nhóm Grace, chỉ coi là một nữ nhân quý tộc . Locke chỉ là một bình dân, cơ hồ không tiếp xúc qua quý tộc, giữ Grace lại chính là do tư tâm trong lòng, Locke rất hứng thú đối với thế giới quý tộc.
Thành Fareins cuối cùng biến thành khu bị chiếm lĩnh bởi Faustin giống như rất nhiều nơi khác của Charles. Nam tước bắt đầu triệu tập binh lính còn thừa đang lưu trú tại trấn Giza và đội hậu cần vào thành Fareins, tài sản trong thành cần những người này vận chuyển về vương quốc.
Mấy ngày sau Akano liền đi tới thành Fareins, Locke liền an bài nàng vào trong trang viên kia. Đương nhiên hiện tại là hai bọn hắn ở phòng ngủ chính, ba nữ nhân kia ở phòng bên. Akano vừa mới bắt đầu còn có chút địch ý với ba nữ nhân kia, nhưng sau khi Locke biểu hiện rằng vẫn chưa có quan hệ gì với đối phương khiến Akano nhẹ nhàng thở ra.
Thương nhân Henri tại đội hậu cần cũng đến thăm Locke, thủ hạ của Locke đem một nửa thu hoạch đều giao cho hắn quản lý, Henri lần này cũng coi là phát tài. Hắn thuận tiện còn mang hiếu kính của đầu mục trấn nhỏ kia, tức là chồng cũ của Akano sang cho Locke.
Hiện tại trong tay Locke có chừng 200 ngân tệ, đại bộ phận là thu được trong lần cồng thành chiến này. Địa vị càng cao, đạt được càng nhiều, Locke càng ngày càng có trải nghiệm sâu sắc. Hắn dự định mời Henri tìm giúp một thợ rèn chế tạo một bộ tấm chắn cho mình.
Khải giáp hiện tại cùng chế thức trường kiếm được phân phát cho trung đội trưởng cho tới thời điểm này vẫn còn phù hợp với hắn, nhưng hắn vẫn là cảm giác năng lực phòng thủ vẫn có chỗ không đủ. Lần này hắn bị thương là do ngạnh kháng một cục đá lăn, tấm thuẫn hắn vội vàng nhặt được liền hỏng ngay lập tức.
- Tấm chắn? Không có vấn đề!
Henri vỗ vỗ cái bụng nói
- Bao trên người ta.
- Tốt nhất thuẫn tay.
Locke yêu cầu thêm,
- Không cần tấm chắn quá lớn, trọng điểm là kiên cố.
Trong một trận chiến, một tấm chắn tốt không chỉ có thể tăng lên năng lực tự vệ, còn có thể vung lên để nện người, loại tấm chắn buộc lên tay là phù hợp nhất.
- Có thể, ta nhận biết một vị thợ rèn không tồi tại Peters, ngươi nói tất cả yêu cầu cho ta, để ta giải quyết.
Henri nói.
Cuối cùng Henri mang theo hàng hóa và thương đội đi, sau mỗi một lần chiến đấu thì các binh sĩ sẽ được nghỉ ngơi ngắn ngủi, mà những thương nhân sẽ bắt đầu vận hành. Henri đáp ứng Locke nửa tháng sau sẽ mang tấm chắn của hắn tới.
Biên và Dịch: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận