Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 787: Nôn Mửa

Chương 787: Nôn Mửa
Sự ghen tị của Angelina khiến Locke bật cười, hắn chỉ căn dặn Angelina luôn phải đeo viên Phụ Năng Lượng Tụ Biến Châu của mình bên người.
Sau trận chiến rừng Cầu Vồng, viên Phụ Năng Lượng Tụ Biến Châu của Locke đã bị hư hại, hiện tại chức năng Hắc Thuẫn và Truyền Thống của viên Phụ Năng Lượng Tụ Biến Châu đã mất tác dụng, chỉ còn lại Thiên Thính và Tôi Thể là vẫn còn hoạt động.
Locke hy vọng Năng Lượng Pháp Tắc còn lại bên trong viên Phụ Năng Lượng Tụ Biến Châu có thể cải thiện thể chất của Angelina, khiến nàng ấy có thể tiến lên cấp hai nhanh hơn.
Không phải mọi thứ Locke trải qua trong giai đoạn này đều thuận buồm xuôi gió, hắn đã gặp rất nhiều trở ngại bên phía Keira.
Đã gần một tháng không có gặp Keira, Locke cảm thấy có chút trống rỗng, hắn dự định sẽ tìm thời gian đến nơi ở của Keira, cho dù có phải đột nhập vào thì hắn vẫn muốn gặp mặt nàng, bởi vì Locke luôn cảm thấy Keira có chuyện gì đó giấu diếm hắn.
Nửa tháng sau, sau khi viện cớ với Angelina là đi đến khu giao dịch, Locke đi về phía căn phòng nơi Keira ở, đây là nơi ở được Cứ Điểm Không Gian phân phối cho Ma Pháp Sư cấp hai, cao cấp hơn một chút so với nơi ở của Angelina và Locke.
"Cộc cộc cộc!" Đã mấy phút trôi qua kể từ khi có tiếng gõ cửa, nhưng bên trong vẫn không có ai phản hồi.
Locke biết Keira nhất định ở trong phòng, không sợ phiền phức gõ cửa lần nữa, gõ liên tục hơn mười mấy phút, đến lúc ngay cả các Ma Pháp Sư sống ở phòng bên cạnh cũng bị Locke làm phiền, một tiếng "Két" vang lên, cuối cùng cánh cửa cũng đã mở ra.
- Tại sao ngươi không mở cửa cho ta? Còn nữa, ta liên lạc với ngươi qua Thủy Tinh Cầu, nhưng ngươi không trả lời ta.
Locke cất bước đi vào phòng của Keira, quả nhiên căn phòng của vị Ma Pháp Sư Quang Nguyên Tố này giống như hắn đã suy đoán sạch sẽ, gọn gang, ngăn nắp.
Tò mò tại sao Keira không trả lời mình, hắn quay lại nhìn nàng, chỉ thấy Keira có vẻ hơi tái nhợt, đột nhiên che miệng lại có vẻ như sắp nôn mửa.
- Ngươi, ngươi làm sao vậy? Là bị thương ở đâu à?
Locke kinh ngạc hỏi, nhìn về phía cái bụng bị Keira che lại.
"Bụp bụp, bụp bụp" Locke với cảm giác nhạy bén, tựa hồ nghe được một trái tim non nớt đang đập.
Câu hỏi được đặt ra là, nên sinh con trai hay con gái, đứa con đầu lòng của Locke.
Keira đang mang thai, đó là điều mà Locke không bao giờ ngờ tới.
Là một kẻ lang thang đã nhiều năm không có hài tử, đã bốn mươi mấy gần năm mươi tuổi mới có hài tử đầu lòng, Locke lúc đầu còn có chút bối rối, sau đó lại có chút cảm giác ngạc nhiên, vui mừng từ tận đáy lòng, đó chính là ý thức sứ mệnh và tinh thần trách nhiệm mà huyết mạch lưu truyền mang đến cho Locke.
Locke từ trước đến nay chưa bao giờ quá để ý đến chuyện sinh hài nhi, thứ nhất là vì thể chất của các nàng Angelina kém hơn hắn rất nhiều, khiến họ khó có thể thai nghén sinh mệnh, thứ hai là sau khi lão Locke và Tia qua đời, Locke cũng dần phai nhạt những suy nghĩ về việc truyền thừa huyết mạch.
Ai có thể ngờ rằng ‘vô tình cắm liễu liễu xanh um’, chỉ vẻn vẹn trải qua một đêm cùng Keira, vậy mà lại trúng đích ngay lập tức.
Hắn ta lắp bắp nói.
- Dựa theo sự khác biệt về huyết thống và thể chất của chúng ta, làm sao có thể thai nghén sinh mệnh? Chẳng lẽ là do huyết thống của Thiên Sứ Thú?
Locke khẳng định hài tử trong bụng Keira chắc chắn là của hắn ta, nhưng hắn vẫn có một số vấn đề không hiểu rõ, trong một thời gian dài, các nàng Angelina đã rất cố gắng, nhưng tại sao vẫn không thành công, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì.
Là bởi vì hai người cùng nhau sử dụng huyết thống Thiên Sứ Thú để đột phá lên cấp hai, hay là do phương pháp song tu mà Locke sử dụng trong ngày đó.
Keira không muốn trả lời câu hỏi của Locke, cố nén cảm giác nôn mửa, nàng ngồi trên ghế sofa trong phòng, không biết đang suy nghĩ gì.
Nhìn thấy vẻ mặt chán nản của Keira, Locke không biết nên nói gì, sau khi trở về Cứ Điểm Không Gian nàng đã trở nên như vậy.
Sau một lúc cùng Keira ngồi trên ghế sofa, không thấy Keira có dấu hiệu muốn nói chuyện với mình, Locke tự rước muộn phiền cũng không cảm thấy tức giận, nói với Keira một câu, rồi tự giác đi vào bếp chuẩn bị thức ăn cho hai người bọn họ.
Để chuẩn bị một bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng cho Keira, Locke đã sử dụng toàn bộ tinh hoa thịt thà mà hắn thu hoạch được từ trái đất.
Thật đáng tiếc, đổi lại sự vất vả cực khổ của Locke, chính là Keira chỉ lướt qua nếm thử một chút rồi không muốn ăn thêm nữa.
Mặc kệ ăn nhiều hay ít, chỉ cần Keira chịu ăn là được, Locke vô cùng lo lắng Keira không hài lòng với hài tử của mình, có ý nghĩ loại bỏ nó, lúc này hắn có thể yên tâm.
Hắn ta ở lại với Keira cho đến khi màn đêm buông xuống, không có sự phân biệt giữa ngày và đêm trong thời gian chiến tranh Vị Diện, các hành lang trong Cứ Điểm Không Gian luôn luôn tràn đầy ánh sáng của đèn thủy tinh ma pháp, thỉnh thoảng lại có các Ma Pháp Sư vừa trở về từ tiền tuyến đi xuống, và cũng có những người sẵn sàng ra ngoài thực hiện nhiệm vụ.
Lúc này đã đến thời gian về nhà trễ nhất mà Locke đã giao hẹn với Angelina, nhìn thấy Keira vẫn với bộ dạng chán nản, không chịu nói chuyện như cũ, cứ như vậy rời đi Locke có chút không yên lòng.
Liên hệ với Angelina thông qua huân chương Kỵ Sĩ: ‘tối nay mình sẽ đến phòng huấn luyện, để nàng ấy không phải đợi mình’.
Ban đầu Locke không có dự định lừa gạt Angelina, hắn vốn định tìm cơ hội thích hợp nói rõ tình hình của hắn và Keira, nhưng đột nhiên biết Keira có hài tử của mình, Locke không biết phải làm sao.
Hắn lo lắng Angelina sẽ yêu cầu mình rời xa sư phụ của nàng, nếu Locke thực sự làm như vậy, hài tử chưa ra đời của hắn chẳng phải sẽ không có phụ thân sao.
Mặc dù khả năng này cực thấp, với tính cách của Angelina, nàng không thể đưa ra quyết định như vậy, nhưng Locke vẫn cảm thấy có chút không chắc chắn.
Nghe được tối nay Locke sẽ ở lại với mình, ánh mắt lơ đễnh của Keira có thêm chút lấp lánh, mặc dù điều này có được là do Locke đã lừa dối đồ đệ tốt của nàng ấy.
Keira không có quá nhiều tình cảm với Locke, hai người bọn họ tiếp xúc cũng không nhiều, nhưng tình cảm của nàng dành cho Locke rất phức tạp, không chỉ vì nàng đang mang thai cốt nhục của Locke, mà còn vì những điều Locke đã làm vì nàng.
Trong lần Locke một mình chiến đấu với Skull Greymon trước đó, nàng đã nợ Locke một mạng sống, sau đó, theo yêu cầu của nàng Locke lại liều mạng đi đến chiến trường chính rừng Cầu Vồng đầy nguy hiểm để cứu sư huynh của mình.
Một người có thể vì mình mà làm những điều như thế, đã gần hai trăm năm nay, Keira không cảm nhận được loại cảm giác được người khác quan tâm như vậy.
Hơn nữa, Locke còn nấu ăn cho nàng, hai người cùng ngồi trên ghế sofa, cùng trò chuyện như một gia đình, điều này khiến trái tim cô đơn hàng trăm năm trong phòng thí nghiệm Thánh Tháp của Keira, một lần nữa phát ra sức sống.
- Nơi này của ta chỉ có một cái giường.
Đây là câu đầu tiên Keira nói với Locke trong ngày hôm nay, cũng là câu đầu tiên nàng nói với Locke sau khi lên Cứ Điểm Không Gian.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận