Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 633: Đạo Đồng

Chương 633: Đạo Đồng
Vừa rồi chắc chắn là có người nói chuyện với hắn, nếu không phải trưởng thôn gan lớn thì hắn đã bị sự kiện linh dị này hù dọa. Hắn vội vàng chạy vào bục đất trong thôn để kiểm chứng xem vừa rồi là người hay quỷ.
Trên bục đất trong thôn, một vòng thôn dân đang gói ghém những túi lớn túi nhỏ thì Locke đột nhiên xuất hiện tiện tay kéo một người lại hỏi:
- Đạo đồng kia đâu, hắn đi đâu rồi?
Nông phụ bị kéo lại biết đây là đại cô gia của thôn bọn họ nên vội vàng nói:
- Trương đại tiên vừa rời đi, hắn đến Lưu gia thôn bên cạnh thu thập dược liệu.
Vừa nói hắn vừa giơ ngón tay chỉ về một phương hướng nào đó.
Locke không lãng phí thời gian liền vội vàng rời đi, chỉ một lúc đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Một lúc lâu sau trưởng thôn mới thở hồng hộc chạy tới bục đất:
- Hôm nay các ngươi có thấy Lạc cô gia đến đây không?
- Có, vừa nãy hắn vẫn còn ở đây.
Một thôn phụ nói.
Lúc này trưởng thôn mới xác định người nói chuyện ở cửa thôn với hắn là cô gia chứ không phải yêu ma quỷ quái liền thở phào nhẹ nhõm.
...
Trương Đồng năm nay ba mươi hai tuổi, hắn đã gia nhập Mao Sơn tu đạo hơn hai mươi năm nhưng đến nay vẫn chỉ là một tiểu đạo đồng ở giai đoạn Khí Cảm.
Hắn tuân lệnh sư phụ hằng năm đều xuống núi để tìm kiếm thiên tài địa bảo.
Nhưng nhân lực cạn kiệt nên Trương Đồng suy nghĩ một chút liền trực tiếp đi đến một số thôn có nguyên khí dày đặc để thu thập dược liệu.
Những thôn làng như vậy thường nằm ở những vùng xa xôi của Hoa Quốc nên mỗi lần ra ngoài hắn đều phải chạy đến gãy chân.
Hắn đã từng phàn nàn vài câu với sư phụ nhưng lập tức bị mắng cho một trận, sư phụ nói với hắn đây cũng là một phần của tu hành và lịch luyện.
Trương Đồng khịt mũi coi thường, hắn thà lịch luyện như Nhị sư thúc của hắn còn hơn, hiện tại Nhị sư thúc của hắn đang nhậm chức ở ban ngành chính phủ đặc thù của Hoa Quốc.
Hàng năm không chỉ được tận hưởng cuộc sống mà còn thông qua sự giúp đỡ của chính phủ liên tục vận chuyển “vật tư” đến Mao Sơn, nhân sâm và linh chi trăm năm trở lên thì khó thấy nhưng mỗi năm vẫn có thể một hoặc hai cây mấy chục năm tuổi.
Đó mới là đãi ngộ mà người tu đạo nên nhận được, mỗi tối trước khi đi ngủ Trương Đồng đều nghĩ như vậy.
Nhưng hắn không dám nói điều này với sư phụ của mình bởi sư phụ hắn là đạo sĩ mạnh nhất và có nắm đấm cứng nhất ở Mao Sơn.
Trương Đồng chỉ không hài lòng với công việc của mình thôi còn hắn vẫn khá hài lòng với sư phụ của mình.
Sư phụ hắn là đạo sĩ có cảnh giới Luyện Khí cao nhất của Hoa Quốc nên mỗi lần xuống núi hành tẩu giang hồ thì thân phận của Trương Đồng mang đến cho hắn rất nhiều tiện ích và gần như là một kim bài miễn tử.
“Sau khi kết thúc ở đây có nên đến thành phố Thượng Nguyên một chuyến không nhỉ, hình như Nhị sư thúc vừa đến tỉnh Tấn hai tháng trước.” Trương Đồng vừa đi trên đường núi vừa suy ngẫm.
Nhị sư thúc của hắn đối xử với hắn còn tốt hơn sư phụ, mỗi lần hắn đến thăm thì người đều tặng hắn hai món đồ, năm ngoái hắn giành được vị trí thứ hai trong cuộc thi đấu môn phái cuối năm nên Nhị sư thúc còn tặng hắn một gốc Hà Thủ Ô năm mươi tuổi.
Sau khi chế thành đan dược và uống vào thì Khí Cảm của hắn tăng mạnh, Trương Đồng thực sự rất thích Nhị sư thúc của mình.
Hơn nữa toàn bộ số tiền mà các đạo đồng xuống núi thu thập dược liệu của Mao Sơn phải trả đều đến từ Nhị sư thúc nên Trương Đồng quyết định đến thăm người một chuyến.
Hắn thề, tuyệt đối không phải là do hắn thèm những thứ tốt mà Nhị sư thúc cho kia.
Trương Đồng đang chậm rãi đi trên đường núi thì một âm thanh đột nhiên truyền đến từ phía sau:
- Thực lực yếu như vậy, còn không được tính là Nhập Môn Kỵ Sĩ Thực Tập.
- Ai? Là ai?
Trương Đồng kinh ngạc lập tức quay đầu lại, người tu đạo thường có tai thính mắt tinh nên trước giờ chưa từng có ai cách gần hắn như vậy mà hắn không phát hiện, ngay cả lính trinh sát trong quân đội cũng không làm được điều đó.
Khi quay người lại thì Trương Đồng nhìn thấy một cảnh tượng khó tin nhất trong cuộc đời mình: một nam tử tóc xám bay giữa không trung đang nói chuyện với hắn!
Trương Đồng chỉ vào Locke trên bầu trời, hai mắt như muốn trừng rớt ra ngoài:
- Lăng Hư Ngự Không? Làm sao có thể!
Locke không rảnh để lãng phí thời gian với tiểu đạo đồng này, hắn cảm thấy thất vọng khi nhìn thấy đạo đồng này thậm chí còn không bằng Kỵ Sĩ Thực Tập nhập môn nên trực tiếp bay về phía trước và đặt tay lên trán đạo đồng để cưỡng chế đọc ký ức.
- Mao Sơn?
- Luyện Khí Sĩ?
- Luyện Khí tầng sáu?
...
Một lúc lâu sau Locke mới bắt đầu tiêu hóa những thông tin vừa thu thập được.
Quả đúng như hắn nghĩ, tuy lượng nguyên tố trong không khí của vị diện này khá thấp nhưng vẫn có một số cá nhân phát minh ra các phương pháp để đột phá giới hạn của sinh mệnh.
Tuy nhiên do giới hạn nồng độ nguyên tố của vị diện này nên người mạnh nhất Hoa Quốc cũng chỉ mới ở Luyện Khí tầng sáu, tính theo Luyện Khí mười hai tầng là đại viên mãn và so sánh thực lực của người này với Kỵ Sĩ thì người này chỉ có sức mạnh của Kỵ Sĩ Thực Tập trung cấp hơn nữa còn xếp hạng chót trong đám Kỵ Sĩ Thực Tập trung cấp.
Và cuối cùng Locke cũng biết bản thân ở cấp độ nào theo phân chia thực lực ở vị diện này.
Trúc Cơ Kỳ, nơi này gọi nhóm sinh vật cấp một trở lên là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Khi Locke đang suy nghĩ thì đạo đồng Trương Đồng ở bên kia cũng từ từ tỉnh lại sau một hồi hoa mắt chóng mặt.
- Tỉnh lại rất nhanh, tư chất không tệ.
Locke cười nhẹ một tiếng.
Có thể tu luyện đến Khí Cảm ở thời đại mạt pháp thì tư chất của Trương Đồng này chắc chắn thuộc loại tốt nhất trong nhân loại, nếu không thì sư phụ hắn cũng sẽ không thu nhận hắn làm đạo đồng.
Khi lấy lại tinh thần thì sắc mặt Trương Đồng tái nhợt, tuy bị cưỡng ép xem ký ức nhưng Trương Đồng không biến thành kẻ ngốc là nhờ quanh năm hắn đọc Mao Sơn Thanh Kinh, một điển tịch rèn luyện thần niệm Đạo giáo.
Đằng sau có một sư phụ quyền năng, một Nhị sư thúc có kiến thức uyên bác và đạo môn Mao Sơn mạnh nhất Hoa Quốc nên Trương Đồng nhanh chóng nhận ra tình huống hiện tại của mình là gì.
Đây có phải Sưu Thần Thuật mà sư phụ đã từng giảng cho ta không? Không phải nó đã bị thất truyền hàng ngàn năm sao, quả nhiện người này là đại năng Trúc Cơ Kỳ!
Bên trong thuật pháp đạo môn có một thuật pháp gọi là Sưu Thần Thuật yêu cầu người sử dụng phải đạt tới Trúc Cơ Kỳ.
Trước đây Trương Đồng chỉ xem loại thuật pháp thần kỳ này như một câu chuyện bởi các tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đã biến mất trong lịch sử Hoa Quốc ít nhất hai ngàn năm.
- Xin hỏi tiền bối là người của môn phái nào?
Trương Đồng cả gan hỏi, mặc dù hắn bị lục soát hồn nhưng hắn có thể cảm nhận được người này không có ác ý với hắn.
Cũng đúng, chưa từng thấy lão hổ sẽ sinh ra ác ý với một con kiến bao giờ.
Locke vẫn đang suy nghĩ gì đó nên không để ý đến câu hỏi của Trương Đồng.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận