Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 476: Chạy Ra Tìm Đường Sống

Chương 476: Chạy Ra Tìm Đường Sống
Sau khi ngơ ngác như một kẻ ngốc một lúc, Millan bỗng nhiên nhận ra điều gì đó, lao đến quỳ xuống trước mặt Locke cầu xin:
- Locke đại nhân, cầu xin người cứu lấy Martin.
Từ việc tốc độ của Locke vượt xa họ và khí tức bộc phát khi trốn chạy thú triều, Millan biết rằng Locke mạnh mẽ hơn bọn họ rất nhiều.
Kỵ Sĩ thực tập trung cấp đỉnh phong? Kỵ Sĩ thực tập cao cấp? Đều không quan trọng, quan trọng là nếu như Locke có thể cứu được Martin thì nàng có thể trả bất kỳ giá nào.
Thật mỉa mai, Locke vốn dĩ phải được bọn họ bảo vệ ở trung tâm thế mà hiện tại lại trở thành cọng rơm cứu mạng của họ.
Sắc mặt Locke cứng đờ không nói chuyện, làn sóng cuộn cuồng nộ của thú triều vẫn còn tươi nguyên trong tâm trí hắn, hắn không muốn liều mạng đi mạo hiểm lần nữa.
- Đúng vậy thưa Locke đại nhân, cầu xin ngài, chúng ta sẽ trả một cái giá xứng đáng. Lúc này trung niên Thuẫn Thủ Quick cũng quay sang cầu xin.
Thân là một Kỵ Sĩ thực tập trung cấp nên hắn càng rõ ràng thực lực của Locke thuộc cấp bậc nào, Kỵ Sĩ thực tập cao cấp? Vậy thì không phải bởi nếu như hắn không thể nhận ra một Kỵ Sĩ thực tập cao cấp xuất hiện bên cạnh mình vậy thì uổng phí công sức làm mạo hiểm giả nhiều năm nay rồi.
Cấp Chuẩn Kỵ Sĩ! Thân thể Quick run rẩy một hồi, một Chuẩn Kỵ Sĩ yêu cầu tiểu đội của họ hộ tống rốt cuộc là có mục đích gì? Quick không thể tưởng tượng nổi tình trạng đen ăn đen ởĐông Hải Ngạn.
Kỵ Sĩ thực tập cao cấp và Chuẩn Kỵ Sĩ có thể yên lặng tiêu diệt một tiểu đội mạo hiểm giả nào đó thường được lan truyền trong những lời bàn tán của mọi người ở tửu điếm.
Lúc này Locke tiêu diệt bọn họ không tốn bao nhiêu sức lực, tuy nhiên Quick đánh cược rằng vị Kỵ Sĩ trẻ này sẽ không xuống tay tiêu diệt bọn họ.
Kết quả hắn đã cược đúng, Locke đương nhiên sẽ không vô cớ giết chết bọn họ, nhưng muốn Locke quay lại rừng sâu cứu Martin là điều không thực tế.
-Thời gian đã lâu như vậy, sợ rằng Martin đã chết rồi.
Locke phát biểu một sự thật.
Nhìn thú triều từ xa trong rừng sâu đã tản đi, nếu như lúc này quay lại thì nguy hiểm sẽ ít hơn, nhưng nguy hiểm là thứ chỉ có thể nghĩ tới.
Locke không muốn mạo hiểm.
- Không, vẫn chưa! Ta vẫn có thể cảm nhận được cảm ứng tinh thần lực với Thị Huyết Phi Thứu, vì triệu hoán thú của ta chưa chết nên Martin chắc chắn chưa chết! Làm ơn!
Millan kích động nói, lúc này nàng đã hoàn toàn không còn sự thận trọng mà một Ma Pháp Sư nên có, mà điên cuồng cầu xin Locke.
Locke vẫn đang do dự.
- Sức chiến đấu của ta vẫn còn bốn phần, ta đi cứu hắn! Dal nắm chặt cung tên của mình quay người trở về rừng sâu.
- Dal, ngươi……… Millan quay đầu nhìn Dal dũng cảm quên mình.
- Lúc đó chúng ta cùng nhau ra khỏi thôn đương nhiên phải cùng nhau quay trở về! Dal cắn răng nói.
Nhìn thân ảnh Dal càng ngày càng xa, Locke thở dài một hơi.
- Quay lại đi! Đừng đi chết nữa, để ta đi thử xem! Locke gọi Dal lại.
Sau khi căn dặn Christine và Lafite ở bên cạnh, Locke thổi cây sáo màu xanh lục trên cổ, trong ánh mắt kinh hãi của các thành viên tiểu đội Bình Minh Chi Quang, bỗng một con Hạt Long thân dài tám mét cao bốn mét xuất hiện trước mắt họ.
- Một tiếng sau ta chưa quay lại thì các ngươi hãy chạy về hướng bên kia! Locke chỉ vào một ngọn núi phía Tây Bắc nói.
Locke cưỡi Hạt Long Fermo hướng về phía con đường bọn họ đã chạy thoát.
Thú triều đã đi qua hơn nửa, bây giờ vẫn còn lang thang ở xung quanh rừng sâu là những con cá tạp và nhân vật nhỏ, đây cũng chính là nguyên nhân mà Locke dám lần nữa quay lại rừng sâu.
Mà cho dù có gặp phải tàn dư của thú triều vẫn có thể kịp thời né tránh nhờ vào uy áp của Chuẩn giai Ma thú Hạt Long và tốc độ nhanh nhẹn của Locke.
Hạt Long bước đi mạnh mẽ và lao vào Dapeng sâm lâm khiến mặt đất như rung chuyển, dọc đường một đàn chim ruồi khiếp sợ bay đi.
Sau khi Locke rời đi, thành viên tiểu đội Bình Minh Chi Quang bắt đầu phấn chấn trở lại.
Không ngờ Nam tước Locke thuê bọn họ lại là vị Kỵ Sĩ thực tập đỉnh phong thâm tàng bất lộ thậm chí còn có thú cưỡi mạnh mẽ như vậy.
Ma thú mạnh nhất mà họ từng nhìn thấy thậm chí không mạnh bằng một nửa Hạt Long Akanathed, lẽ nào là Chuẩn giai Ma thú? Tâm tư Hal sống động.
Thực lực mà Locke thể hiện ra khiến hắn không khỏi sinh ra suy nghĩ muốn ôm đùi. Chuẩn Kỵ Sĩ ở Đông Hải Ngạn tương đối hiếm gặp, sự phồn thịnh của nền ma pháp ở Đông Hải Ngạn không có nghĩa là hệ thống đào tạo Kỵ Sĩ ở đó cũng lớn mạnh.
Christine và Lafite lo lắng về quyết định của Locke nhưng đồng thời họ cũng tin tưởng vào thực lực của hắn. Đánh không lại thì có thể chạy, đây chính là lý do mà hai người không can ngăn Locke.
Dal bị Locke ngăn lại nên đi lên trên cao để quan sát, tinh thần lực của Millan đã cạn kiệt còn Mian hôn mê bất tỉnh, thực lực của Thuẫn thủ Quick mất đi bảy tám phần, Kiếm sĩ Hall cũng tạm thời mất đi một cánh tay, hiện tại trong toàn bộ tiểu đội Bình Minh Chi Quang chỉ có hắn là người còn sức chiến đấu.
Vác lên cung tên của mình và chào hỏi với Thuẫn thủ Quick, Dal nhảy lên cây lớn mà năm người mới ôm hết.
Ngồi xổm trên thân để quan sát tình hình xung quanh khiến Dal không khỏi nhớ đến cảnh tượng trước đó khi Martin bảo hắn mang theo Mian rời đi.
- Ngươi nhất định phải quay lại.
Dal thầm cầu nguyện cho bằng hữu kiêm tình địch của mình.
Dal, Martin, Millan và những người khác đến từ ngôi làng miền núi xa xôi tên là Odessa ở phía đông bắc Vương quốc Manhattan, người ta nói rằng một vị lãnh chúa đời trước đã đổi tên cho ngôi làng nhỏ này để tưởng nhớ người con trai chết trẻ của mình.
Odessa không có cối xay gió, không có đồng cỏ, cũng không có tàu thuyền, đây là vùng núi chỉ có vùng đất hoang đã được nhiều thế hệ trước canh tác hàng trăm năm.
Tất cả trẻ em sinh ra ở Odessa đều có mục tiêu là rời khỏi nơi này.
Dal, Martin và những người khác thật may mắn, nhóm bạn này không chỉ rời khỏi Odessa mà ở ngoài còn tạo dựng được một ít tên tuổi.
Hầu như tất cả mọi người đều có thực lực ở tầm Kỵ Sĩ Thực tập đê giai đỉnh phong, đoàn đội mạo hiểm giả này là trêm trung cấp ở cảng Mornington.
Có hai điều mà Dal hối hận cho đến nay, một là trong số bảy tám người đi ra khỏi Odessa chỉ còn lại ba bốn, hai là Millan-người mà hắn từ nhỏ đã thích, năm ngoái đã nhận lời cầu hôn của Martin.
Dal không giỏi ăn nói có lẽ là liên quan đến nghề nghiệp của hắn, Cung tiễn thủ không cần mồm miệng linh hoạt, đôi mắt và tính nhẫn nại là vũ khí sắc bén nhất của họ.
Tuy nhiên, tính kiên nhẫn mà hắn luôn tự hào đã khiến bản thân mất đi nữ thần trong lòng mình, sự kiên nhẫn dường như đã sử dụng sai chỗ, hoặc đã sử dụng sai cách.
Người khác giới sẽ không chờ đợi sự kiên nhẫn của bạn, hắn nên dùng sự kiên nhẫn để theo đuổi đến cùng.
Tiếc là cho đến khi mất đi, Dal mới nhận thấy vấn đề này.
Cuối cùng Millan chọn Martin, Dal vui mừng cho người bạn tốt đồng thời cũng thấy cay đắng trong lòng.
Nếu như Martin chết đi, Dal sẽ thay hắn chăm sóc Millan cả đời, nhưng hắn hy vọng Martin không chết, cho dù lấy mạng bản thân ra đổi lại mạng Martin cũng được.
Dal tự thấy không chịu nổi nỗi đau nhân đôi khi người bạn tốt của mình ra đi và người trong lòng buồn bã.
Dịch và Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận