Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 208: Thu Hoạch

Chương 208: Thu Hoạch
Cầm chắc trường kiếm trong tay, Locke hơi khom người rồi xông lên chém vào chân phải của con cá sấu khổng lồ giống như vài lần tấn công trước đó.
Vị trí đấy cũng chính là chỗ mà sinh vật hình người bị công kích lúc trước, phần lân giáp bên ngoài của cá sấu lổng lồ vẫn còn bị axit ăn mòn trở thành màu đen kịt, cộng thêm phần trầy xước bên phải trên cổ con cự thú do bị đánh lén trước đó, mấy lần Locke công kích đều tập trung ở chung quanh phần da bị tổn thương của cá sấu khổng lồ.
Sự công kích bất ngờ của Locke khiến nó khó chịu vô cùng, bất luận là về độ chính xác hay cường độ, mỗi một nhát chém của Locke ít nhiều đều mang lại thu hoạch, bằng chứng là phần huyết đông lại cứng như băng cùng với thanh âm của cá sấu khổng lồ phát ra càng ngày càng yếu.
Cho đến lúc này Locke không còn hứng thú dây dưa thêm với cá sấu khổng lồ nữa, hắn lấy đà bật nhảy một cái vào giữa không trung, tính linh mẫn của đấu khí Hùng Ưng tăng vọt trợ lực cho cú nhảy của Locke vọt lên 7-8 mét, cũng có thể nói là hắn đã đạt đến đỉnh của không gian dưới lòng đất này.
Nương theo trọng lực của cú rơi cùng sự gia trì của thanh trường kiếm sắc bén, trước khi con cá sấu khổng lồ kịp phản ứng đã bị một thanh trường kiếm màu xanh cắm sâu vào đầu.
Không có gầm thét cũng không có giãy giụa, sự sống trong mắt cá sấu khổng lồ chậm rãi biến mất, cuối cùng hóa thành một màu xám xịt như tro tàn, phảng phất vẫn mang theo sự không cam lòng và phẫn nộ, thân thể to lớn của cự thú ngã xuống kéo theo một đống tro bụi bay lên.
Tuy rằng đã chiến thắng cá sấu khổng lồ nhưng điều đó không cho phép Locke được khinh suất, hắn cẩn thận quan sát chung quanh và khi chắc chắn không có thêm sinh vật nào nữa bèn ngồi sụp xuống đất, dựa vào thi thể cá sấu nghỉ ngơi.
Khi làm nhiệm vụ, hắn rất ít lựa chọn đối thủ có thực lực Ma thú trung cấp như vậy, nghiêm túc mà nói, đây là lần đầu tiên Locke đối mặt với mục tiêu cùng đẳng cấp với mình.
Khả năng phòng hộ cùng sức mạnh của cá sấu khổng lồ vượt xa dự liệu ban đầu của Locke, nếu không phải nhờ sinh vật hình người tiêu hao một phần sức mạnh của cự thú trước đó, Locke tuyệt đối không thể hạ gục cá sấu khổng lồ dễ dàng như vậy.
Nói là dễ nhưng cũng không hoàn toàn là vậy, minh chứng là trọng giáp cứng rắn của Locke đã bị mài mòn ở các mức độ khác nhau, loại trọng giáp này vốn chỉ có thể bị đấu khí của Kỵ sĩ thực tập cao cấp mới có thể gây nên sự tổn hại nhường vậy, ấy thế mà lại bị con cá sấu khổng lồ này dùng man lực phá hủy một phần kết cấu.
Locke cũng không quên nó là một con Ma thú, có khả năng phun ra quả cầu băng có lẽ cũng là gánh nặng cho nó, bởi vì hắn từ đầu đến cuối chỉ thấy cá sấu khổng lồ phóng thích ra chiêu đó ba lần.
Bản mệnh ma pháp của một Ma thú bình thường không nên ít như vậy, chỉ có thể suy đoán rằng phương hướng tiến hóa của con cá sấu khổng lồ này có lẽ không đúng, nó không lấy ma pháp làm phương hướng chủ đạo, mà nghiêng về phần nhục thể và sức mạnh nguyên tố nhiều hơn. Điều này cũng giải thích được tại sao con cự thú đó lại có năng lực phòng hộ và tự phục hồi dị thường như vậy.
Trong lúc dựa vào thì thể của con cá sấu khổng lồ lấy lại sức, cô nàng Ailian đang trốn ở phía bên kia cuối cùng cũng có cơ hội ló đầu ra.
Đầu tiên là nằm sấp từ từ đứng dậy, kiểm tra xem xung quanh mình không có mối nguy hiểm nào khác, sau đó Ailian mới khẽ cúi người xuống rồi rón rén chạy nước kiệu qua chỗ Locke.
Khi đến gần thi thể to lớn của con cá sấu khổng lồ, nàng vẫn không dám thả lòng cơ thể, khuôn mặt hung dữ cùng những chiếc răng nanh sắc nhọn của con cự thú vẫn ẩn tàng một mối đe dọa đối với người khác ngay cả khi nó đã chết.
- Quả là không tồi, Locke, ta không nghĩ là ngươi mạnh như vậy!
Ailian tựa hồ để giảm bớt sự sợ hãi trong nội tâm, bèn vỗ vỗ bả vai Locke khen ngợi.
Locke không có thời gian để ý Ailian cùng lời tán thưởng đó, tình hình ở nơi này hiển nhiên không hề giống trong miêu tả ở nhiệm vụ của bọn họ, hoặc là bọn hắn đi nhầm chốn, hoặc là nhiệm vụ lần này vốn không đơn giản, hay nói cách khác đây không phải chuyện mà cấp bậc Kỵ sĩ thực tập như bọn hắn có thể ứng đối.
Sau khi ngồi một lúc cho các cơ bắp căng thẳng nghỉ ngơi một lúc, và đấu khí đang tuần hoàn trong cơ thể hồi phục lại được đôi chút, Locke đứng dậy và bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm của mình.
- Giúp ta thu thập những khối băng kia đi!
Locke chỉ về đống vụn thi thể của sinh vật hình người kỳ dị bị cá sấu khổng lồ đóng băng đông thành băng tượng cách đó không xa.
Mà lại, trong ngữ khí của Locke còn mang theo vài tư vị vừa mềm mỏng nhưng không kém phần cứng rắn, khiến người ta không thể chối từ, cho nên mặc dù có chút không cam lòng, nhưng Ailian vẫn đành ngoan ngoãn bước tới đó mà chuyển khối băng về cho hắn. Chính nàng cũng đã chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, khối băng vương vãi khắp nơi trên mặt đất kỳ thật chính là vụn thi thể của sinh vật hình người kỳ dị.
Ailian dù sao cũng là một Kỵ sĩ thực tập, sau vài giây lưỡng lự cuối cùng cũng khắc chế được cơn buồn nôn trong lòng, sau đó nhanh chóng đưa khối băng cho Locke.
Tuy rằng thực lực của Ailian có hạn, không giúp được Locke những việc to lớn, nhưng loại việc vặt này vẫn có thể làm được, và Locke rốt cục cũng nhìn ra được “điểm sáng” này ở Ailian.
Trong lúc Ailian di dời tảng băng, Locke cũng không nhàn rỗi, hắn tạm thời không đụng tới thi thể của cá sấu khổng lồ, mà đi tới hồ nước trước để đào ra tam trụ hồng sắc tiểu thảo.
Locke có tham gia lớp học bao gồm nhận dạng những vật liệu hàng ngày, nhưng Locke chưa từng thấy loại tam trụ hồng sắc tiểu thảo này, thiết nghĩ sinh vật hình người bất chấp nguy hiểm đi thu thập chúng mà đoán định vậy này giá trị hẳn sẽ không thấp.
Locke lấy ba chiếc hộp rỗng từ trong chiếc nhẫn không gian ra, sau đó cẩn thận bỏ tiểu thảo vào trong đó.
Kể từ sau khi thường xuyên tiếp nhận nhiệm vụ thí luyện, trong nhẫn không gian của Locke luôn cất giữ mấy hộp gỗ trống, sau khi chém giết quái vật trong núi sâu rừng già, hắn luôn có thể tìm được một ít vật liệu ma pháp trong hang động của chúng, mà dường như mỗi một con Ma thú đều có tập tính như vậy, chính là thói quen làm nhà ngay bên cạnh những thực vật ma pháp.
Cất ba bụi hồng sắc tiểu thảo xong, Locke quay trở lại và bắt đầu “đánh vảy” của con cá sấu khổng lồ, tiện thể bẻ luôn gần hết răng trong miệng của nó.
Locke đã đoán ra giá trị cốt lõi của con quái vật khổng lồ này nằm ở đâu, cũng bởi Ma thú trung cấp và Ma thú sơ cấp không có gì quá khác biệt nên cần tinh tường mới nhìn ra phần trân quý. Hắn hì hục một hồi mới đào ra tinh hạch màu lam trong đầu cự thú, sau đó chặt lấy bốn móng vuốt của nó, vậy là hầu hết các bộ phận quý giá nhất của con cá sấu khổng lồ đã bị Locke lấy đi.
Bởi vì không gian bên trong chiếc nhẫn không gian có hạn, Locke cũng chỉ có thể lựa chọn làm vậy.
Về phần thịt cá sấu khổng lồ Locke không động tới, sau khi nó chết, toàn thân đều bốc lên hàn khí, cơ bắp cứng ngắc, Locke chém mấy nhát cũng không lấy được bao nhiêu, cuối cùng đành phải bỏ cuộc.
Thay vào đó phần phần máu màu lam nhạt của cự thú hắn lấy không ít, mặc dù không biết có ích lợi gì nhưng ít nhất cũng là máu của Ma thú trung cấp, mang về để Angelina làm vật liệu thi pháp cũng không tệ.
Sau khi thu dọn xong mọi thứ, Locke và Ailian kẻ trước người sau lần lượt bước ra khỏi hang.
Locke còn chưa thăm dò cụ thể phạm vi không gian dưới lòng đất này, chỉ biết là độ cao ước chừng 7-8 mét, đầm nước chỉ là một phần của không gian dưới lòng đất, Locke thậm chí có thể nhìn thấy đối diện đầm nước có một cái hang động nữa, nhưng mà hắn không qua đó kiểm tra.
Vẻn vẹn chỉ mới có một con cá sấu khổng lồ đã khiến hắn suýt không chịu nổi, nếu có sinh vật khác xuất hiện, hắn thực sự không biết có thoát thân được hay không.
Đương nhiên, Ailian hoàn toàn gật đầu tán thành quyết định của Locke, nhiệm vụ điều tra hang động này hiển nhiên không phải là chuyện mà nàng có thể hoàn thành ở giai đoạn này.
Sau khi ra khỏi hang sâu tăm tối và nhìn thấy ánh nắng bên ngoài, hai người lộ ra vẻ mặt nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
Bọn hắn chỉ trải qua một trận chiến này trong hang động, ấy thế mà sắc trời đã thay đổi từ buổi sáng biến thành chạng vạng tối. Cả hai người cưỡi ngựa hướng về lãnh thổ của gia đình Ailian dưới ánh chiều tà.
Nhiệm vụ điều tra mỏ ở lãnh địa Felice vốn dĩ bắt nguồn từ việc trong một tuần nay do sự tình hơn chục thợ mỏ tiến vào mỏ không quay trở lại, mà dẫn tới thu hút sự chú ý của lãnh chúa của lãnh thổ và được Học viện Hoàng gia Princeton chỉ định là một trong những nơi thực hiện nhiệm vụ thí luyện cho các Kỵ sĩ.
Có lẽ ngay cả cao tầng cũng không biết rõ trong hầm mỏ xảy ra chuyện gì, chỉ có thể suy đoán là do sập đá đổ tường, hoặc là do có quái vật công kích, cho nên kết quả nhiệm vụ của Locke và Ailian chỉ là đệ trình một bản báo cáo hợp lý là được, về phần điều tra nhiệm vụ sâu hơn sau này tự khắc sẽ có người khác tới tiếp nhận và hoàn thành.
Dịch: Nguyên Dung
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận