Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 472: Thú Triều (Một)

Chương 472: Thú Triều (Một)
Hắn vẫn chưa quên trong cuộc chiến tranh vị diện, mấy vạn Hoạt Hóa Yêu Tinh đóng giữ thành trì đã bị hàng nghìn sinh vật nô lệ không sợ chết công phá như thế nào.
So với thân thể của Ma thú, loài người luôn yếu đuối, bao gồm cả những Kỵ Sĩ như hắn, thân thể chỉ là có phần tương đối giống với thân thể của Ma thú, nhưng giữa con người và các Ma thú cùng cấp vẫn có một khoảng cách nhất định.
Căn dặn Locke xong thì Martin liền rời đi, Locke nhìn thấy hắn ngồi bên đống lửa trại, ngồi ngay bên cạnh nữ Ma Pháp Sư tóc hạt dẻ Millan.
Ngẩng đầu dò xét cung tiễn thủ ngồi trên tảng đá lau mũi tên, Locke hạ rèm xe ngựa xuống.
Nếu hắn là cung tiễn thủ nhất định sẽ liều mình mà theo đuổi nữ Ma Pháp Sư một cách công khai, nếu cứ mãi thầm lặng như thế thì ai hiểu được tình cảm của mình chứ?
Khi màn đêm buông xuống, ba người chen chúc nhau trong chiếc xe ngựa nhỏ.
Ngoại trừ Christine, Locke còn gọi Lafite vào cùng. Ban đêm trong rừng vẫn có chút lạnh lẽo, Locke làm sao có thể ưu ái một người, còn Lafite lại để ở bên ngoài chịu giá lạnh.
May sao, bánh xe của xe ngựa được làm bằng gỗ, chất lượng đảm bảo, Locke không cần lo lắng cân nặng của ba người làm hỏng bánh.
Ba người túm tụm lại một chỗ với nhau, Locke trái ôm phải ấp, tuy vậy vẫn giữ được khí khái tác phong nghiêm chỉnh hiếm có.
Nửa đêm.
Bên ngoài xe ngựa, lửa trại khẽ nhảy múa, thỉnh thoảng lại truyền đến thanh âm tí tách, thuẫn thủ trung niên chốc chốc lại thêm vào một khúc củi để duy trì nhóm lửa.
Bên cạnh xe ngựa, cây bách thụ xanh biếc tươi tốt bỗng có hai ba chiếc lá xanh rung rinh bất thường, Locke đang ngủ say trong xe ngựa đột nhiên mở mắt ra.
- Cũng không hẳn là xui xẻo như vậy chứ?
Locke trong lòng thầm thở dài một tiếng.
Hắn lập tức với tay đẩy Christine và Lafite đang dựa vào hai bên vai của mình, Lafite vừa đụng vào là tỉnh dậy, còn Christine vẫn đang lau vệt nước bọt bên khóe miệng, khuôn mặt vẫn còn đang ngái ngủ khiến Locke không biết nói gì cho phải.
- Lát nữa hai nàng nhớ theo sát ta, xem chừng có chút khó giải quyết đấy.
Locke trầm giọng nói với hai nữ nhân.
- Có chuyện gì vậy?
Bấy giờ Christine mới chịu tỉnh ngủ.
- Suỵt!
Locke dùng ngón trỏ đặt lên môi, ra hiệu cho các nàng lắng nghe bên ngoài.
Quả nhiên là có một tia rung động, âm thanh vô cùng nhỏ, nếu không lắng nghe cẩn thận rất khó phát hiện.
Christine còn chưa kịp nghe được âm thanh đó là gì, cung tiễn thủ trong doanh địa đã hô hoán lên:
- Dậy đi, xảy ra chuyện rồi!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, người trinh sát đang canh gác trên cây lập tức phát ra cảnh báo:
- Có thứ gì từ phía đông nam đang kéo tới, số lượng tương đối đông!
Tiếng hô vang của vị trinh sát khiến tất cả thành viên của tiểu đội Bình Minh Chi Quang nhanh chóng vào tư thế, bọn hắn gấp gáp trang bị vũ khí và mặc giáp lên thân, sắc trời vẫn còn quá tối khiến họ không thể nhìn thấy “thứ” mà người trinh sát đang ám chỉ đến là gì.
Thuẫn thủ trung niên nâng cự thuẫn khổng lồ của mình lên và đứng ở phía trước của đội, hướng về phía đông nam.
Chấn động càng lúc càng lớn, tần số cực cao, tựa như thiên quân vạn mã kéo đến.
Lúc này, thuẫn thủ trung niên đúc kết từ kinh nghiệm của bản thân, lập tức ý thức được chuyện gì sắp xảy ra, quay người về sau hô lớn:
- Mau chạy, là thú triều!
Tất cả mọi người đều giật mình và ngay lập tức hành động nhanh nhất có thể.
- Martin, Hall, các ngươi đi bảo vệ Locke đại nhân!
- Mian, ngươi xem chủ lưu của thú triều đang hướng về đâu.
- Quick và Dal, hai người hãy cảnh giác!
Lúc này, vai trò của một người lãnh đạo ưu tú mới phát huy tác dụng.
Millan, nữ Ma Pháp Sư có dung mạo hết sức bình thường lúc này hành động rất bình tĩnh và ra lệnh cho các thành viên trong đội đâu vào đấy.
Đội Mạo Hiểm Giả chỉ có sáu người do Millan phái đi đã bắt đầu hành động và hình thành ba tuyến phòng thủ xung quanh doanh địa.
Tuyến đầu là trinh sát Mian cùng những cạm bẫy của hắn, chủ yếu dùng để dò xét phương hướng của thú triều, khi gặp phải địch nhân cường đại không thể đánh bại có thể lập tức rút lui.
Tuyến thứ hai bao gồm thuẫn thủ Quick, cung tiễn thủ Dal và chính nàng tổ thành, có thể bộc phát với sức tấn công mạnh nhất, và hai kiếm sĩ phía sau cũng có thể hỗ trợ phía trước nhanh chóng.
Tuyến cuối cùng chính là hai kiếm sĩ Martin và Hall ở phía trước xe ngựa.
Đội ngũ Mạo Hiểm Giả này thực sự rất kính nghiệp, Locke có thể thấy được, mục tiêu chủ yếu của bọn họ là bảo vệ cỗ xe có hắn.
- Locke đại nhân, tỉnh táo nhé, có thể sẽ có một đợt Ma Thú kéo tới!
Martin hướng về phía xe ngựa hô lớn.
Không để hắn đợi lâu, Locke, Christine và Lafite lần lượt xuống xe.
Vì ba người ngủ chung nên quần áo có chút nhăn nheo, xộc xệch.
Thấy vậy, Martin tính cách tương đối trầm ổn chỉ khẽ cau mày, sau đó nói cho bọn hắn biết về khả năng xảy ra thú triều, đồng thời giải thích những điều bọn họ cần chú ý sau đó.
Còn gia hỏa Hall vốn “đen tối” hơn, sau khi nhìn tới nhìn lui dò xét ba người Locke, tựa hồ đã liên tưởng tới “chuyện tốt” mà ba người họ có thể đã làm trong chiếc xe ngựa chật chội lúc nửa đêm.
- Chúng ta không thực sự xui xẻo đến thế chứ?
Locke hỏi.
- Xem ra đích thật là thú triều, có điều ngài không cần quá lo lắng. Lộ tuyến chúng ta lựa chọn là chệch hướng thú triều đã từng phát sinh qua đại lộ. Trong hoàn cảnh bình thường, chúng ta sẽ không đối mặt với thú triều, nhiều nhất là chúng ta sẽ bị ảnh hưởng bởi dư chấn của nó mà thôi.
Martin trấn an.
- Nếu thế còn được, vậy thì trăm sự nhờ các ngươi bảo vệ chúng ta.
Locke gật đầu.
Nếu thật sự đối mặt với sự trùng kích của thú triều, Locke nhất định sẽ kéo hai nữ nhân đi mà không cần bàn tính thêm.
Sức mạnh của một Chuẩn Kỵ Sĩ của hắn hiện giờ không tệ, nhưng nếu phải đối mặt với hàng trăm Ma thú trung cấp cùng lúc chắc chắn sẽ có nguy cơ tử vong.
Chỉ có thăng cấp thành Kỵ Sĩ cấp một mới có thể sống sót qua đợt cuồng thú quy mô khổng lồ này.
Có một con đường để tấn thăng, đó là lang thang giữa sự sống và cái chết, Locke biết được trải nghiệm đột phá của hai Kỵ Sĩ chính thức đều là đạt được trong môi trường như vậy.
Nếu không phải vướng Lafite và Christine, khi Locke không còn lối thoát nào khác, có lẽ hắn đã liều mạng trong thú triều để đột phá, nhưng hiện giờ thì tạm quên ý tưởng đó đi.
Hắn vẫn chưa đến mức phải đánh đổi mạng sống của mình để có được sự đột phá.
- Tới rồi!
Martin nhìn chăm chú về phía đông nam.
Biên độ rung chuyển của mặt đất càng lúc càng lớn, khiến những con ngựa kéo xe phải kêu lên sợ hãi.
- Phương hướng chủ yếu của thú triều là hướng bắc, chúng ta đang chặn hai bên sườn của chúng!
Trên một thân cây cách đó không xa, trinh sát Mian tiếp tục cung cấp tình báo.
- Đi về phía tây! Nhanh lên!
Millan quyết định rất nhanh.
Đống lửa có thể xua đuổi dã thú và quái vật yếu đuối, nhưng trước mặt thú triều, lửa trại là biểu tượng dễ thấy nhất, đi về phía tây để tránh thú triều là lựa chọn sáng suốt nhất.
Tuy nhiên, thời gian quá gấp rút và tốc độ thú triều lại di chuyển quá nhanh.
Locke thậm chí có thể ngửi thấy mùi tanh của Ma thú trong không khí.
Nhóm người mới đi được chưa đầy hai trăm mét, làn sóng tiên phong của thú triều đã tiến đến gần bọn hắn.
- Có Ma thú đang lao tới hướng của chúng ta!
Giọng của trinh sát Mian vang lên.
- Ngươi có nhận ra nó là loại Ma thú gì không?
Millan hỏi.
- Khó nhìn rõ, tối quá, mà lại số lượng rất đông!
Mian hét lên.
- Dựa vào cây đại thụ và chuẩn bị nghênh chiến!
Millan hạ lệnh.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận