Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 708: Một Thân Phận Khác

Chương 708: Một Thân Phận Khác
Gần đây, Nhị lưu tử làm ăn cũng không tệ, điều này cũng nhờ một phần vào chủ nhiệm Vương quân của hắn, người mà hiện tại có thể coi là đang một bước lên mây trong quân đội.
Sau cuộc chiến liều mình đẫm máu vào đêm tận thế đầu tiên, Vương Quân được cấp trên đánh giá cao, rất nhanh sau đó đã bỏ đi mũ của phó trung đội trưởng để chính thức lên làm trung đội trưởng.
Ngày tận thế đã giáng một đòn cực mạnh vào quân đội, cả một lữ đoàn cơ giới hóa, sau một đêm cuối cùng chỉ còn chưa đến một ngàn binh sĩ sống sót, các lữ đoàn khác còn đáng lo hơn.
Hết binh lính thì còn có thể tuyển thêm được nhưng thứ quân đội hiện nay thiếu nhất lại chính là cán bộ.
Vì thế chỉ trong vòng hơn ba tháng, Vương Quân đã nhanh chóng cởi mũ trung đội trưởng, được thăng chức thành doanh trưởng.
Vương doanh trưởng trong lời nói của Đổng Thanh chính là Vương Quân. Sở dĩ Vương Quân có thể thăng quan tiến chức nhanh như vậy không phải vì hắn cua được con gái của thủ trưởng, cũng không phải là do hắn thật sự tài năng đến thế mà nguyên nhân lớn nhất là bởi hắn là một sĩ quan trẻ hiếm hoi có tư chất tu luyện đạo thuật không tệ.
Trong thời điểm nguyên khí của thiên địa đang dần hồi phục, sức mạnh và uy lực của đạo thuật đang ngày càng hiện rõ, Mã tư lệnh đã và đang cố ý nuôi dưỡng một binh đoàn binh lính toàn luyện khí kỳ chỉ nghe theo lệnh mình.
Đám người Chu lão đầu của phái Mao Sơn chính là sư phụ tốt nhất, bọn họ cũng có công pháp chất ưu việt nhất. Sau khi nhường một chút ích lợi, rất nhanh Mã tư lệnh đã thuyết phục được Chu lão đầu đồng ý.
Vương Quân may mắn trở thành người trong nhóm sĩ quan quân đội đầu tiên tu tập đạo thuật.
Kể từ khi tu luyện Đạo thuật, mưa dầm thấm đất, suy nghĩ và quan niệm của Vương quân cũng thay đổi rất nhiều, tin rằng súng ống không còn là vũ khí thống trị của nhân loại nữa, bắt đầu có hứng thú với Đổng Thanh - người có biến dị thú.
Hắn cũng tìm quan hệ, giúp đỡ cấp cho Đổng Thanh quyền cư ngụ, đồng thời nuôi dưỡng dị thú ở bên ngoài khu dân cư.
Dù sao thì cũng chỉ là một con chó biến dị cấp thấp, một phát đạn là có thể giết chết, đối với những người sống sót bình thường thì rất lợi hại nhưng đối với quân đội có xe tăng đạn pháo thì nó chẳng là gì cả.
Mỗi tháng, số lượng biến dị thú bị các quân lính bắt và giết phải lên đến hàng trăm. Nếu không thì khu dân cư lấy đâu ra nhiều thịt như thế để cung ứng.
Người gọi Đổng Thanh đến là Nhị lưu tử.
Đến giờ cũng chỉ còn có Vương Quân còn gọi biệt danh này, người khác giờ đều gọi tên thật, hoặc gọi danh hiệu “Lý trung đội trưởng”.
Vương Quân trở thành tiểu đoàn trưởng của một lữ đoàn thì cũng phải chăm sóc cho người huynh đệ duy nhất còn sống sót này của mình, hiện tại nhị lưu tử là phó trung đội trưởng.
-Lý trung đội trưởng!
Đổng Thanh cười ha hả kéo Lưu đội trưởng đến.
Tận thế bắt đầu bao nhiêu lâu thì Đổng Thanh cũng đã bấy nhiêu lâu nếm trải lòng người ấm lạnh, không còn là người hướng nội rụt rè như trước, cũng hiểu được đối nhân xử thế, không ngốc nghếch bỏ mặc những cơ hội xã giao như thế này.
Nhị lưu tử gật đầu nhẹ với Đổng Thanh, sau đó lại nhìn Lưu đội trưởng.
Nhị lưu tử cũng từng nghe nói qua về Lưu đội trưởng, có thể coi hắn là người có tên trong sổ đen của quân đội, tuy nhiên cũng chỉ là loại nhân vật nhỏ bé hạng chót.
Những vây cánh trung thành với Triệu tư lệnh đã bị tiêu diệt sạch sẽ, nếu không phải chết trong miệng của dị thú thì cũng bị đẩy đến nơi khỉ ho cò gáy làm việc, còn Lưu đội trưởng thì do không có quan hệ sâu sắc với Triệu tư lệnh nên mới không bị liên lụy.
Trước kia, nhị lưu tử chỉ là một binh lính tầm thường, nhưng tận thế khiến cho đồng đội của hắn người thì chết, người thì biến dị, chỉ còn mỗi Vương Quân còn sống. Điều này làm tính cách của hắn thay đổi rất lớn.
Hắn biết rõ Lưu đội trưởng không phải một người xấu, nể mặt mũi của Đổng Thanh, hắn cũng không ngại giúp Lưu đội trưởng một chút. Hơn nữa, nhìn thấy trong đội người của Lưu đội trưởng còn có mấy người phụ nữ trên người có vết sẹo bị thương, nhị lưu tử nghiêng đầu nói với cấp dưới đứng sau:
-Lấy cho Lưu đội trưởng mấy khẩu súng và vài viên lựu đạn.
Nhị lưu tử nhận ra những vết sẹo đó, trên người hắn cũng có mấy vết sẹo giống vậy, tất cả đều là do biến dị thú cắn.
-Cám ơn, cảm ơn Lý trung đội trưởng!
Lưu đội trưởng nắm chặt tay nhị lưu tử, chân thành cảm ơn.
Ở một bên khác, khi Đổng Thanh và Lưu đội trưởng đang nhận trang bị thì tiểu nha đầu Triệu Trân Trân ở cuối hàng cuối cùng cũng gặp được bạn mình.
-Ni Ni, Ni Ni, ở bên này, ta ở chỗ này!
Tiểu nha đầu phấn khích xông đến một góc hẻo lánh ở quảng trường, hét lên.
Trương Ny là muội muội của Trương Linh, cũng là người bạn duy nhất của Triệu Trân Trân ở Vũ Hương quân doanh.
Trương Ny không đến một mình, bên cạnh nàng còn có một binh sĩ đi theo bảo vệ.
Vì có quan hệ thân thiết với Locke và Mã Hiểu Hiểu, nên bình thường luôn có năm đến sáu người lính bảo vệ bên ngoài doanh trại của Trương Linh, hôm nay Trương Ny nói muốn đi dạo loanh quanh bên ngoài nên Trương Linh nhờ một người binh lính đi theo bảo vệ Trương Ny một lát.
Tuy nhiên, lúc này trên quảng trường có rất nhiều binh sĩ mặc quân phục, không ai để tâm đến việc người lính này đang đặc biệt bảo vệ Trương Ny mà chỉ nghĩ là một người lính tình cờ đang tuần tra ở đó.
Nhìn thấy bạn tốt của mình, Trương Ny vui vẻ chạy tới, tại khu dân cư Vũ Hương, Trương Ny chỉ có một người thân là Trương Linh, bình thường cũng không có ai nói chuyện cùng, lần trước, sau khi tình cờ gặp gỡ Triệu Trân Trân, hai cô nương tuổi tác sàn sàn nhau đã nhanh chóng thân thiết, trở thành bạn tốt.
Hai tiểu nha đầu đứng giữa một đám người tìm kiếm trên người đầy mùi máu tươi rất là dễ thấy, nhất là khi dáng dấp hai người còn khá xinh đẹp.
Có vài tên mặt người dạ thú đã bắt đầu nổi lên ý đồ xấu xa. Ở tận thế, không chỉ có thế giới tối tăm mà lòng người cũng không còn trong sáng.
Bất kỳ sự kiện nhân tính méo mó nào cũng có thể xảy ra, chẳng qua là chúng được ẩn giấu dưới vẻ ngoài hòa bình giả tạo.
Tuy nhiên, chưa đợi đến khi những kẻ này kịp làm gì thì họng súng tiểu liên sáng loáng của người lính sau lưng Trương Ny và động tác bẻ ngón tay khởi động của những người đàn ông lực lưỡng trong đội Lưu đội trưởng đã làm mấy tên tinh trùng lên não này tỉnh táo lại.
“ Chết tiệt, toàn là thứ khó chơi.” Chúng chửi thầm trong lòng. Bọn hắn muốn lừa bán hai tiểu nha đầu yếu ớt cũng phải cân nhắc xem mình có thể chịu được hậu quả hay không.
Khu dân cư Vũ Hương ồn ào lại nghênh đón một ngày mới từ sáng sớm. Đối với những cư dân cư trú ở khu dân cư này, tương lai của họ sẽ như thế nào hoàn toàn dựa vào việc bản thân mình phấn đấu và giành giật được bao nhiêu.
Trong khi tất cả mọi người, kể cả những người lính đóng quân ở xung quanh không nhận ra thì Locke đã lặng yên dừng lại trong tầng mây trên bầu trời Vũ Hương.
-Nơi này phát triển khá quá nhỉ !
Locke cảm thán nói. Thủ đoạn của Mã tư lệnh bây giờ khiến Locke liên tưởng đến anh vợ của hắn, quốc vương bệ hạ đương nhiệm của vương quốc Faustin: Kensel.
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận