Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 632: Tin Tức

Chương 632: Tin Tức
Cuộc đấu tranh và mối quan hệ giữa các quốc gia luôn rất phức tạp nên không có ai sẵn sàng tiết lộ tất cả những gì mà mình có.
Điều này ngay cả trong nước cũng thế, khi Mã Tư Lệnh phát hiện người thần bí rất có thể là tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì hắn cũng không lập tức báo cho cấp trên mà là suy xét đến những chuyện khác trước.
Mã Tư Lệnh đặt màn hình vào gờ nhỏ trên giá sách rồi ngồi trên ghế suy nghĩ những quyết định tiếp theo.
Quân khu tỉnh Tấn nhất định phải giải thích sự việc tối hôm qua với cấp trên, mìn ẩn và bệ phóng tên lửa chẳng là gì cả, chỉ cần nói đó là một buổi diễn tập quân sự cỡ nhỏ là có thể bỏ qua.
Thứ rắc rối chính là tên lửa đạn đạo, nếu như bắt được hoặc giết chết kẻ đột nhập kia còn đỡ, như vậy không những Mã Tư Lệnh hắn có thể giữ được thể diện mà còn có công lao.
Nhưng chưa bắt được thì đây chính là thứ để địch nắm thóp hắn.
Vậy nên Mã Tư Lệnh mới kiểm soát tin tức chặt chẽ như vậy, thậm chí hắn còn giấu diếm bạn nối khố Triệu Tư Lệnh của mình.
Thế nhưng giấy không thể gói được lửa, sớm muộn gì người khác cũng sẽ biết chuyện này.
Mã Tư Lệnh đang nghĩ cách để giảm thiểu ảnh hưởng đến mức thấp nhất trong thời gian ngắn nhất.
Mã Tư Lệnh vắt chéo chân lâm vào trầm tư.
“Hay là nhờ người bên phía thê tử giúp đỡ?” Ý nghĩ này vừa nảy lên thì Mã Tư Lệnh đã lắc đầu.
Cha vợ đã nghỉ hưu nhiều năm nên nhờ người nhà vợ giúp đỡ không phải là một ý kiến hay.
“Haizz, phải nghĩ biện pháp khác thôi.” Mã Tư Lệnh thở dài.
Hắn chợt nghĩ tới nữ nhi bảo bối và thê tử của mình, hiện tại ở thành phố Thượng Nguyên cũng không an toàn, Mã Tư Lệnh lấy một chiếc điện thoại nhỏ màu xanh lá trong ngăn kéo của thư phòng và gọi đến quân khu.
Hắn dự định bố trí mười mấy bảo tiêu lính đặc chủng bí mật bảo vệ nữ nhi và thê tử, nếu không thì hắn sẽ không yên tâm.
...
Thời gian Locke trở về cũng không chênh lệch nhiều so với thời gian mà hắn nói cho Trương Linh, đây là buổi chiều ngày thứ ba, khi Trương Linh đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách xem TV thì Locke đã thay một bộ quần áo đẩy cửa bước vào.
- Trở về rồi sao?
Trương Linh vội vàng đứng dậy đi tới cửa giúp Locke cởi áo khoác.
Ngay cả bản thân Trương Linh cũng không phát hiện rằng nàng làm động tác này tự nhiên như một thê tử nghênh đón trượng phu trở về.
- Làm cho ta món gì đó ăn đi, ta hơi đói bụng.
Locke sờ bụng nói.
Hai ngày nay ăn lương khô nên Locke hơi nhớ nhung món ăn nóng mà Trương Linh làm.
- Ngươi muốn ăn gì?
Trương Linh quay người trở lại phòng bếp đeo tạp dề rồi lấy nồi chảo ra.
Locke nghiêng đầu suy nghĩ rồi nói:
- Hôm nay ăn lẩu đi, món này mùi vị rất ngon.
- Được, trong tủ lạnh đã có sẵn nguyên liệu nấu ăn nên rất nhanh là có thể ăn rồi.
Trương Linh bắt đầu nấu nước nóng rồi lấy nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh ra rửa.
Locke nhắm mắt ngồi trên ghế sofa sắp xếp lại nhưng thu hoạch mà hắn đạt được hai ngày qua.
Hai tháng sau, Locke đang vận hành Đấu Khí Cuồng Phong trong phòng ngủ thì điện thoại bên hông vang lên.
Locke nhướng mày kết thúc tu luyện rồi nhận điện thoại:
- Alo?
- Cô gia ~ Trương đại tiên đến, bây giờ hắn đang ở trong thôn thu thập dược liệu!
Giọng nói lớn tiếng của trưởng thôn truyền đến từ bên kia điện thoại.
- Ta biết rồi, cố gắng giữ hắn lại, bây giờ ta lập tức tới.
Locke nói xong liền cúp điện thoại.
Hắn bước ra khỏi phòng ngủ mặc áo khoác vào.
- Ngươi định ra ngoài sao?
Trương Linh ngồi trên sofa hỏi.
- Ừ, ta sẽ quay lại sớm.
Locke gật đầu nói.
- Ồ.
Vẻ mặt Trương Linh hơi u sầu, càng ở đây lâu thì nàng càng cảm thấy cô đơn, đối với nàng thì thời gian vui vẻ nhất mỗi ngày chính là lúc trò chuyện cùng Locke trong bữa ăn.
Nhìn tình hình hôm nay thì có lẽ Locke sẽ không trở về ăn cơm.
Locke cũng phát hiện mỗi ngày Trương Linh đều ở nhà cũng không phải là một ý kiến hay:
- Nếu buồn chán thì ngươi có thể ra ngoài đi dạo một vòng hoặc là tìm một công việc để giết thời gian cũng được.
Ánh mắt Trương Linh sáng lên:
- Ngươi không lo lắng ta chạy trốn sao?
Khóe miệng Locke khẽ nhếch lên, cười nói:
- Dù ngươi chạy trốn đi nơi nào thì ta đều có thể tìm được ngươi, tin không?
- Tin, sao ta có thể không tin.
Trương Linh cong môi.
Locke không chỉ biết nhà nàng ở đâu mà còn có pháp thuật quỷ thần khó lường nên từ đầu đến cuối Trương Linh chưa từng có ý nghĩ phản kháng.
Sau khi ra ngoài Locke không chọn lái xe đến Trương thôn bởi tốc độ của nó quá chậm.
Hắn đi đến một góc hẻo lánh rồi đạp chân phải nhanh chóng bay lên trời, hắn quyết định sẽ bay thẳng đến Trương thôn.
Dựa vào khoảng cách của thành phố Thượng Nguyên và Trương thôn thì chỉ cần nửa giờ là Locke có thể đến nơi.
Ở cổng Trương thôn, trưởng thôn đang chắp tay sau lưng khom lưng đi tới đi lui.
Kể từ khi gia đình lão Trương tìm được một người con rể tốt thì toàn bộ Trương thôn hắn đều được nhờ.
Con đường đá dẫn vào thị trấn đã sửa xong từ tháng trước, chỉ mới sửa được một tháng nhưng không những người dân trong thôn thuận tiện vào thị trấn bán hoa quả và nông sản hơn nhiều mà các thương nhân trong thị trấn cũng sẵn sàng tới Trương thôn thu thập đồ vật.
Trong vòng một tháng, số lượng cửa hàng nhỏ trong thôn từ một tăng lên hai, cửa hàng mới kia là do con dâu thứ hai của trưởng thôn mở.
Có thể dễ dàng thấy rằng cuộc sống của chừng trăm hộ gia đình và mấy trăm nhân khẩu của toàn bộ Trương thôn càng ngày càng tốt hơn, bởi vậy trưởng thôn càng cảm thấy biết ơn sự giúp đỡ của Locke.
“Cô gia nói lập tức đến, từ thành Thượng Nguyên đến thôn bọn ta mất bao lâu nhỉ, năm tiếng liệu đã đến chưa?” Trước khi con đường được sửa chữa thì quãng đường xa nhất mà trưởng thôn từng đi chính là lên trấn đi họp, khi đó hắn phải đi năm tiếng đường núi.
Dù là năm tiếng hay là mười tiếng thì trưởng thôn đều quyết định sẽ đứng chờ ở cửa thôn, công việc đồng áng thêm hắn không nhiều mà bớt hắn cũng không thiếu, điều quan trọng nhất là phục vụ cô gia thật tốt.
Nếu cô gia lại giúp đỡ thôn bọn hắn thêm tám ngàn tệ thì dù phải đứng ở cửa thôn ba ngày thì trưởng thôn cũng sẽ cảm thấy vui vẻ.
Đến cùng thì hắn vẫn là một người nông thôn chất phác, dù có tính toán chút ít trong lòng nhưng cũng sẽ không giở trò lừa gạt.
Trưởng thôn này có rất nhiều khuyết điểm, khi cầm tiền giúp thôn sửa đường của Locke thì hắn cũng đã bí mật giữ lại vài trăm tệ nhưng cũng không thể phủ nhận rằng vị trưởng thôn này cũng có rất nhiều ưu điểm bởi mục đích ban đầu khi hắn xin tiền Locke không phải để bỏ vào túi tiền riêng mà là để sửa đường cho thôn.
Con người không phải thánh nhân nên sao có thể không mắc sai lầm, lúc trước khi Locke làm nhiệm vụ ở Điện Đường Kỵ Sĩ cũng kiếm chác được không ít.
Con người chỉ cần bản chất tốt là được rồi.
Trưởng thôn tìm một tảng đá trước cửa thôn ngồi xuống, hắn vừa châm một điếu thuốc còn chưa kịp hút một hơi thì phía sau đã vang lên giọng nói của Locke:
- Người đâu, đạo đồng kia ở đâu?
Trưởng thôn bị dọa giật mình suýt chút nữa nhét điếu thuốc vào lỗ mũi, cô gia từ đâu ra?
- Ở, ở trên bục đất trong thôn, hắn đang thu thập dược liệu trên núi của tất cả các hộ, cô gia nhanh đi với ta, nếu đi trễ thì có thể hắn sẽ đi thôn bên cạnh mất.
Trưởng thôn vội vàng nói.
Hắn còn chưa kịp quay đầu lại kéo Locke chạy vào thôn thì Locke đã biến mất không thấy đâu nữa.
Trưởng thôn cảm thấy quỷ dị, trên trán trượt xuống một giọt mồ hôi, một người sống sờ sờ sao có thể đột nhiên biến mất như vậy?
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận