Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 1141: Trả Thù

Chương 1141: Trả Thù
Đã là thương nhân tất ưa lợi lớn, làm sao Lão Baader có thể bỏ qua số tiền trước mặt được.
Hắn từ lâu đã sớm để mắt đến năm viên Năng Lượng Tinh Túy cấp ba này, hơn nữa còn nhận được một số lượng lớn đơn đặt hàng từ Locke, đương nhiên hắn vội vàng đồng ý.
- Có điều thứ ta muốn là những sinh vật nô lệ trên vị diện khác, còn những Nhập Giai Ma Thú và Siêu Giai Ma Thú bản vị diện, ngươi đừng bắt chúng đến để lừa ta.
Locke bổ sung thêm.
Do sự bảo hộ của thủ Hộ Giả, không biết khi nào những Ma thú bản địa của Vu Sư Giới đã dần được đưa vào phạm vi bảo vệ trong hệ thống các quy tắc của Thánh Tháp và Điện Đường Kỵ Sĩ, nghe nói là nhằm mục đích phát triển tiến hóa cùng sự đa dạng của các loài trong vị diện.
Do đó, sự bổ sung của Locke là điều tất yếu, đây cũng là lý do chính khiến hắn không ép buộc gia tộc Hạt Long làm việc cho mình ngay từ đầu, mà sử dụng cách thức dụ dỗ cùng thuyết phục lãnh chúa Adamliss nhiều hơn.
- Đã hiểu, đã hiểu!
Lão Baader vội khom lưng cúi đầu đáp.
Nhìn vào biểu hiện của Locke, Lão Baader cảm giác bản thân đang gặp phải một đại gia lắm tiền, chi tiêu còn hào phóng hơn so với Nicolas. Mặc dù không rõ về danh tính và địa vị của Locke, nhưng có thể xưng huynh gọi đệ cùng Nicolas, lại có sức mạnh của một Thiên Kỵ Sĩ cấp ba, Lão Baader đoán rằng khả năng cao đây là sĩ quan cao cấp của quân đoàn tinh nhuệ ở Belem.
Sau khi rời khỏi cửa hàng sinh vật nô lệ, Jokin vẫn không chịu rời lồng ngực của Locke, cơ thể nàng run nhè nhẹ, Locke thấy rõ bằng hữu cũ đã 40-50 năm không gặp lúc này đang căng thẳng và yếu ớt vô cùng.
Hai tai thú rũ xuống yếu ớt, lý do chính khiến Jokin nhạy cảm như vậy là vì nàng xấu hổ khi để Locke nhìn thấy một khía cạnh “xấu xí” và bi thảm của mình.
Locke biết rằng nếu hắn hỏi Jokin đã trải qua những gì trong suốt những năm rồi, chắc chắn sẽ xé rách vết thương đang đóng vảy của nàng đồng thời xát muối lên đó. Tất nhiên bây giờ Jokin đã thoát ly khổ ải, hẳn là nên dành thời gian suy nghĩ về chuyện dành phần đời còn lại của mình trong tương lai thế nào thay vì vật lộn thống khổ trong hồi ức đau đớn.
Locke không hỏi, Jokin cũng không nói, từ khi nhận ra nhau những gì cả hai nói được chỉ đếm trên đầu ngón tay.
- Trực tiếp đi gặp tên kia báo thù nhé?
Nicolas hung ác nói, vẻ mặt hung hãn khó che giấu.
Thanh danh của Nicolas với nữ Kỵ Sĩ của quân đoàn Hắc Diệu Thạch rất kém, nhưng thả hắn vào trong đám các nam Kỵ Sĩ thì không khác gì như cá gặp nước, ở chỗ đó bằng hữu của hắn khắp nơi, truy cứu nguyên nhân sẽ thấy tiểu gia hỏa này đáng tin lại nghĩa khí.
Trước đó tại cửa hàng sinh vật nô lệ kia cũng thế, sau khi phát hiện Locke có quen biết cùng nữ nô này thì hắn lập tức từ bỏ những suy nghĩ bẩn thỉu trong lòng, quay sang bênh vực Locke, sẵn sàng đi cùng để trả thù.
- Đương nhiên ta cũng muốn báo thù trong một sớm một chiều.
Locke nghiến răng nghiến lợi nói.
Từ lúc hắn tu luyện cho đến nay, tín niệm đơn giản duy nhất hắn muốn gìn giữ chính là có thể bảo hộ thân nhân cùng người bên cạnh mình.
Jokin quen biết với hắn đã lâu thật lâu, những ngày tháng ở Học viện Hoàng gia tại đế quốc Princeton dường như phảng phất mới chỉ là ngày hôm qua, và Locke cũng không quên khi hắn còn là Kỵ Sĩ thực tập, trong lần thí luyện tại Saline sâm lâm có một tiểu muội muội rơi từ trên trời xuống.
Jokin của lúc đó tự tin và kiêu ngạo biết bao nay đã trở thành bộ dạng đáng thương như bây giờ, lý trí của Locke gần như bị sự phẫn nộ thiêu rụi.
Nghe thấy Locke sẽ báo thù cho mình, cánh tay Jokin đang nắm lấy cánh tay của Locke siết chặt hơn một chút.
Nàng không muốn Locke đi vào nơi nguy hiểm, nhưng lời đến khóe miệng nàng cũng không biết nên lấy loại thân phận nào để khuyên.
Là bằng hữu cũ của Locke, hay là nữ nô của hắn, hay cái gì khác....
Jokin cao ngạo hồi đó, sau khi xé bỏ vẻ ngoài vờ kiên cường kia đi, thứ ẩn giấu trong đó là một người yếu đuối và đáng thương cần được che chở.
Cả Locke và Nicolas đều không phải là những kẻ thiếu quyết đoán, vì đã quyết định trả thù nên cả hai phi hành ra khỏi Hắc Ám Chi Thành.
Hắc Ám Chi Thành vốn là một nơi hỗn loạn, Locke không nghĩ đến việc để Jokin ở đây lâu, vì vậy hắn dứt khoát ôm lấy Jokin bay về phía tây nam của Hắc Ám Chi Thành.
Mai Cốt Chi Địa là một nghĩa trang nổi tiếng ở phía tây nam của Hắc Ám Chi Thành.
Số lượng thường dân cấp thấp trong toàn bộ địa khu Darville bất luận là tử vong một cách bình thường hay không bình thường thì một nửa số thi thể đều bị đưa tới nơi đây.
Đây là thiên đường cho Tử Linh Ma Pháp Sư, và nó cũng là địa khu có năng lượng tiêu cực nồng nặc nhất trong toàn bộ vùng Darville.
Có rất nhiều Hắc Ma Pháp Sư đã định cư gần đó, trong đó bao gồm không ít cường giả, ngay cả những Thiên Kỵ Sĩ cấp ba như Locke và Nicolas cũng phải hết sức cẩn thận để đối phó với những kẻ đó.
- Không ngờ Norman lại trốn ở đây, đường đường một Huyết Mạch Thuật Sĩ vậy mà làm bạn cùng một đám Tử Linh Ma Pháp Sư.
Nicolas không nhịn được nói.
Nếu không phải lão Baader cung cấp cho hắn tin tức này, có đánh chết hắn cũng không ngờ Norman chọn chỗ này đến định cư.
Thuộc tính Locke tu tập chính là Phong thuộc tính, còn Nicolas tu tập Thổ thuộc tính, năng lượng tiêu cực nồng đậm nơi đây không những không đem lại nửa điểm giá trị cho bọn hắn, mà để ngăn chặn những năng lượng tiêu cực này xâm nhập vào làn da hai người bọn họ có lúc cần phải sử dụng năng lượng tạo ra vòng bảo hộ.
Vòng bảo hộ của Locke thậm chí còn cần mở lớn hơn một chút, vì hiện tại trên thân hắn còn mang theo Jokin.
Locke thật ra là muốn đưa Jokin vào Tu La Tràng, chủ yếu là vì sự an toàn của Jokin, địa khu Darville không phải là một nơi yên bình gì cho cam, nói chính xác không biết lúc nào sẽ có nguy hiểm ập tới.
Nhưng ngay khi hắn sử dụng thần lực biểu lộ ra ý nghĩ này thì Jokin gắt gao ôm chặt Locke thêm mấy phần. Jokin hiện đã được tấn thăng lên cấp một, có khả năng giao tiếp bằng tinh thần lực.
Vừa thoát khỏi miệng hổ, Jokin bây giờ mười phần hưởng thụ sức mạnh cường đại cùng khí tức an toàn của Locke, hiện tại làm sao chịu rời khỏi hắn.
Cũng tốt, mặc dù bay cùng Jokin, nhưng mượn năng lực Phong thuộc tính đặc biệt duy trì tốc độ, Locke phi hành cũng không chậm, cùng Nicolas hướng đến hang ổ của Norman ngày một gần.
Một ngày sau, một tòa Ma Pháp Tháp mục nát xiêu vẹo xuất hiện trước mặt ba người.
Nhìn thấy nơi này đã giam cầm nàng không biết bao nhiêu mùa xuân mùa thu, mang lại cho nàng những ký ức đau đớn không thể xóa nhòa, đôi mắt của Jokin đầy hoảng loạn.
Với vẻ mặt trấn an Jokin, Locke nhẹ nhàng nói:
- Có muốn đến Tu La Tràng đợi một hồi không, đến khi đánh nhau rồi ta sợ không có khả năng chiếu cố được ngươi.
Ánh mắt Jokin rõ ràng là không cam, nhưng cuối cùng cũng đồng ý với đề nghị của Locke.
Sau khi đưa Jokin vào Tu La Tràng, Locke nín thở và bước từng bước đi về phía tòa tháp ma pháp mục nát kia.
Sự biến đổi huyết mạch mở ra khi Locke tiến lên một bước, chiều cao của hắn từ một mét tám trong chớp mắt biến thành tám đến gần chín mét.
Bộ giáp màu trắng bạc sáng bóng lấp lánh dưới ánh mặt trời không chói mắt, đôi cánh bạch kim từ phía lưng của Locke dang rộng ra, ba gai xương trên cánh tay trái của hắn cũng lộ rõ mang đến sự lạnh lẽo tượng trưng cho cái chết.
Tuy nhiên, tiêu biểu nhất là cặp mắt đỏ tươi ẩn dưới lớp giáp Cốt Khải trên khuôn mặt của Locke!
Dịch: Diệp
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận