Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 538: Một Vở Kịch Hay

Chương 538: Một Vở Kịch Hay
- Đúng vậy! Và việc bảo vệ những đám tiểu gia hỏa đó trong những năm gần đây còn ưu tiên hơn việc trục xuất hắc Ma Pháp Sư!
Kỵ Sĩ cấp một Moore tiếp lời.
Mấy năm trước, Tây Phương Tam Đảo hoàn thành liên tiếp hai lần xâm lược vị diện, ngoài việc thu hoạch được hai vị diện cấp thấp khá giàu tài nguyên, bọn họ cũng bị tổn thất khá nghiêm trọng.
Đặc biệt là trong trận chiến tranh ở vị diện Hoạt Hóa Yêu Tinh, Điện Đường Kỵ Sĩ và Tháp Thánh đã thực hiện một hành động liều lĩnh, chiêu mộ tất cả những Kỵ Sĩ thực tập cao giai và Ma Pháp học đồ trung cấp trở lên ở địa phương, phân phối toàn bộ đến vị diện Hoạt Hóa Yêu Tinh.
Cấp bậc sinh mệnh không đủ đã phải trải tẩy lễ của chiến tranh vị diện tàn khốc. Số lượng Kỵ Sĩ thực tập ngã xuống trong Điện Đường Kỵ Sĩ đã gần một nửa. Số lượng của Tháp Thánh tuy thấp hơn nhưng số lượng Ma Pháp học đồ mất đi cũng đạt gần ba mươi phần trăm.
Số lượng hàng trăm ngàn Kỵ Sĩ thực tập cấp cao đã chết trong vị diện khác, nếu những hạt giống, ngọn lửa của tương lai này không được bảo vệ đúng cách, thảm họa nghiêm trọng nhất rất có thể sẽ xuất hiện thời kỳ chân không của cường giả cấp một ở Tây Phương Tam Đảo trong vài trăm năm tới!
Đây là điều mà những sinh mệnh ở cấp độ cao hơn như cấp ba và bốn cần phải cân nhắc, Locke vẫn ở cấp một thì không cần hỏi tại sao, hắn chỉ cần tuân theo.
- Ừ!
Locke đáp, hắn không ngại giúp đỡ những tiểu bối này.
Richard Bryson, một cái tên rất bình thường, xuất thân ở tỉnh Raymond phía đông đế quốc Omor, là Kỵ Sĩ thiên tài kiệt xuất nhất của gia tộc Bryson trong vòng ba mươi năm qua.
Chỉ là hôm nay Kỵ Sĩ thiên tài của chúng ta có chút chật vật, toàn thân không chỉ bị bao phủ bởi bùn đất mà còn phải liên tục tránh né những kẻ thù đang truy đuổi phía sau.
- Richard, chúng ta không thể tiếp tục như vậy, chạy đến điểm tiếp tế gần nhất!
Giọng nói của đồng bạn Jayme vang lên, tình hình của Jayme cũng rất tồi tệ, miếng giáp ngực của hắn đã bị vỡ nát, nếu không phải do hắn luyện đấu khí thổ hệ, có lẽ hắn đã chết từ lâu rồi.
- Được! Chúng ta đi! Hy vọng có đại nhân vật cấp bậc Kỵ Sĩ chính thức đi ngang qua!
Bryson gầm lên, bùng nổ đấu khí một lần nữa và bay về phía Đông Nam.
Đám người Bryson, Jayme có tổng cộng bốn người, tất cả đều bị thương, trong khi có bảy kẻ thù đang truy đuổi phía sau bọn họ.
Sau khi chạy trốn đi, thời gian trôi qua hơn mười lượt đồng hồ cát, nhìn thấy điểm tiếp tế càng ngày càng gần, trái tim Bryson càng lạnh hơn.
Tiếng đánh nhau ở khoảng cách gần như thế nhưng vẫn không có đại nhân vật cấp bậc Kỵ Sĩ chính thức chạy đến trợ giúp, vậy thì rất có thể các đại nhân đã đến địa phương khác tuần tra rồi.
Một cơn gió mạnh từ phía sau truyền đến, Bryson đang tiến lên với tốc độ cao, dùng sức vặn eo tránh được mũi tên bắn lén.
Cơn đau rát ở lưng là do mũi tên xé rách áo giáp da của hắn.
“Thật sự không còn hy vọng nào sao?” Bryson tuyệt vọng thầm nghĩ.
Không phải chết trong vị diện Hoạt Hóa Yêu Tinh nguy hiểm mà chết ở đây sao?
Không! Không thể nào! Richard Bryson ta là nam nhân được hy vọng sẽ chấn hưng gia tộc!
Vì không còn đường lùi, Bryson bước lên một bước, ngay lập tức thay đổi hướng tiến lên, bất ngờ chuyển hướng sau phía sau lưng truy binh, vung thanh trường kiếm bên người lên, ánh kiếm màu bạc sáng ngời lướt qua.
- Hừ! Chết tiệt!
Kẻ thù phía sau rên rỉ sau khi bị đánh, hắn rút lui về trận doanh của phe mình vài bước.
- France, ngươi không sao chứ?
Trong bảy tên truy binh có một nữ nhân, nàng lo lắng hỏi.
- Không có việc gì!
Bị Bryson lừa một vố, máu trên áo giáp bên bụng phải rướm máu, France vẫn mạnh miệng trả lời.
Cuộc phản công bất ngờ của Bryson cũng đánh dấu cuộc phản công cuối cùng của bốn người đang bị truy đuổi, không có tiểu đội thí luyện nào khác đến hỗ trợ, không có nhân vật cấp bậc Kỵ Sĩ chính thức nào đang tuần tra gần đó, vận mệnh của bọn họ đã được quyết định từ lâu.
Kỵ Sĩ khi chiến đấu với kẻ thù không có phong cách đưa lưng về phía kẻ thù, việc Bryson và những người khác phản công lại nhóm truy binh là việc hợp tình hợp tính, France bị thương, chỉ có thể nói là do hắn quá nóng vội.
- Tốc chiến tốc thắng, nơi này cách điểm tiếp tế của chúng ta quá xa!
Trong bảy người, một nam tử tóc vàng nói, hắn là tiểu đội trưởng.
- Rõ!
- Đã rõ!
- Được, lão đại!
- …
Sáu người còn lại ồn ào đáp, đây là một tiểu đội có tính kỷ luật khá tốt.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hôm nay bốn Kỵ Sĩ thực tập cao giai của Tây Phương Tam Đảo này sẽ chết ở đây, điều duy nhất bọn họ có thể làm là cố gắng kéo thêm hai đệm lưng trước khi chết.
Tuy nhiên, xét từ kỹ năng phối hợp ngầm của bảy kẻ truy binh kia, chiến thuật cá chết rách rưới của bọn họ không có nhiều tác dụng.
Cách địa điểm chiến đấu năm trăm mét về phía Đông Bắc, Locke giữa đám mây giận dữ hỏi.
- Chúng ta có nên ra tay không? Đám tiểu gia hỏa đó sẽ không thể chống cự được nữa!
- Chờ đã, chờ đã!
Shelley hưng phấn nhìn cuộc chiến khốc liệt phía dưới, như thể vừa phát hiện ra điều gì thú vị.
Locke che mặt không nói.
Hắn thực sự hối hận khi hợp tác với nữ tử này, Locke vốn định hợp tác với Hals, nhưng ba người ái mộ Shelley kia đều muốn hợp tác với Shelley, làm ầm ĩ lên khiến Shelley cho thấy phiền, vì vậy bản thân chạy tới đòi làm đồng đội với Locke, Hals đương nhiên bị đẩy ra ngoài một cách vô tình.
Trận chiến sau đó đã lên đến đỉnh điểm, trong đội bốn người Tây Phương Tam Đảo có hai người bị thương nặng, chỉ có thể chống cự lại đòn tấn công của kẻ địch, hai người còn lại thì khá bất ngờ, ánh mắt của Shelley chủ yếu dừng lại ở trên thân hai người đó.
Đột nhiên, trong số bảy tên truy binh, một cung thủ mặc áo giáp màu lục đã bất ngờ bắn một mũi tên sắc nhọn chứa đầy đấu khí Lợi Tiễn vào một trong hai người.
"Phốc!" Dù khoảng cách xa như vậy, nhưng Locke dường như cũng có thể nghe thấy tiếng mũi tên đâm vào bên trong cơ thể.
- Ngươi không ra tay, vậy thì ta sẽ làm, nếu mấy tiểu gia hỏa này chết đi thì thù lao nhiệm vụ của chúng ta sẽ bị trừ đi.
Locke tức giận nói.
- Này, được rồi, được rồi.
Shelley lộ ra vẻ thất vọng. Bốn người mà trọng thương hết ba người, "màn trình diễn" của đội này chỉ đành kết thúc ở đây.
Ngay khi Locke chuẩn bị ra tay, động tác nhỏ bé của tên Kỵ Sĩ bị Lợi Tiễn bắn trúng kia đã được Shelley nhạy cảm nắm bắt được.
- Chờ một chút.
Shelley kéo Locke chuẩn bị xuất thủ lại.
- Jayme! Xem ngươi kìa!
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận