Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 443: Hiểu Biết

Chương 443: Hiểu Biết
Đội xe dừng lại bên cạnh hồ Nguyệt Lượng, trùng hợp có hai người trượt băng từ giữa hồ đi ngang qua lúc trở về.
- Lại đây, cho ta hai cục Nguyệt Lượng Thạch.
Locke ngồi trong xe ngựa ném một đồng vàng ra ngoài.
Thanh thế của đội xe sớm bị cư dân phụ cận và người trượt băng chú ý tới, mọi người thầm suy đoán trong lòng lại là con cháu quý tộc đi đến du ngoạn.
"Đinh!" Đồng vàng rơi trên mặt đất, ánh nắng chiếu xuống lóe lên hào quang sáng chói.
Hai người trượt băng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không tiến lên nhặt đồng vàng đó.
- Sao thế? Không đủ?
Locke kỳ quái hỏi, hắn trợ giúp Ma Pháp Sư làm qua không ít thí nghiệm, loại nguyên liệu ma pháp cấp thấp này chỉ có tác dụng khống quang hằng ôn sẽ không vượt qua năm mươi đồng bạc.
Huống chi nơi này là vùng nguyên vật liệu, giá cả càng rẻ hơn.
- Không phải thưa đại nhân, những Nguyệt Lượng Thạch này đều cần nộp lên cho Nam Tước Dal, chúng ta không thể bán.
Người trượt băng chỉ qua một đội dân binh bên bờ hồ Nguyệt Lượng , hơn phân nửa là tư binh của vị Nam Tước kia.
- Cái gì mà Nam Tước Dal, ta cũng chưa từng nghe qua tên hắn!
Một vị quan hầu do Hầu Tước Kent phái tới, ngang ngược đẩy ngã người trượt băng rồi giành lấy Nguyệt Lượng Thạch, nịnh nọt đưa cho Locke trong xe ngựa.
Quan hầu mà Hầu Tước Kent phái tới tuyệt đối không phải kẻ liều lĩnh, Nam Tước Dal có lẽ hắn nghe qua, nhưng ở trước mặt vị Thân Vương của vương quốc Faustain này, đừng nói là Nam Tước Dal, có là Tử Tước Dal cũng chẳng là gì.
Quả nhiên, sau khi người trượt băng bị đẩy ngã thì đám 'dân binh' kia chỉ một mực đúng tại nơi xa quan sát mà không có chút hành động nào, tựa hồ là sợ đội ngũ người đông thế mạnh này.
Nhất là trăm Trọng Kỵ Binh kia không phải bất cứ quý tộc nào cũng có thể tùy tiện đưa ra, kẻ có thể sỡ hữu quân đội như vậy tuyệt đối không phải kẻ dễ nhào nặn trong toàn bộ liên minh Ligia.
Ít ra cái kẻ gọi là Nam Tước Dal kia nhất định không có thực lực tạo ra đội Trọng Kỵ Binh.
Dùng ánh mắt ngăn hành vi của quan hầu nịnh nọt này lại, Nguyệt Lượng Thạch này chỉ là danh tự nghe rất có đặc sắc thôi, nhưng lại không có bất kỳ chỗ dùng nào đối với hắn.
Bản thân Locke xuất thân là bình dân nên biết rõ cuộc sống của họ không dễ, nếu Nguyệt Lượng Thạch này không thể bán ra thì thôi vậy, cùng lắm lúc rời đi thì tìm vị Hầu Tước Kent kia đòi hỏi một chút.
- Không có ý gì, chúng ta đi thôi.
Locke quay đầu chui trở vào xe ngựa rồi nói với hộ vệ đứng cạnh.
Trạm tiếp theo là thành Torida với danh xưng thành thị phồn hoa nhất liên minh Ligia, sở hữu Trọng Kỵ Binh tinh nhuệ nhất liên minh, Locke còn nghe nói vị thành chủ đại nhân thành Torida là một vị Kỵ Sĩ cấp một.
Hắn đã tiếp xúc với nhiều vị Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư cấp một hai trong chiến tranh vị diện, hiện tại Locke vẫn tôn trọng đối với cường giả cấp một, nhưng sẽ không sợ hãi mù quáng và sùng bái như lúc ban đầu .
- Đại nhân, nếu ngài vẫn còn hứng thú với Nguyệt Lượng Thạch, ta có thể thu mua một ít từ các quý tộc xung quanh đây.
Quan hầu ném Nguyệt Lượng Thạch giành được đi, sau đó chạy tới cung kính nói.
- Ngươi tự xử lý đi.
Kéo rèm xe ngựa xuống, Locke không chịu được sự nhiệt tình và phục vụ chu đáo của tên tay sai do Hầu Tước Kent phái tới.
Cư dân phụ cận và đám người trượt băng hiếu kì nhìn theo đội xe khổng lồ đang chậm rãi rời đi.
Trên lớp băng, đồng vàng Locke vừa mới ném ra vẫn lóe hào quang.
Lúc đội xe tới gần thành Torida thì đội ngũ nghênh tiếp đã hoan nghênh ở ngoài thành.
Thành chủ thành Torida là một đại hán mặt mũi tràn đầy râu ria đen nhánh, hoàn toàn nhìn không ra khí chất vốn có của một vị Hầu Tước liên minh.
Locke chú ý tới, bên hông vị Hầu Tước này có một cây rìu to bất ly thân, đây là một vị kỵ sĩ cấp một sử dụng rìu chiến.
Cân nhắc đến thể trạng tráng kiện gấp hai lần mình, trông hắn như một con gấu hung hãn hình người.
Đầu tiên Hầu Tước Torida là một vị Hầu Tước liên minh, tiếp theo mới là một Kỵ Sĩ cấp một khiến Locke bình tâm lại.
Cho nên đối mặt hai vị phu phụ Thân Vương đến từ vương quốc Faustain cường đại, Hầu Tước Torida biểu hiện đầy đủ lễ nghi coi trọng.
Trong thô có tế, vị Hầu Tước này không hề thô lỗ như vẻ bề ngoài của hắn.
Thông qua mạng lưới tình báo vương quốc Faustain, Locke biết rõ liên minh Ligia có hết thảy ba vị kỵ sĩ cấp một, một vị là thủ hạ Hầu Tước Kent kia, hai là vị Hầu Tước đại nhân trước mặt, vị cuối cùng là Hầu Tước Varun thành Isaac.
Nghe nói Hầu Tước Varun bệnh nặng quấn thân, sinh mệnh sắp đi đến cuối cùng, đồng thời xin miễn hết thảy khách tới thăm, cho nên đối tượng chủ yếu đoàn sứ giả bọn hắn viếng thăm là Hầu Tước Kent cùng Hầu Tước Torida.
Song phương ký kết một hệ liệt hiệp ước hữu nghị, nhất là chi tiết quy tắc phương diện mậu dịch tài chính, Locke ở bên cạnh nhìn người chủ sự là Angelina , ở những phương diện này Angelina hay hơn Locke nhiều.
Dưới lời mời thịnh tình của Hầu Tước Torida , Locke và Angelina hữu hạnh gặp được Trọng Kỵ Binh nổi tiếng tinh nhuệ nhất liên minh.
Hoàn toàn chính xác là không tầm thường, trừ khi tạo được một tiểu đội tinh nhuệ, với thực lực toàn bộ là Kỵ Sĩ thực tập cấp thấp trở lên để đột phá, nếu không chỉ dựa vào binh lính bình thường mà muốn tiêu diệt đội Trọng Kỵ Binh này thì phải trả cái giá rất lớn
Điều duy nhất đáng chú ý chính là nhân số quá ít, chỉ có năm trăm Trọng Kỵ Binh, nhìn những tấm thép nặng dày trên khải giáp kia, Locke thầm suy đoán rằng để có từng này binh lực, có khả năng Hầu Tước Torida phải góp nhặt mấy chục năm.
Trong thời chiến tranh Faustain, trọng lượng tinh thiết có thể tương đương cùng đồng bạc, có thể tính ra phí tổn của một bộ khải giáp là bao nhiêu. ( mười tấn sắt thép có thể tinh luyện được một tấn tinh thiết)
Sau khi cáo biệt với Hầu Tước Torida, đoàn sứ giả trước tiên đi về hướng nam sau đó lại đi hướng tây, cuối cùng về phương bắc rồi đi qua vương quốc Jose để trở về Faustain.
Nam bộ liên minh Ligia có ít đại quý tộc, trung tiểu quý tộc mọc lên như rừng ở chỗ này.
Những trung tiểu quý tộc này chiếm cứ địa hình bình nguyên phì nhiêu nhất trong liên minh, hàng năm sản xuất ra lượng lương thực to lớn, không chỉ đủ cung cấp cho toàn bộ liên minh, còn tăng trưởng mậu dịch hàng năm với vương quốc Faustain.
Đến nơi này đám người trong đoàn sứ giả liền thay áo bông nặng nề ra.
Càng đến phương nam càng ấm áp hơn, đây là một điểm đặc biệt của liên minh Ligia.
Nghe dẫn đường giải thích, bởi vì khí hậu và địa hình thích hợp nên tại bình nguyên nam bộ liên minh Ligia nên lương thực được phân ra gieo trồng ba mùa mỗi năm.
Đi tiếp về hướng nam chính là một mảnh tùng lâm nhiệt đới rộng lớn.
Nơi đó không thuộc về liên minh Ligia, nói đây là một khu vực hoang dã cũng không sai, dã thú hung mãnh, sinh vật ma hóa thần bí, dã nhân lạc hậu cản trở sự tiến bộ và mở rộng của nền văn minh.
Xuyên qua tùng lâm nhiệt đới rộng lớn chính là biển cả vô tận, tại Tháp Thánh Locke đã may mắn thấy được toàn bản đồ Tây Phương Tam Đảo, đế quốc Omor tại trung bộ lục địa Misia, còn vương quốc Faustain cùng liên minh Ligia ở nam bộ.
Tham quan một phen quang cảnh nam bộ liên minh Ligia, đoàn sứ giả đi về hướng tây, đi đến sơn lĩnh Cosiba nơi có danh xưng núi cao nhất liên minh Ligia.
Quá trình lữ hành cũng là quá trình bồi dưỡng tình cảm, mỗi ngày Locke ngoại trừ tu luyện đấu khí ra, chính là du sơn ngoạn thủy cùng Angelina.
Tâm tình phóng túng khiến cho bình cảnh đã lâu chưa nới lỏng của Locke sinh ra một tia biến hóa.
Nghe đồn cảnh giới tối cao của Thiên Kỵ Sĩ là thiên nhân hợp nhất, Locke không biết tương lai mình có thể có may mắn đạt tới cấp bậc kia không.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận