Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 657: Lửa Giận

Chương 657: Lửa Giận
Người doanh trưởng kia chỉ mang quân hàm thiếu tá nhỏ bé nhưng người ta lại đã từng làm cảnh vệ viên cho Mã Tư lệnh, chính là Mã Tư lệnh ra lệnh điều động hắn ta làm doanh trưởng.
Thật khó để có thể xác định hắn ta có thực sự tham nhũng hay không, Hoa Quốc có phong tục tặng quà trong các dịp lễ nên nhìn chung, trong tình huống bình thường rất khó để chắc chắn. Nhưng bất kể hắn thực sự phạm tội hay bị vu oan thì cũng không thay đổi được sự thật là hiện tại hắn đã bị đưa đến Bộ Tư pháp.
Sau đó, một cơn sóng ngầm mãnh liệt vô hình cuộn trào trong Quân khu tỉnh Tấn.
Theo tai mắt thế lực của Mã Tư lệnh truyền tin lại, Triệu tư lệnh đã bắt đầu chèn ép thế lực của hắn trong chính phủ. Tuy nhiên, Thê tử của Mã tư lệnh là phó tỉnh trưởng tỉnh Tấn, một trong ba người đứng đầu tỉnh nên về phía chính phủ Mã Tư lệnh không sợ Triệu tư lệnh.
Ngược lại, bị đánh một cách bị động mà không hoàn trả cũng không phải là phong cách của Mã Tư lệnh, hắn cũng lần lượt lên kế hoạch nhiều phương án khác nhau, nếu Triệu tư lệnh tiếp tục lấn tới thì hắn cũng sẽ không quan tâm tình nghĩa ngày xưa nữa.
-Lão Triệu à lão Triệu, chúng ta là anh em chiến hữu ngày xưa còn ngồi cùng nhau một chiến hào trong chiến tranh tự vệ phản kích, sao giờ ngươi đã thay đổi rồi.
Câu nói này là câu cửa miệng của Mã Tư lệnh mấy hôm nay. Tin rằng tin tức này đã truyền đến tai Triệu tư lệnh. Mã tư lệnh có ý muốn hòa giải nhưng từ phía Triệu tư lệnh lại không hề có bất cứ động tĩnh nào đáp lại. Nếu không phải là do Triệu tư lệnh bị kẻ nào đó có động cơ không tốt lợi dụng thì khẳng định là chính hắn có ý đồ nào đó.
Đúng vậy, là con người thì ai rồi cũng sẽ thay đổi. Một mối quan hệ có vững như vàng thì cũng sẽ có ngày bị ăn mòn trở nên dễ vỡ.
Hôm nay Mã tư lệnh cố tình đến gặp Locke là vì nghe được từ thê tử tin tức rằng Triệu tư lệnh dường như đang muốn tố cáo chuyện hắn tự ý quyết định sử dụng tên lửa đạn đạo EI301 lên cấp trên.
Một tên lửa thông thường cũng chẳng thể đánh sập được một vị tư lệnh, nhưng Mã Tư lệnh để kẻ đột nhập thành công chạy thoát thì đó lại là sự thất trách và không làm tròn trách nhiệm của hắn.
Điều này sẽ cản trở rất nhiều đến sự thăng tiến trong tương lai của hắn. Phải biết rằng Mã tư lệnh năm nay mới bốn mươi tuổi, còn nhỏ hơn Triệu tư lệnh bảy tuổi. Tuổi trẻ là tiền vốn của hắn, tương lai vốn đang rất có triển vọng.
Người xưa có câu “ giết người tru tâm”, chiêu này của Triệu tư lệnh đã hoàn toàn đẩy Mã tư lệnh về hướng đối địch.
Vậy nên, sau khi nhờ những con đường tin tức đặc biệt để biết được cường giả Trúc cơ kỳ xông vào quân doanh hôm có có liên quan đến Mao Sơn, Mã Nguyên Hạo không hề do dự mà lập tức tìm đến Đoàn sư phụ.
Hắn không yêu cầu Đoàn Sư phụ phải giao người kia ra, bọn họ đều chứng kiến tận mắt năng lực của một cường giả trúc cơ kỳ. Đó là người có thể đối diện trực tiếp với tên lửa đạn đạo mà không chết!
Muốn bắt hắn là điều viển vông không thực tế.
Điều mà Mã tư lệnh muốn làm là chiêu mộ hắn, nếu có một vị tu sĩ mạnh mẽ như vậy gia nhập vào lực lượng đặc biệt của Hoa Quốc thì Mã tư lệnh không chỉ không còn bất kỳ khuyết điểm thất trách nào mà ngược lại hắn còn trở thành người lập công.
Các lãnh đạo của đất nước luôn có thái độ thân thiện với những người tài đến từ dân gian như vậy. Suy cho cùng, không ai muốn bị người khác cắt cổ khi đang ngủ lúc nửa đêm.
Nếu Locke gia nhập bộ phận đặc biệt của Hoa Quốc, khả năng cao là sẽ trở thành cận vệ của một vị quan chức cấp cao trung ương, hoặc xác xuất nhỏ là sẽ được phái đi làm nhiệm vụ bí mật nào đó.
Đương nhiên, cùng với sự trả giá công sức của Locke, Hoa quốc cũng sẽ cho hắn số lượng tài nguyên đến mức khó có thể tưởng tượng. Đó không phải là điều mà một phái Mao Sơn nhỏ bé có thể cung cấp được.
Mã Tư lệnh có lòng tin có thể khiến vị tu sĩ Trúc cơ kỳ này bán mạng cho hắn.
Nắm giữ được con át chủ bài này trong tay, Triệu tư lệnh có muốn hạ bệ hắn cũng sẽ phải dè chừng cân nhắc.
Thời gian chờ đợi luôn khiến người ta thấy dài dằng dặc. Đã rất lâu rồi Mã Tư lệnh không chờ đợi ai lâu như vậy, chỉ có người khác chờ đợi hắn.
Khi tất cả các món ăn đã được dọn ra, người kia có vẻ cũng sắp đến thì bỗng tiếng chuông điện thoại của Mã Tư lệnh vang lên.
Mã Tư lệnh nói với Đoàn sư phụ đang ngồi đối diện một câu rồi sau đó đi ra hành lang ngoài cửa nghe điện thoại.
Người gọi đến là Lý Nguyệt - thê tử của hắn. Thê tử của hắn làm việc ở tỉnh ủy còn bận rộn hơn cả hắn, bình thường thời gian ăn cơm cùng nhau còn không có, không biết hiện tại có chuyện gì mà lại gọi điện đến.
Mã tư lệnh từ tốn nghe điện thoại, giọng nói bình thản:
-Nguyệt à, sao thế, có chuyện gì vậy ?
-Mã Nguyên Hạo! Ngươi dạy con gái chúng ta kiểu gì thế hả ? Ngươi có biết hôm nay ta nghe được cái gì không?
-
Bên kia đầu dây là tiếng thê tử gầm thét mắng mỏ như sư tử Hà Đông, khiến Mã Tư lệnh giật mình đến nỗi suýt rơi điện thoại.
Liếc nhìn hai người lính đang trực ngoài cửa, Mã Tư lệnh đi đến cửa sổ, hỏi trong điện thoại:
-Hiểu Hiểu sao vậy, nàng lại gây tai họa gì sao?
Dựa theo chức vị, thê tử của hắn thấp hơn hắn một cấp, nhưng tính đến địa vị trong nhà thì địa vị của hắn thấp hơn thê tử Lý Nguyệt không chỉ đơn giản là một cấp bậc. Mã tư lệnh là một người chồng sợ vợ điển hình.
Mã tư lệnh có thể nghe ra được lửa giận trong giọng nói của vợ mình. Vì lượng công việc của hai vợ chồng không giống nhau nên phần lớn thời gian chăm sóc Mã Hiểu Hiểu đều là do người cha này đảm nhiệm. Trong ấn tượng của hắn, con gái không phải là người biết gây chuyện.
Tính cách của Mã Hiểu Hiểu không hề giống cha mẹ, mẹ nàng xuất thân từ một gia đình danh giá, tính cách cứng nhắc và nghiêm khắc, trong khi cha lại khôn khéo, xử sự kiểu trong bông có kim. Tuy nha đầu tinh quái này khiến người lớn phải lo lắng để tâm cũng khá nhiều, nhưng có một người cha điềm tĩnh nên Mã Hiểu Hiểu cũng thừa hưởng một số đặc điểm của cha nàng, đó chính là chưa từng gây chuyện.
Có thể nói, Mã Hiểu Hiểu từ bé tới giờ chưa từng cậy địa vị của cha mẹ để làm điều gì sai trái, không giống bạn đồng trang lứa khác trong đại viện.
Đầu dây bên kia, Lý Nguyệt đang cố gắng sắp xếp ngôn từ, con gái làm ra chuyện đồi phong bại tục như vậy mà hai người làm cha làm mẹ lại không hề hay biết gì. Nếu đồng nghiệp của nàng hôm nay không tình cờ bắt gặp khi đi mua sắm, về nói với nàng thì đến tận bây giờ nàng cũng vẫn không biết.
Khi Mã tư lệnh còn đang khó hiểu vì sự phẫn nộ của thê tử thì có tiếng bước chân từ bên kia hành lang vang lên.
Nhóm ba người Trương Đồng, Locke và Mã Hiểu Hiểu đang dựa vào trong lòng Locke đi vào hành lang, đúng lúc đụng mặt Mã Tư lệnh.
Bởi vì Mã Hiểu Hiểu đã tháo băng tóc và biến mái tóc đuôi ngựa thành mái tóc dài xõa ngang vai nên ánh mắt đầu tiên Mã tư lệnh chưa nhận ra nhưng sau khi nhìn lại,nhận ra con gái mình thì Mã tư lệnh thiếu chút nữa tăng xông đột quỵ.
-Ta đã biết ngươi muốn nói chuyện gì rồi. Tối nay ngươi có về nhà không? Chúng ta về nhà thảo luận.
Mã tư lệnh vẫn bình tĩnh nói trong điện thoại, nhưng sự bình tĩnh này lại có cảm giác rùng mình. Thê tử quá hiểu tính cách của hắn, biết rõ trượng phu của nàng bây giờ cũng đang tức giận hệt như nàng.
-Về chứ! Tất nhiên là phải về rồi. Nếu không về thì ngươi còn dạy con gái ta thành thứ gì nữa! Ngươi mau gọi người đến trường học đón Hiểu Hiểu về ngay lập tức.
Thê tử nói xong tức giận cúp điện thoại.
Mã Hiểu Hiểu - Nhân vật chính trong câu chuyện của hai vợ chồng Mã tư lệnh thì vẫn chưa nhận ra tai nạn sắp ập đến, vẫn còn đang chìm đắm trong hương thơm dễ chịu của Locke.
Đến khi nàng định thần lại, nhìn thấy người đàn ông trung niên với nét mặt sa sầm đang chặn họ lại thì khóe miệng nàng bắt đầu giật giật, bất ngờ hô lên một câu khiến cả Locke cùng Trương Đồng kinh ngạc:
-Cha, sao ngươi lại ở đây ?
Chuyện phát sinh sau đó đã rẽ sang một hướng mà không ai có thể ngờ tới. Là người làm khách mời, Locke được đưa vào bàn nhưng chỉ có Trương Đồng và nhị sư thúc của hắn tiếp khách còn chủ nhân bữa tiệc là Mã tư lệnh thì lôi nữ nhi sang phòng bên cạnh dạy dỗ một trận.
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận