Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 451: Đi Bờ Biển Đông

Chương 451: Đi Bờ Biển Đông
Về phần thị nữ nô bộc, trong khu giao dịch và cửa hàng ở Tháp Thánh có rất nhiều nô lệ dị vị diện, chỉ cần một chút thù lao là đã có thể thuê vĩnh viễn một nô lệ hình người, mạnh hơn gấp nhiều lần so với thị nữ loài người phổ thông.
Đối với Locke, Kensell chỉ đơn giản nhắc nhở hắn mấy câu, bản tính trăng hoa của Locke khiến Kensell rất khó chịu, nếu không phải vì Angelina một lòng một dạ với Locke, thêm vào đó hắn còn là một cường giả cấp Chuẩn Kỵ Sĩ, Kensell chắc hẳn đã xử lý cái tên háo sắc Locke từ lâu rồi.
Sau khi vẫy tay chào phụ mẫu và Akano bên dưới, chiếc Phù Không Thuyền bay về phía xa với tốc độ tăng dần.
Ba năm, Locke tự cho mình thời hạn ba năm, hắn phải nỗ lực đột phá trong khoảng thời gian đó, đồng thời tìm kiếm được phương pháp kéo dài tuổi thọ cho thân nhân.
Hướng bay của Phù Không Thuyền không đi thẳng đến Tháp Thánh mà là tới Murphy sâm lâm trước.
Đến một vùng đất xa lạ để trải nghiệm và khám phá, nếu không có phương tiện di chuyển phù hợp thì làm sao có thể được, trước tiên Locke phải mang theo tọa kỵ Fermo của mình đi theo.
Một tuần sau, tại Princeton, thủ đô của Đế quốc Omor.
Trong Học viện Hoàng gia, Phù Không Thuyền từ từ hạ cánh.
Hai con Hạt Long Fermo và Angie đang nằm trên boong tàu ngủ ngon lành. Locke không quầy rầy mà để yên cho chúng nghỉ ngơi, hắn cần tranh thủ đi thăm mấy bằng hữu của Angelina.
- Bán hết cho ta sao?
Bili mặc một chiếc váy màu xanh ngọc lục bảo, son môi bóng bẩy quyến rũ lấp lánh dưới ánh nắng, ngạc nhiên nói.
Đã vài năm trôi qua, nàng ta giờ đây càng toát lên vẻ quyến rũ trưởng thành, giờ cũng đã bắt đầu tiếp quản công việc kinh doanh của gia tộc.
- Phải, ngươi tùy ý đưa ra một cái giá là được.
Locke hào phóng nói, hắn không cho rằng mấy sản nghiệp của Akano có bao nhiêu giá trị.
- Dù gì cũng là lão bằng hữu, ta sẽ không để ngươi thiệt đâu. Ba mươi vạn Mor vàng ngươi thấy sao?
Bili thay đổi tư thế thoải mái, vừa nói vừa nhấp một ngụm trà do người hầu vừa bưng lên.
- Nhiều như vậy à?
Ba mươi vạn Mor vàng, đối với một gia tộc quý tộc phổ thông tại Đế quốc Omor cũng đã là một số tiền khổng lồ.
- Nó đánh cái giá đó.
Bili gật đầu khẳng định.
Trong những năm Locke đi vắng, Akano đã mở rộng sản nghiệp của hắn ở vương đô, nàng nhờ vào các mối làm ăn của nhà Bili mà phát triển ra nhiều khu vực của Omor.
Thậm chí ở một số nơi, gia tộc Bili còn phải mượn nhờ lực lượng của Akano để đạt được thành tựu. Sau khi trải qua những năm đầu tiên bị thâm hụt vốn và gặp khó khăn, tốc độ phát triển kinh tế thương nghiệp mà Akano tạo ra sau đó hết sức kinh người.
Locke phát hiện mình đã đánh giá thấp năng lực của Akano, sức mua ba mươi vạn Mor vàng là một số tiền khổng lồ, ngay cả khi giá trị ròng hiện tại của hắn vững mạnh thì vẫn được coi là một khoản tiền vô cùng lớn.
Cùng Bili hàn huyên trò chuyện một hồi về những tao ngộ cùng trải nghiệm lý thú trong những năm gần đây, hai người cùng nhau đi tìm Jokin, bên cạnh đó Angelina cũng đưa nhóm Diene đến gặp Jokin tại dinh thự của nhà nàng.
- Nghe nói ngươi còn chưa kết hôn?
Locke đột nhiên nhớ tới cái gì, thuận miệng hỏi.
- Đúng vậy.
Bili thoáng ngẩn người trong giây lát mới trả lời.
- Chris và Bob đều đã kết hôn. Ta thấy các ngươi có vẻ không vội chút nào?
Locke cười nói.
“Các ngươi” mà hắn nói ở đây ám chỉ cả Bili lẫn Jokin.
Diene vẫn luôn đi cùng bọn họ tham gia vào cuộc chiến vị diện nên tới giờ vẫn chưa có cơ hội tìm thấy nửa còn lại của đời mình. Còn Mina thì theo thông tin mà Locke thăm dò được, cô nương tu tập ma pháp Khí hệ hiếm có trong đội này cách đây vài năm đã kết hôn với một Ma Pháp Sư quý tộc đến từ Princeton.
- Không vội, chúng ta còn trẻ.
Bili đưa tay vuốt ve mái tóc dài của mình, cười đáp lại.
Locke không tiếp tục nói về chủ đề này mà chuyển sang chủ đề khác.
Chiếc Phù Không Thuyền lại cất cánh, ngày càng nhỏ dần cho đến khi biến mất.
Ở phía dưới Bili đang khoanh tay dõi theo chiếc Phù Không Thuyền rời đi, Jokin cũng đứng bên cạnh cùng nàng.
Ánh mắt của Jokin phảng phất xuyên thấu tầng mây, khiến cho người ta không biết nàng đang nghĩ gì.
- Tiếp theo ngươi dự định làm gì?
Bili hỏi.
Dù mọi người vẫn có thể tụ tập và giao lưu với nhau như trước, nhưng khoảng cách giai cấp ngày càng lớn đang từng bước hiện rõ.
Những năm qua do tao ngộ xô đẩy, ngay cả cô nàng Ma Pháp Sư Thuỷ hệ yếu đuối nhất trong đội của họ, cũng sắp đạt đến ngưỡng Ma Pháp học đồ cao cấp, còn hai nàng vẫn bị mắc kẹt ở giai đoạn Ma Pháp học đồ trung cấp nhiều năm trời.
- Chẳng phải Locke nói muốn đi mở mang tầm mắt sao? Ta cũng dự định ra ngoài thăm thú thử.
Dưới bóng cây, mái tóc dài của Jokin xõa xuống vai, trông thướt tha vô cùng.
- Đi cùng với Locke?
Bili khẽ nhíu mày không dám tin, hỏi lại.
- Đương nhiên là không rồi.
Jokin lắc đầu, nàng thậm chí còn không biết Locke định đi đâu lịch luyện.
Cứ như vậy, trong khu rừng của Học viện Hoàng gia, hai vị Ma Pháp Sư im lặng không ai nói thêm gì nữa.
- Không biết sau này có còn cơ hội gặp lại nhau nữa hay không.
Jokin chỉ lưu lại câu nói không đầu không đuôi như vậy rồi xoay người rời đi.
Khi thân ảnh của Jokin khuất dần ở cuối con đường, Bili liền thu ánh mắt lại và nói một cách chắc chắn:
- Nhất định sẽ có cơ hội gặp lại, ta phải chứng tỏ bản thân mình.
Nói rồi nàng sải bước về phía một con đường khác.
Mọi con đường đều dẫn đến Rome, và mỗi người đều có con đường riêng và quyết định của riêng mình.
Trong khu vực neo đậu của Tháp Thánh lúc nào cũng có Phù Không Thuyền cất cánh và hạ xuống bến liên tục.
- Oa, nhiều Phù Không Thuyền quá!
Christine vừa đặt chân tới Thánh Tháp lập tức cảm thán.
Đây không phải là điều đáng kinh ngạc nhất, đợi khi nàng nhìn thấy sự kỳ diệu của hành lang không trung, số lượng lớn nô lệ trong khu vận chuyển và sự uy nghiêm của chủ thể Tháp Thánh, nàng mới thực sự biết sự kết tinh trí tuệ của Ma Pháp Sư là gì.
- Cùng chúng ta đi đăng ký trước đã.
Locke gọi.
- Ta đi gặp đạo sư giúp ngươi lấy túi không gian nhé?
Angelina chỉ vào Hạt Long Fermo đang nằm trên boong tàu.
- Thôi không cần đâu, ta tự đi mua một cái là được, không cần làm phiền người khác như vậy.
Locke nói, chuyện gì có thể dùng tiền giải quyết điều không phải là việc đại sự.
Trạng bị không gian được các Ma Pháp Sư đựng Ma sủng của họ rất khác so với trang bị của Kỵ Sĩ, bọn họ không có đủ tinh thần lực để điều khiển Ma đạo khí nên cần có thiết bị đặc biệt để đựng Ma sủng của mình.
Mà loại đó thường có giá trị không nhỏ, thậm chí đôi khi có tiền cũng không mua được.
Mọi Kỵ Sĩ đều hy vọng có được một thú cưỡi để có thể tùy ý mang theo mình đi bất cứ đâu.
Tuy nhiên, ở một nơi ma pháp thịnh vượng như Tháp Thánh, muốn tìm một chiếc túi Ma sủng để các Kỵ Sĩ sử dụng, chỉ cần hao tổn chút khí lực vẫn có thể tìm ra.
Cùng lắm là đến đại sảnh giao dịch do Tháp Thánh thành lập, tốn kém hơn chút đỉnh mà thôi.
Nhờ có sự hỗ trợ và giới thiệu của đại sư Keira, hai nàng Grace và Ria đã trót lọt được nhận vào học tại Học viện Tháp Thánh.
Trong cuộc chiến vị diện, tổn thất tới 30% Ma Pháp học đồ, rất nhiều học đồ ưu tú đã bỏ mạng ở dị vị diện, bây giờ là thời điểm làm lại từ đầu.
Chỉ cần Grace và Ria học tập chăm chỉ, có Angelina đứng sau chống lưng, tương lai của cả hai sẽ vô cùng rộng mở.
Trên tầng 96 của Tháp Thánh, một năm đã trôi qua, số tầng sinh sống của Ma Pháp Sư Ashar đã tăng hơn mười tầng.
Không biết là do Tháp Thánh thừa nhận thành tựu cải thiện sức mạnh của Ma Pháp Sư Ashar hay là bởi những Ma Pháp Sư phía trên đã tử trận trong cuộc chiếc dị vị diện mà có dư phòng trống.
Hoặc giả có thể là cả hai nguyên nhân trên.
- Nếu ngươi muốn đi rèn luyện, ta khuyên ngươi bên tới Bờ Biển Đông.
Ma Pháp Sư Ashar nói.
Căn phòng vẫn chìm trong bóng tối quen thuộc và Ma Pháp Sư Ashar vẫn luôn yêu thích môi trường như vậy.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận