Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 227: Teru Thú

Chương 227: Teru Thú
Hai ngày sau, mấy chục chiếc lều vải xuất hiện ở hai bên con sông trong một lòng chảo xanh biếc.Trong hai tháng này, Locke đã thấy không ít cảnh sinh hoạt nguyên thủy như thế này, nhưng vừa tới gần bộ lạc này, nhìn xem những bóng hình khổng lồ bên bờ sông, Locke trợn tròn mắt ngạc nhiên.
- Đó là?
Locke chỉ vào hai sinh vật khổng lồ kỳ dị, giống voi mà không phải voi, giống như hươu mà không phải huơu, có một chiếc sừng trên đầu. Đám lều vải cao bảy tám mét cũng mới chỉ đến cổ bọn chúng, còn về chiều dài thì bọn chúng phải dài chừng hơn mười mét. Đây là lần đầu tiên Locke nhìn thấy sinh vật có kích thước gần với hai con ma thú Hạt Long trong Murphy sâm lâm.
- Teru thú, chưa từng thấy phải không?
Bender cười hì hì vỗ vỗ vai Locke, hắn rất hài lòng với biểu cảm này của Locke, giống y đúc lần đầu hắn thấy Teru thú. Rafael và Gauss cũng đều sợ hãi thán phục, loại ma thú cấp cao như Teru thú này, bọn hắn chỉ từng thấy qua trong sách của thư viện trong đế quốc, đây là lần đầu bọn hắn tận mắt nhìn thấy.
Buổi chiều, bốn vị kỵ sĩ đến từ đế quốc Omor, được người dân của bộ lạc nhiệt liệt hoan nghênh, trước đó Bender hẳn là đã từng đến đây mấy lần, đám dã man nhân này đối với hắn đến chưa từng cảm thấy ngạc nhiên, còn dùng lễ nghi dặc biệt hoan nghênh .
Khi tù trưởng của bộ lạc xuất hiện, người đàn ông cao hai mét rưỡi này lại khiến Locke kinh ngạc một lần nữa, chắc hẳn đây là nam nhân vạm vỡ nhất mà Locke từng gặp. Chỉ là cánh tay thôi cũng đủ to bằng bắp đùi người bình thường, đây hoàn toàn giống như là một con ma thú hình người. Vị tù trưởng Sapele này rất có cá tính, chẳng giống bề ngoài thô kệch chút nao.
- Vì cảm ơn ngươi đã đến, đêm nay bộ lạc chúng ta sẽ tổ chức tiệc tối bên đống lửa!
Tù trưởng Sapele cười to nói với Bander. Ngôn ngữ trên thảo nguyên mang theo âm tiết địa phương rất nặng, những ngày này Locke đã thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, cũng may tù trưởng Sapele nói rất to, Locke mới nghe hiểu, hắn cảm giác được, Bender hình như rất quan trọng đối với bộ lạc của tù trưởng Sapele. Trước khi tiệc tối diễn ra, Locke tìm cớ đem Bender kêu một mình ra hỏi.
- À, năm ngoái bộ lạc của tù trưởng Sapele từng trải qua ba trận đại chiến, bọn hắn cần gấp một đám vật tư dùng để trấn an tộc nhân và chấn nhiếp bộ lạc khác, lần này ta là đại biểu của gia tộc chúng ta, đến tiến hành giao dịch với bộ lạc của tù trưởng Sapele!
Bender nói thẳng.
- Ta bảo ngươi mang theo tiền, ngươi có mang không a?
Bender hỏi. Lúc này Locke mới nhớ ra, trước đó Bender nhắc bọn hắn mang đủ tiền.
- Mang không ít.
Locke chần chờ một chút rồi nói, kỳ thực tiền thì hắn mang không nhiều, nhưng trong nhẫn không gian lại có nhiều thứ đều rất đáng tiền, ví dụ như da lông huyết dịch ma thú, một chút dược tề, hoặc đạo cụ ma pháp dùng một lần, chắc hẳn đem đến bộ lạc thì chúng sẽ rất đáng tiền.
- Vậy thì cứ yên tâm đi, số lượng huyết tinh tuyệt đối sẽ khiến ngươi hài lòng!
Bender hướng về phía Locke nháy mắt cười.
- Hiện tại, việc khẩn cấp trước mắt, là phải tận tình hưởng thụ vũ hội đêm nay!
Lúc trước hắn từng đến thăm bộ lạc của tù trưởng Sapele rất nhiều lần, tiệc tối mang theo phong cách đặc biệt khiến hắn rất mê luyến. Ban đêm tiệc tối bên đống lửa quả nhiên là không để Bender thất vọng, trời tối là cái tên này đã không thấy đâu, Locke chú ý được, trước đó hắn đang nói chuyện với hai vị nữ dã man nhân cao lớn.
Kỳ thật gọi những người trong thảo nguyên là dã man nhân thì có chút kỳ thị, bởi vì những người này ngoại trừ cao to hơn một chút so với người đế quốc Omor bình thường, làn da hơi vàng một chút, thì từ bên ngoài cũng không có gì khác khác biệt, thậm chí lấy thẩm mỹ của Locke dể đánh giá thì phụ nữ thảo nguyên so với đại đa số phụ nữ Omor còn xinh đẹp khỏe mạnh hơn.
Đây chắc cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Bender trầm mê trong đó. Rafael và Gauss so với Bender cũng không kém bao nhiêu, có lẽ người của bộ lạc nhìn thấy bọn hắn đi cùng Bender cho nên thái độ cũng cực kì nhiệt tình, đã có ba bốn cô gái thảo nguyên ôm ấp yêu thương với bọn hắn. Hai tên thanh niên xuất thân từ quý tộc này đều không từ chối, thậm chí Rafael đã bắt đầu sờ mó lung tung.
- Chào ngươi!
Một tiếng chào theo giọng của đế quốc Omor nhưng có chút sứt sẹo vang lên bên tai Locke, hắn quay đầu nhìn lại, một cô gái thảo nguyên cao ráo đang đứng trước mặt hắn.
- Chào ngươi!
Locke dùng ngôn ngữ đế quốc chào lại, hắn còn chưa học được tiếng địa phương trên thảo nguyên cho nên không bêu xấu. Cô gái này biết một chút ngôn ngữ của đế quốc Omor, tùy tiện trò chuyện vài câu, Locke đã biết nàng bị người trong bộ lạc phái tới làm quen với hắn, chẳng qua Locke không có hứng thú làm bậy với đám Rafael .
- Có thể giới thiệu cho ta về cái tên to lớn kia không?
Locke chỉ hướng một bóng đen khổng lồ.
- À, Đó là Teru thú, thủ hộ giả của bộ lạc Amida chúng ta.
Cô gái giới thiệu, thanh âm so với trước đó có thêm một tia ngưng trọng, xem ra Teru thú đối với bộ lạc của nàng rất quan trọng.
- Huyết tinh chính là do nó sản xuất ra sao?
Locke thẳng thắn, chỉ vào bóng đen hỏi. Chắc hẳn người của bộ lạc biết rất rõ mục đích của bốn người bọn hắn, Locke cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi. Cô gái cắn răng, gian nan trả lời
- Đúng!
Sinh vật sản xuất ra huyết tinh nhất định phải có khí huyết rất mạnh mẽ, Locke tìm cả buổi chiều, nhìn chung trong bộ lạc mấy trăm người này, có thể được đánh giá là có khí huyết mạnh mẽ thì ngoại trừ vị tù trưởng Sapele kia, cũng chỉ còn Teru thú. Hắn chưa từng nghe nói qua con người có thể sinh ra huyết tinh, cho nên chắc hẳn là Teru thú, nhưng cô gái này lại gọi Teru thú là thủ hộ giả, Locke rất tò mò. Bởi vì huyết tinh ẩn chứa khí huyết bản nguyên của sinh vật, mất đi càng nhiều thì sinh vật đó cách cái chết cũng không xa , dưới tình huống bình thường đều là chém giết sinh vật cường đại rồi sau đó cướp đoạt huyết tinh bên trong trái tim, như loại nuôi dưỡng này thật đúng là hiếm thấy.
- Teru thú của chúng ta đã sắp đến bỉ ngạn.
Cô gái thở dài một hơi, không nói nữa. Ở thảo nguyên gần nửa tháng, Locke biết rõ người ở nơi này thường đem nơi ở của người chết gọi là bỉ ngạn, bởi vậy có thể thấy được, con Teru thú kia hẳn là đã sắp chết. Ban ngày, mặc dù cách khá xa, nhưng Locke chưa từng phát hiện con Teru thú kia có dấu hiệu suy yếu, nếu như đây là trạng thái sáp đến bỉ ngạn, vậy thì vào thời kỳ khỏe mạnh, nó đến cùng là mạnh đến cỡ nào, Locke cảm thấy líu lưỡi. Không biết có phải là cảm nhận được được sự kinh ngạc trong lòng Locke hay không, trong bóng tối, Teru thú vốn nằm sấp bên bờ sông đột nhiên nâng lên cổ dài của mình phát ra một tiếng huýt dài
"Y ô ~"
Thanh âm cực lớn, tạo ra gợn sóng trên sông. Lúc này, đám người thảo nguyên đang chơi đùa bên đống lửa đều tạm dừng vui vười, vẻ mặt thành kính nằm sấp trên mặt đất. Locke tỉ mỉ phát hiện, trong mắt những người này hình như còn ẩn ẩn có nước mắt. Hắn có chút hiểu ra nhìn về phía sinh vật khổng lồ kia, lúc này, nó đã cúi đầu xuống, cuộn thành một đoàn. Thật lâu sau, chung quanh đống lửa của tiệc tối mới lại vang lên tiếng cười đùa. Locke sờ lấy nhẫn không gian trong tay mình, ra quyết định.
Dịch và biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận