Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 742: Gác Đêm

Chương 742: Gác Đêm
Locke đã chạy gần nửa ngày trong rừng Cầu Vồng, cuối cùng cũng dừng lại trước sự vùng vẫy la mắng không ngừng của Keira.
- Đại sư ngài đừng trách ta, ta đây là vì thời gian đang gấp nên tăng tốc tốc độ gấp hai lần mà.
Nhìn sắc mặt không tốt của Keira, Locke vội nói.
Mặt Keira đỏ bừng, nàng rất tức giận chỉ vào Locke đang muốn khiển trách vài câu, nhưng lời nói vừa ra khỏi miệng thì Keira lại nuốt xuống, nàng không phải là người bốc đồng, đương nhiên có thể hiểu được ý Locke muốn nói.
- Hiện tại đến đâu rồi?
Trên đường đi đều là bị cái mùi “đáng ghét” của Locke làm cho đau đầu chóng mặt, ngay cả bọn họ đã đi đến vị trí nào ở rừng Cầu Vồng Keira cũng không rõ lắm.
- Cũng sắp đến rìa rừng Cầu Vồng rồi, nếu như chúng ta đi suốt đêm, trước sáng sớm nhất định sẽ ra được khỏi đây.
Locke trả lời.
Ở bên kia, sau khi biết được tình hình chung, Keira cũng không vội phân tích tình hình hiện tại của bọn họ mà thay vào đó nàng triệu hồi một quả cầu thủy nguyên tố để rửa mặt và hai tay.
Nếu không phải điều kiện không cho phép, cộng thêm tên “khốn” Locke ở đây, Keira muốn tắm sạch người ngay.
Nhìn thấy đại sư này mắc chứng thích sạch sẽ nghiêm trọng như vậy, Locke đã dần thích nghi được, chỉ có thể cười khổ.
Trong khi Keira đang lau chùi cơ thể, Locke cũng không hề nhàn rỗi, hắn điều động đấu khí của mình bay lên độ cao tầm trung, bắt đầu quan sát tình hình xung quanh.
Khi trốn chạy trước đó, để không thu hút sự chú ý của các Số Mã Thú mạnh mẽ trong rừng Cầu Vồng, Locke đã không phi hành, mặc dù điều này làm tốc độ của bọn họ chậm lại nhưng an toàn hơn.
- Mạnh nhất chỉ là một Số Mã Thú trưởng thành cấp một, vẫn còn cách rất xa nơi này.
Sau khi sử dụng tinh thần lực của mình để dò xét, Locke thở phào nhẹ nhõm.
Số Mã Thú cấp một trong vị diện này có thân thể và sức mạnh cường tráng, nhưng ở phương diện tinh thần lực lại rất hạn chế, thậm chí không thể so sánh với các Kỵ Sĩ cấp một chứ đừng nói đến một Ma Pháp Sư cấp một.
Lý do khiến Keira chật vật như vậy trước đó chủ yếu là vì nàng bị bao vây bởi một nhóm Số Mã Thú bao gồm vài con Số Mã Thú cấp hai và cấp ba.
Chẳng qua sức tấn công mạnh mẽ của Số Mã Thú là điều không thể nghi ngờ.
Lý do khiến Keira vẫn yếu như vậy là do nàng bị đám Số Mã Thú làm bị thương nặng.
Vết thương xuyên bụng đó cũng có thể hao đi ba mươi phần trăm sinh lực của Locke chứ chưa nói đến thể chất yếu ớt như Keira.
Vào ban đêm, trước đống lửa trại kêu lách tách, Locke đưa món thịt thú nướng cho Keira.
Trong lòng giằng co một hồi, Keira vẫn làm theo ý chí nguyên thủy nhất của dạ dày, hiện tại nàng rất cần năng lượng để bổ sung cho cơ thể.
- Đáng tiếc ở đây không tiện, nếu không ta có thể lấy máy phát điện ra nấu cho ngươi một bữa lẩu.
Locke nói một chuỗi từ ngữ xa lạ, khiến Keira vốn tự hào về sự hiểu biết của mình cảm thấy chẳng thể hiểu nổi.
- Ngươi đã thu được gì từ vị diện vi hình đó?
Keira cắn một miếng thịt nướng, nhíu mày lại hỏi.
Không hổ danh là tỷ muội ruột, Locke hiện tại mới phát hiện ra động tác nhíu mày của Keira đại sư giống y đúc Ashar đại sư.
- Ừm, đó là một món ăn khá ngon, có cơ hội sẽ cho ngài nếm thử.
Locke gật đầu nói.
- Không cần đâu.
Keira hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về nơi khác.
Nói thì nói như vậy, thật ra trong lòng Keira vẫn rất tò mò về những gì Locke đã gặp phải ở vị diện vi hình đó, dù sao uy áp mạnh mẽ lạ thường kia của Locke vẫn còn đó.
Tiểu gia hoả Kỵ Sĩ chuẩn cấp hai lúc này mới mấy năm không có gặp sao đã thay đổi to lớn đến thế này rồi?
Chỗ ở đêm nay là Locke đào một hốc cây, đại thụ ở vị diện Số Mã đều rất to cao, đường kính hai ba mét chỗ nào cũng có.
Locke chọn một cây to có nhiều gió và ánh sáng khá dịu, nhưng sau khi làm đào hốc cây, dù đã dọn sạch nhiều lần nhưng Keira vẫn không chịu ở trong đó.
Nàng cảm thấy nó bẩn.
- Ngươi bây giờ cần nghỉ ngơi!
Locke tức giận nói. Bởi vì sự cố chấp của Keira mà hắn đã tự giác đổi xưng hô từ “ngài” sang “ngươi”.
- Trạng thái bây giờ của ta rất tốt, cũng không cần nghỉ ngơi, để ta ngồi trên cành cây minh tưởng một đêm, tinh thần lực của ta sẽ khôi phục lại rất nhiều.
Keira lạnh mặt nói.
- Đi ngủ cũng có thể khôi phục tinh thần lực, ngươi cảm thấy cơ thể của ngươi còn có thể chịu đựng để ngươi đi minh tưởng cả đêm à?
Locke vẫn luôn chỉ trích việc các Ma Pháp Sư dùng minh tưởng để thay thế có giấc ngủ.
May mắn mấy nàng Angelina dưới sự dạy dỗ của mình nên không có thói quen này.
Minh tưởng cũng không thể thay thế giấc ngủ, hiệu quả khôi phục tinh thần lực có tốt cỡ nào, hiện tại Keira đang bị thương nặng càng cần phải nghỉ ngơi mà không phải vất vả, Locke cũng không muốn đến ngày thứ hai lại phát hiện vết thương của Keira vỡ ra chuyển biến xấu.
Hai người cứ như vậy mắt lớn trừng mắt nhỏ, nhìn chằm chằm đối phương.
Ánh trăng sáng trong trên đỉnh đầu chiếu xuống, khiến cho quần áo của hai người như được phủ một lớp màu bạc bóng.
Keira vốn có mái tóc màu bạc, cộng thêm trường bào pháp sư thuần màu trắng, ánh trăng chiếu xuống khiến nàng càng giống như một thiên sứ thánh khiết, mà không phải một Nguyên Tố Sư quang hệ.
Locke mặc trên người áo giáp màu lam, vuốt mái tóc màu xám trắng của bản thân, tối qua hắn đã được chiêm ngưỡng sự mỹ lệ của Keira, hiện tại ở nơi hoang dã, vì an toàn tính mạng của hai con người, nên tất cả đều phải nghe theo hắn.
Locke không quan tâm Keira là thiên sứ hay là thứ gì khác, hắn chỉ biết người đứng trước mặt hắn bây giờ không còn là đạo sư của Angelina nữa, mà giống như một tiểu cô nương đang cáu kỉnh.
- Nghe lời!
Có lẽ đã lâu lắm rồi hắn mới thấy người không nghe lời như thế này, lúc Locke tức giận, hắn quên mất thân phận của Keira mà nghiêm khắc răng đe nàng.
Keira mở to hai mắt, đang định khiển trách Locke, mà còn chưa kịp nói gì thì Locke đã lao lên trước chém tay vào phần gáy của Keira.
Không có sự bảo vệ của ma pháp hộ thuẫn, Keira đã suýt ngã sau khi bị Locke đánh trúng.
Nhanh chóng tiến tới đỡ lấy cơ thể Keira, Locke cúi xuống bế tổ tông này vào trong hốc cây.
- Hy vọng sau này Keira đại sư sẽ không trách ta.
Locke nói ra câu đó nhưng chính bản thân cũng chẳng thể tin tưởng được.
- Hơn nữa đừng để Angelina biết, thượng thiên phù hộ…
Locke đang suy nghĩ hồi lâu, đứng dậy, ngồi trên cành cây, tiếp tục làm người gác đêm.
Đã hai ngày hai đêm không ngủ, nhờ có tố chất của chuẩn Kỵ Sĩ cấp hai nên Locke cũng không có vẻ gì là khó chịu.
Một lúc sau, Locke đang canh chừng trên cành cây nhảy xuống, trên tay còn cầm một tấm da thú.
- Suýt nữa quên mất, đắp này lên cho ngươi.
Locke lấy tấm da Số Mã Thú đắp lên người Keira.
Keira đang ngủ say co ro trong hốc cây, dáng vẻ trông yếu đuối mà thánh thiện, Locke nhìn đến ngơ ngẩn.
Lắc đầu gác lại những ảo tưởng đáng xấu hổ kia đi, Locke lại nhảy lên cành cây, bắt đầu công cuộc gác đêm dài dằng dặc của mình.
Cự nhân Hellfire Ai trong túi thứ nguyên cũng đang ngủ say, Locke vốn có thể giao cho nó nhiệm vụ gác đêm, nhưng ở vùng nội địa của Số Mã Thú xa lạ này, hắn không dám lơ là.
- Vẫn nên để mình tự làm thì hơn.
Locke than nhẹ một tiếng, hắn phát hiện số phận của mình là bị liên lụy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận