Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 274: Hành Vi Sai Trái

Chương 274: Hành Vi Sai Trái
Một chiếc thùng đựng hàng khổng lồ được nâng lên đặt trên dây chuyền vận chuyển, bên trong có một con Ma thú giống chim Anh Vũ nghiêng đầu tò mò quan sát Locke đang bận rộn bên ngoài lồng.
- Locke! Đã đến giờ đi ăn trưa rồi!
Giọng Harris vang lên từ bên cạnh đống cũi giam chất cao như núi.
- Ừm, ta biết rồi!
Locke đáp lại một tiếng rồi đi đến lồng nhốt Ma thú giống Anh Vũ kia, trước khi con thú kịp phản ứng thì Locke đã giật đứt hai trong ba cái tua màu hồng trên đầu nó.
“Cô! Cô”
Con Ma thú đột nhiên bị mất hai sợi lông vỗ mạnh cánh và trốn vào một bên lồng tránh xa Locke, tựa như thể nó đã bị thương nặng lắm vậy.
- Hai chiếc Phi hồng chi vũ.
Locke từ trong nhẫn không gian lấy ra một cuốn sổ nhỏ rồi âm thầm viết ra, sau đó cất những chiếc lông vũ vào hộp gỗ.
Đối với những người khác mà nói, công việc ở khu vận chuyển là một công việc bẩn thỉu và cực nhọc, bởi ngày nào họ cũng phải đối mặt với vô số Ma thú và sinh vật kỳ lạ, nhưng đối với Locke thì nơi này chính xác là thiên đường để hắn kiếm tiền.
Sau khi thu dọn đồ đạc một lúc, Locke thay bộ y phục sạch sẽ ra ngoài tìm Harris rồi đi ăn trưa cùng hắn.
Mấy việc làm của hắn chưa kể tới những người khác, chỉ tính riêng Harris và Jasmine cũng thừa hiểu, tất nhiên Locke không phải là người keo kiệt, chỉ cần hắn kiếm được thì “người của mình” chắc chắn cũng được đối xử tốt, mà hành động này có thể coi là bịt miệng họ.
Việc nhân viên khu vận chuyển lợi dụng chức vụ để trục lợi cho mình không phải là hiếm, có rất ít người trong sạch hoàn toàn, nhưng riêng Locke có lẽ là làm nhiều hơn bất kỳ ai khác.
Suy cho cùng, chỉ có Kỵ sĩ thực tập cao cấp như Locke mới dám lấy nội tạng của Ma thú khi chúng còn thức mà thôi.
Con chim Anh Vũ vừa rồi là Ma thú trung cấp, cho dù có bị có đánh Linh hồn lạc ấn lên thân, ngay tới các Ma pháp sư cũng không thể hành động liều lĩnh, phải thi triển các loại ma thuật làm suy yếu mới dám ra tay.
- Ăn ở đâu?
Locke khoác tay lên vai Harris, mỉm cười hỏi, bọn họ dạo gần đây đã quen thân nhau, Harris là học đồ trung cấp và cũng rất nghe lời Locke.
- Tới tầng hai Học viện tháp Thánh đi.
Harris đề nghị.
- Được!
Locke liếm môi, tựa hồ đang nhớ đến món Vưu Trư Thoái bí chế trên tầng hai của Học viện tháp Thánh.
Phúc lợi của Tháp Thánh dành cho các Ma pháp sư nội bộ của mình tốt đến mức khiến một Kỵ sĩ như Locke phải đỏ con mắt mà ao ước.
Bao chỗ ở không nói, mỗi bữa ăn còn được cung cấp thức ăn là Ma thú trung cấp trở xuống, mà điểm mấu chốt là không có giới hạn, rất phù hợp với một kẻ ăn thùng uống vại như Locke.
Locke hiện đã trở thành trợ thủ thí nghiệm của Ma pháp sư chính thức Ashar, nên đã có tư cách tùy ý ra vào tầng 1 của Tháp Thánh, mà điều đó cũng đã giúp những hạn chế đối với Locke tại Học viện tháp Thánh được dỡ bỏ.
Locke giờ đây hoàn toàn có thể khoác lên mình chiếc áo choàng của Ma pháp sư và mạo danh thành học sinh giả.
Công việc trong khu vận chuyển chủ yếu bận rộn vào buổi sáng, bởi vì những sinh vật nô lệ mới sẽ được chuyển đến vào buổi sáng, buổi chiều phần lớn công việc là ghi danh nên Locke sẽ không đến, có Harris và Jasmine lo liệu là đủ.
- Buổi chiều ta phải đến chỗ “đạo sư” ta để làm việc, chuyện còn lại ở khu vận chuyển sẽ giao lại cho ngươi nhé.
Locke vừa dùng khăn ăn lau miệng vừa nói với Harris đối diện.
- Yên chí đi.
Harris gật đầu, hắn và Jasmine đều biết Locke hiện tại đang làm trợ thủ cho một Ma pháp sư chính thức.
- Nhân tiện, cho ta hỏi tên của Ma pháp sư chính thức là gì thế?
Harris tò mò hỏi, Locke trước đây chưa từng nói với bọn họ.
- Đó là một nữ pháp sư tên là Ashar.
Locke trả lời.
- Hả?! Vị nào cơ?
Món trứng cá muối đang thong thả trôi xuống họng bỗng nghẹn lại ở cổ.
- Khụ khụ, nhắc lại đi?
- Ashar đại nhân, có chuyện gì vậy?
Locke bối rối hỏi.
Harris không trả lời mà chỉ nhìn Locke với ánh mắt thương hại.
- Chúc ngươi may mắn.
Harris chỉ thả ra một câu không đầu không đuôi.
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Locke nắm lấy tay áo Harris hỏi dồn, chẳng nhẽ thanh danh Ashar đại nhân lại nổi tiếng trong giới Ma pháp học đồ đến thế?
- Nghe đồn là vị Ashar đại nhân này cho đến nay vẫn chưa nhận học đồ, chỉ nhận trợ thủ thí nghiệm.
Harris nói.
- Mà những trợ thủ thí nghiệm cấp bậc học đồ đó hiếm có ai kiên trì được hơn hai tháng.
- Tại sao? Do Ashar đại nhân quá nghiêm khắc ư?
Locke hỏi.
- Không phải, là bởi vì họ không thể chịu đựng được việc bị cải tạo thành những kẻ quái thai.
Harris trả lời.
- Có một gia hỏa xui xẻo bị Ashar đại nhân cắt bỏ hai chân và cấy bằng rễ của một cây cổ thụ. Chỉ nửa tháng sau mà tên đó đã qua đời.
Như thể nhớ lại tình cảnh bi thảm lúc ấy, Harris cũng không kể tiếp nữa, món trứng cá muối vốn hấp dẫn là vậy nhưng Harris vẫn mất sạch cảm giác thèm ăn, lẳng lặng đặt dao nĩa trên tay xuống.
Nghe đến đây khiến da đầu Locke đột nhiên tê dại, hắn nhớ tới lúc đầu gặp, vị Ma pháp sư Ashar đã nói với hắn làm “vật liệu thí nghiệm” khiến Locke không khỏi rùng mình.
- Chẳng nhẽ Tháp Thánh lại để kệ vậy sao?
Việc Ma pháp sư chính thức khai thác lợi dụng đến tận cùng giá trị của Ma pháp học đồ cũng đành nhắm mắt cho qua, nhưng có liên quan đến tính mạng con người, Tháp Thánh tuyệt đối sẽ không bỏ mặc.
- Có chứ, sao lại không quan tâm cho được? Nghe nói sau vụ đó Ashar đại nhân đã bị phạt một lượng lớn Tinh hạch.
Harris nói.
Thật bất ngờ làm sao khi sinh mạng của một người lại bị đánh đồng với một loại khoáng vật như Tinh thạch năng lượng, không thể không cảm thán một câu là ở thế giới hiện thực này quá là mỉa mai làm sao.
- Ashar đại nhân có thực lực đứng đầu trong số các Ma pháp sư cấp một, có được một số đặc quyền cũng không phải là khoa trương.
Harris nhận xét rất khách quan, dù gì hắn cũng đã học tập ở Tháp Thánh gần mười năm, có sự việc nào xảy ra mà hắn chưa từng chứng kiến đâu, nhìn nhiều cũng thành quen mắt, không còn thấy kinh ngạc.
Ngay cả Angelina có lẽ cũng không ngờ rằng công việc mà nàng giới thiệu cho Locke lại nguy hiểm như vậy, vốn nghĩ rằng Ashar là tỷ tỷ của đạo sư nhà mình nên nàng đã nhận nhiệm vụ này mà không do dự.
Sau bữa trưa, Locke không nán lại quá lâu, hắn mang theo đồ đạc đi lên tầng 8 của Tháp Thánh, nếu đã biết Ashar đại nhân tàn ác như vậy thì làm sao dám đến muộn.
Locke có một chiếc chìa khóa phòng của Ashar đại nhân, là do buổi tối hôm đầu gặp nàng đưa cho hắn, nhưng tất cả chỉ có vậy, phạm vi hoạt động của Locke đều giới hạn trong phòng khách, bất kể là phòng thí nghiệm luyện kim hay phòng thiền định hoặc những phòng như nguyên tố trì, Locke đều không đủ tư cách để bước chân vào.
Khoảnh khắc Locke bước vào cửa, Ashar đang thả lỏng tinh thần lực của mình trong thiền định đã lập tức cảm nhận được.
- Đến sớm nhỉ, ngươi có mang đủ đồ theo không?
Ashar mặc áo choàng đen bước ra khỏi phòng thiền.
- Đã mang tới!
Locke vội vàng cúi người lấy các loại vật liệu trong nhẫn không gian của mình, có một số là do Ashar đại nhân trước đó chỉ đích danh yêu cầu, còn có một số là “bộ sưu tập” riêng của Locke.
Hắn cũng đâu còn cách nào, đứng trước mạng sống và tiền bạc, Locke lựa chọn mạng sống, không có tiền, hắn có thể kiếm, nhưng nếu mạng sống không còn, đồng nghĩa với không có gì.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận