Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 82: Gặp Mặt

Chương 82: Gặp Mặt
Locke còn phát hiện, không phải tất cả các quý tộc ở đây đều tu luyện đấu khí mà chỉ là đại đa số người, và người có thực lực cường đại nhất là hai vị Hầu tước đại nhân ở kia. Locke căn bản là nhìn không thấu hai vị Hầu tước đó, hai vị Hầu tước này là cao thủ cũng là người nắm quyền của quân đoàn Hùng Ưng, mang đến cho Locke áp lực lớn hơn rất nhiều so với tên binh sĩ Huyết hồng truy sát hắn. Hai vị đại nhân này ít nhất cũng là kỵ sĩ thực tập cao cấp trở lên, Locke thầm đánh giá.
Nhưng ở đây, có rất ít người có thực lực mạnh như hai vị Hầu tước. Đối với đại đa số người, Locke vẫn có thể cảm nhận được cụ thể thực lực, phần lớn quý tộc đều tu luyện đấu khí, thực lực nằm trong khoảng từ kỵ sĩ thực tập nhập môn đến kỵ sĩ thực tập trung cấp.
Locke nghe Angelina nói qua, hiện tại Faustain đã có một loại thuốc, có năng lực đem một người bình thường đẩy lên đến kỵ sĩ thực tập trung cấp, bằng vào điều kiện của những đám đại nhân vật ở đây, bọn hắn muốn sở hữu số thuốc đó thì chắc hẳn là dễ dàng như trở bàn tay.
Khi Angelina mới được Locke cứu, nàng đã hứa sẽ giúp hắn trực tiếp tấn thăng lên kỵ sĩ thực tập trung cấp, nhưng sau những chuyện phát sinh về sau, nhất là khi công chúa Angelina có ý giao tình với Locke, nàng đã nói với hắn dùng thuốc để tăng cường thực lực không phải là một cách, dùng đường tắt ấy nhiều để tăng thực lực không khác gì sử dụng độc dược.
Đường tắt đi nhiều thì tương lai sẽ không có đường để đi, cưỡng ép tấn thăng lên kỵ sĩ thực tập trung cấp, cái giá phải trả là không thể tiến thêm nữa, hơn nữa còn mất đi một phần tuổi thọ.
Có điều có một vài loại thuốc có tác dụng phụ rất nhỏ, Locke có thể cân nhắc uống, chúng rất tốt đối với việc tăng thực lực cho Locke . Chính Angelina cũng đã hứa sẽ nghĩ biện pháp cấp cho Locke một lô thuốc mà hắn cần dùng đến.
Đã là quý tộc không ai không tiếc mạng, cho nên mặc dù đã có loại thuốc có thể trực tiếp trợ giúp một người bình thường trở thành kỵ sĩ thực tập trung cấp, nhưng trong đám quý tộc ở nơi này vẫn còn có rất nhiều người mới chỉ là kỵ sĩ thực tập nhập môn hoặc kỵ sĩ thực tập sơ cấp.
Đương nhiên, trong đám quý tộc ở nơi này, cũng có người không tu luyện đấu khí, hắn cũng cảm nhận được, vị Tử tước bụng phệ bên cạnh mình không có một chút thực lực nào, hoàn toàn là một người bình thường. Nhìn lớp mỡ có thể vắt ra trên bề mặt của hắn, cùng thân thể mập mạp đến rùng cả mình kia, Locke tự hỏi liệu hắn có thể đánh bại một thường dân hay không.
Cũng may, vị Tử tước này và những vị quý tộc bên cạnh đều không tu luyện đấu khí, cho nên Locke mới có thể nghe lén dễ dàng như vậy.
Ngoại trừ đấu khí, có mấy vị quý tộc đem đến cho Locke cảm giác tương tự như Angelina. Đương nhiên, do Locke có giác quan nhạy bén, nên có thể đoán được bọn hắn đều là quý tộc tu luyện ma pháp.
Locke đảo mắt một vòng nhìn đám người đều có thực lực cao hơn mình, khiến hắn không khỏi thở dài, địa vị quyết định cao thấp, ở bên ngoài quân doanh, trong đám binh sĩ bình dân, có được một cường giả tu luyện đấu khí đã là vô cùng hiếm có. Chiếu theo thông lệ, chỉ có sĩ quan trung đội trưởng trở lên mới có thể được trao tặng công pháp tu luyện đấu khí, tức là cứ năm mươi người mới có một người tu luyện đấu khí.
Mà ở chốn này, chỉ cần ngươi muốn, liền trở thành ma pháp sư hay kỵ sĩ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Lúc Locke vẫn đang cảm thán, lãnh chúa Kedozi bỗng lù lù bước qua chỗ hắn, nhìn rồi gật đầu với Locke một cái. Đối với lãnh chúa, Locke vẫn rất chú ý, bởi vì ở nơi xa lạ này, Locke chỉ biết duy nhất một vị quý tộc, đó chính là lãnh chúa Kedozi.
Nhưng lãnh chúa cũng không nán lại ở chỗ Locke quá lâu, ở nơi này quý tộc có tước vị thấp nhất chính là hắn ta, cho nên hiện giờ, hắn cũng đang cố gắng hòa nhập vào giới quý tộc ở đây. Trong bữa tiệc tối này, có lẽ lãnh chúa Kedozi là người bận rộn nhất.
Ngay lúc Locke đang nghe lén rất thoải mái, vị Tử tước bụng phệ kể lại việc hắn cùng một vị quả phụ Huân tước ở vương đô tham gia một yến hội nào đó, vừa gặp đã cảm mến, lúc kể đến đoạn hai người chuẩn bị sắp có một hành động thân mật nào đó, bỗng vị Tử tước mập kia đột ngột dừng lại, quả thực là khiến đám người xung quanh tò mò không thôi, ngay cả Locke cũng không nhịn được thầm chửi trong lòng, vì sao đang kể hay lại ngừng cơ chứ!
Lúc ấy hắn vô tình ngẩng đầu nhìn lên, hóa ra là công chúa Angelina đã đi về hướng này từ lúc nào.
Vị Tử tước đang thao thao bất tuyệt, nhìn thấy công chúa Angelina cao quý đang nâng váy bước tới chỗ bọn hắn, bèn vội vàng cố nặn ra một nụ cười gượng trên khuôn mặt mập mạp bóng nhờn, ân cần thăm hỏi:
- Công chúa điện hạ, nàng tới rồi ư!
Đám người vây xung quanh cũng được dịp thăm hỏi nàng, hiển nhiên là những quý tộc này đều biết một trong những nhân vật chính trong bữa tiệc tối nay chính là công chúa Angelina.
Locke cũng đứng dậy chào hỏi giống như mọi người. Bây giờ hoàn cảnh đã khác trước, cả hai không thể thoải mái như lúc còn ở chung với nhau, Locke mãi mãi vẫn chỉ là dân thường, còn Angelina mãi mãi là công chúa Faustain, nếu Locke dám có bất kỳ hành vi bất kính nào đối với công chúa, tất cả những đám quý tộc có mặt ở đây sẽ khiến hắn không thấy ngày mai.
Angelina không để ý tới vị Tử tước mập mạp và nhóm quý tộc nịnh bợ xung quanh hắn, mà đi thẳng đến trước mặt Locke.
Angelina dùng ngữ khí vừa bá đạo vừa cao quý, hất hàm sai khiến mà nàng chưa từng biểu lộ ra trước mặt Locke:
- Kỵ sĩ, ngươi đi theo ta đi, ca ca của ta muốn gặp ngươi để cảm tạ ngươi cứu ta về.
Dứt lời, nàng còn thừa dịp người khác không chú ý, nháy mắt với Locke một cách đầy tinh nghịch. Chà, Angelina mà Locke biết khi còn ở trong rừng đây rồi! Đám quý tộc không nhìn thấy, nhưng vị thị nữ bên cạnh vừa đúng lúc xoay đầu lại kịp nhìn thấy màn kỳ lạ này, xem chút nữa khiến chiếc bình tuột khỏi tay vì kinh ngạc.
Locke vội vàng đáp lại, dùng lễ nghi thường dân yết kiến quý tộc mà hắn vừa mới học được, hành lễ với Angelina, sau đó nhanh chóng đi theo sau lưng nàng.
Sau khi Locke cùng Angelina rời đi, đám quý tộc lại khôi phục như trước, tốp năm tốp ba thảo luận thân phận của Locke.
Vị Tử tước mập thậm chí còn dùng bàn tay day day trán, lau mồ hôi ướt đẫm. Hắn không bình tĩnh giống vẻ bề ngoài, hắn và nhóm quý tộc bên cạnh chỉ đủ tư cách tham gia loại yến tiệc này, nói cách khác giống như là tấm vé vớt mới được đến loại yến hội cao cấp này vậy. Từ trước đến nay, công chúa Angelina vẫn luôn là nhân vật mà hắn không thể với tới, nếu khiến một đại nhân vật như vậy phật ý, thì coi như hắn gặp vận hạn ba đời gánh không hết.
Vị Tử tước mập mạp đang cố hồi tưởng lại, vừa rồi hẳn là mình chưa nói câu nào thô tục đâu, chắc là vậy rồi!
- Ngươi tránh xa cái tên Tử tước Meyerson đó ra nhé.
Lúc Angelina đi tới nơi ít người, nàng tranh thủ đá nhẹ Locke một cước, trầm giọng nói.
- Ái!
Locke bất ngờ không kịp đề phòng, bị công chúa đá thẳng vào bắp chân, Angelina đi giày cao gót cung đình màu trắng, đế giầy vừa cao vừa nhọn hoắt, đá “nhẹ” thôi cũng đủ đau mấy ngày.
- Vì sao?
Locke đau đến nghiến răng vặn hỏi lại, hắn rất muốn cúi người xoa xoa chỗ bị đá, nhưng là ở chỗ đông người cúi đầu không tiện, hơn nữa hắn lại đang đi theo sau lưng công chúa Angelina.
- Phong cách của Tử tước Meyerson này không tốt lắm.
Angelina thản nhiên nói, mặc dù nàng là công chúa cao quý, chưa từng giao du với đám quý tộc có cấp bậc thấp như vậy, nhưng thân là công chúa, nàng đối với tất cả quý tộc trong vương đô đều có hiểu biết, đây cũng là khóa học bắt buộc đối với các thành viên của vương thất.
- Vâng, thưa công chúa!
Locke lẩm bẩm, giả bộ cung kính.
Có lẽ là bởi vì trước đây hai người từng ở chung với nhau trong Bạch Linh sơn mạch, thân thiết quá mức, nên Locke chưa bao giờ cảm thấy kính sợ Angelina.
Hiện tại hành vi khiêm tốn khom lưng đi theo sau lưng Angelina đều là giả vờ.
Angelina cũng biết rõ tên này không sợ mình tẹo nào, cắn răng nhỏ giọng nói với hắn:
- Lát nữa gặp ca ca ta, ngươi cẩn thận một chút, đừng có giở trò lưu manh, lộ ra điều gì bất thường ta sẽ treo cổ ngươi.
Nếu như nói Angelina cùng Locke cô nam quả nữ ở chung cùng nhau tại nơi hiếm dấu chân người như Bạch Linh sơn mạch, mà không có phát sinh chuyện gì đó, sẽ chẳng có người tin.
Sự thối nát trong giới quý tộc còn tồi tệ hơn thế này, cho nên hoàng tử Kensell sợ muội muội của mình sẽ bị thiệt thòi. Các thành viên nữ trong vương thất đều có một vết thủ cung sa màu đỏ trên cánh tay (dùng để kiểm tra trinh tiết), sau khi gặp lại công chúa Angelina, hoàng tử phát hiện vết thủ cung sa vẫn còn ở đó, liền đoán được công chúa dường như không bị tổn hại gì, thế nên hắn mới chuẩn bị ban thưởng hậu đãi cho vị sĩ quan đã cứu muội muội hắn.
Locke đương nhiên biết “dấu vết” Angelina ám chỉ ở đây là cái gì, cho nên vội vàng cách Angelina thêm một sải tay nữa, khom lưng cúi mặt xuống, trên mặt ngoại trừ trung thành và trung thực, không còn cảm xúc gì khác.
Angelina quay đầu nhìn thấy bộ dáng Locke như vậy phải che miệng cười thầm, cảm thấy dáng vẻ hắn bây giờ rất thú vị.
- Ca ca ta đánh giá cao loại quân nhân chính trực và dũng cảm.
Angelina suy nghĩ một chút rồi bổ sung.
Locke nghe thấy “chính trực và dũng cảm” bèn suy tư một chút rồi đem cái lưng đang khom lại duỗi thẳng lên, ngoài sự trung thực thì trên mặt hắn hiện giờ thêm vẻ kiên nghị rất nam tính.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận