Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 1103: Tự Do

Chương 1103: Tự Do
Đột nhiên, một bóng người nhanh nhẹn chạy vào trong sân, nàng nhặt một quả nho trên bàn đá bên cạnh, bóc vỏ rồi đưa cho Locke.
Locke ngậm miếng nho vào trong miệng, thuận tiện ngậm cả ngón tay của nàng.
Tu luyện xong rồi sao?
Locke vừa hỏi vừa liếm ngón tay của Christine khiến nàng cười khúc khích.
Xong rồi, đêm qua ta cùng cô cô làm thí nghiệm ma pháp cả đêm, hôm nay còn phải tu luyện đấu khí, ta mệt mỏi quá.
Christine bĩu môi nói, sau đó xoay người nhảy lên chiếc ghế tre nằm cùng Locke.
Locke ôm cơ thể mềm mại của Christine nép vào người mình, hắn xoa xoa cơ thể mềm mại trong tay rồi nói:
Con đường kiêm tu ma pháp và đấu khí không hề dễ dàng nhưng nếu ngươi đã quyết định đi theo con đường này thì tốt nhất là nên kiên trì tới cùng.
Christine vừa nói vừa vẽ những vòng tròn nhỏ lên ngực Locke.
Trong số những người phụ nữ của Locke thì Christine là người dính hắn nhất, nàng mong muốn Locke có thể ở bên mình cả ngày, việc Christine hành động khêu gợi ở nơi công cộng trong phủ Hầu tước đã trở thành chuyện bình thường. Hai cô nàng dị tộc đang quạt bên cạnh Locke lúc này cũng không dám liếc mắt, không dám xâm phạm uy nghiêm của chủ mẫu.
Thưởng?
Locke ra vẻ trầm tư, sau đó vỗ vỗ cái mông nhỏ của Christine nói:
Tháng sau Điện Đường Kỵ Sĩ mời ta đi vị diện Hỏa Vân Sơn Hải thu thập cống phẩm, ta có thể mang ngươi đi theo.
Vị diện Hỏa Vân Sơn Hải? A, ta chưa từng đi đến vị diện khác đâu!
Christine nghe xong lời này liền hưng phấn hôn lên má Locke.
Thế hệ Kỵ Sĩ cấp một mới tấn thăng của Tây Phương Tam Đảo như Christine là nhóm hạnh phúc nhất, bởi vì họ tấn thăng vào lúc Tây Phương Tam Đảo bước vào mấy chục năm tu dưỡng nên có thể tránh khỏi nguy hiểm của chiến tranh vị diện.
Nhưng bọn họ cũng là nhóm xui xẻo nhất vì không có cuộc chiến tranh vị diện nào để bọn họ đến cướp bóc và tích lũy vốn liếng, họ chỉ có thể sử dụng trợ cấp có hạn và phần thưởng nhiệm vụ tầm thường của Điện Đường Kỵ Sĩ nên muốn đạt đến cấp độ tiếp theo là cực kỳ khó khăn.
Lúc này nhiệm vụ đóng giữ vị diện khác giống với nhiệm vụ mà Locke chấp hành ở giai đoạn cấp một đã trở thành mặt hàng cạnh tranh nhất, không có bối cảnh và hậu trường thì thực sự không thể đi đến vị diện khác dưới trướng của Tây Phương Tam Đảo.
Mấy nữ nhân Christine không hề thiếu Năng Lượng Tinh Túyy, họ cũng không mấy hứng thú với việc đến các vị diện khác để thực hiện nhiệm vụ, lý do chính khiến Christine phấn khích như vậy là vì Locke sẽ đồng hành cùng nàng.
Locke không khỏi cười lớn sờ sờ đầu Christine khi thấy nàng hưng phấn như vậy, nàng líu ríu nói về việc sẽ mang theo những gì khi đi vị diện Hỏa Vân Sơn Hải, cần chú ý những gì, có nên mang về đặc sản gì cho Grace, Angelina các nàng hay không.
Đi đến vị diện Hỏa Vân Sơn Hải là một trong số ít nhiệm vụ mà Điện Đường Kỵ Sĩ giao cho hắn kể từ khi hắn tấn thăng Thiên Kỵ Sĩ trong những năm gần đây.
Nếu Locke từ chối thân phận Hầu tước mà Đế quốc Omor ban tặng thì không khỏi mang tiếng bất kính, còn đối với chức vị điện chủ phân điện mà Goron hứa hẹn kia thì đến giờ Locke vẫn chưa cho hắn một câu trả lời chắc chắn.
Không chỉ bởi vì phân điện kia của Điện Đường Kỵ Sĩ quá xa xôi mà còn bởi vì Locke không muốn bị trói buộc ở một chỗ, so với việc định cư ở một nơi xa xôi phía Tây của Tây Phương Tam Đảo thì rõ ràng Đế đô Princeton thịnh vượng có thể khiến cuộc sống của Locke, thân nhân và người yêu của hắn thoải mái hơn.
Ở khía cạnh này thì Locke là một Thiên Kỵ Sĩ theo đuổi sự tự do, không khăng khăng tuân theo những quy tắc cứng nhắc.
Chức vụ điện chủ phân điện là một công việc béo bở, dù hắn ở nơi xa xôi đến đâu thì thù lao mà Điện Đường Kỵ Sĩ trao cho hắn hàng năm cũng sẽ không ít, nhưng Locke làm sao có thể quan tâm đến chút Năng Lượng Tinh Túyy ít ỏi này.
Tuy nhiên vì việc biến tướng từ chối vị trí điện chủ phân điện nên Locke không thể trốn tránh nhiệm vụ ở vị diện Hỏa Vân Sơn Hải, nếu không hắn sẽ để lại ấn tượng không biết tốt xấu trong mắt của các đồng cấp Thiên Kỵ Sĩ khác trong Tây Phương Tam Đảo.
Đến vị diện Hỏa Vân Sơn Hải không mất nhiều thời gian, lộ trình vừa đi vừa về và thời gian xuyên qua truyền tống trận vượt vị diện chỉ mất không đầy hai tháng, cho dù dành thêm chút thời gian chơi với Christine ở vị diện kia thì chắc chắn hắn có thể quay lại sau ba tháng nữa.
Sau khi quyết định đến vị diện Hỏa Vân Sơn Hải “du ngoạn” với Christine vào tháng sau, Locke hôn nha đầu nũng nịu đang ngồi trên đùi hắn rồi nói:
Ta đến Tháp Ma Pháp của Angelina một chuyến, ngươi có muốn đến không?
Ta không đi, ta đi chơi với Lafite và Bev.
Christine cười nói.
Nói rằng đi tìm hai nàng chơi nhưng dựa trên sự hiểu biết của Locke về cô nàng này thì có lẽ nàng sẽ khoe với họ rằng nàng và Locke sẽ đến một vị diện khác vào tháng tới.
Locke lắc đầu cười rồi đi vào sâu trong biệt thự.
Một năm trước Bev đã thành công thăng cấp thành Chuẩn Ma Pháp Sư, đã có thể trở về nhà nhưng chủ yếu nàng vẫn sống ở Học viện Thánh Tháp và hai ba tháng mới trở về Princeton thăm phụ mẫu.
Sống một mình ở Thánh Tháp ba năm nên Bev đã trưởng thành rất nhiều, ít nhất nàng đã thu liễm lại tính cách kiêu ngạo trước đây của nàng và cũng trưởng thành hơn rất nhiều. Chớp mắt Bev đã hai mươi bảy tuổi, Locke đang cân nhắc đến việc có nên tìm một mối hôn sự cho nàng hay không.
Đối với nhà người khác thì hai mươi bảy chắc chắn đã là một lão cô nương nhưng đối một người chắc chắn sẽ thăng cấp thành sinh vật cấp một trong tương lai như Bev thì hai mươi bảy tuổi chỉ là giai đoạn bước ra khỏi độ tuổi thanh niên và bước vào độ tuổi thành niên.
Rất nhiều đồng nghiệp của Điện Đường Kỵ Sĩ đã đến tìm Locke để dò xét, một số chỉ quen biết thô sơ với Locke nhưng cũng là một Thiên Kỵ Sĩ cường đại như hắn và một số là Địa Kỵ Sĩ mà Locke đã quen biết trước đó trong Điện Đường Kỵ Sĩ.
Những đồng nghiệp này đều muốn giới thiệu những thanh niên tài tuấn trong thế hệ trẻ của gia tộc làm con rể Locke.
Nếu các Ma Pháp Sư duy trì mối liên kết giữa con người với nhau thông qua mối quan hệ sư thừa thì các Kỵ Sĩ lại dựa vào huyết mạch để gắn kết mối quan hệ của họ.
Đằng sau một Ma Pháp Sư có thể là một sư môn hoàn chỉnh còn đằng sau một Kỵ Sĩ có thể là một gia tộc hoàn chỉnh.
Locke cũng đề cập chuyện này với Keira các nàng nhưng những nữ nhân này và cả bản thân Bev đều kiên quyết không đồng ý với việc kết hôn sớm như vậy, Bev ghét một cuộc hôn nhân sắp đặt, vì chuyện này mà nàng thậm chí còn dỗi Locke một thời gian dài.
Locke cũng không phải là nhất thiết phải gả nữ nhi mình, hắn chỉ nhắc lại lời của người khác mà thôi. Nếu nữ nhi không nguyện ý và các thê tử tạm thời cũng không muốn Bev rời xa bọn họ thì chuyện này cứ tạm gác lại đã.
Ở phương diện này, Locke rất khác biệt với đại đa số gia tộc Kỵ Sĩ ở Tây Phương Tam Đảo, đó là hắn không có ý thức truyền thừa gia tộc mạnh mẽ.
Có thể là do ý thức xuất thân thường dân hoặc có lẽ do tính cách của Locke vốn là như thế này, tại sao phải quan tâm đến những quy tắc đó, gia đình chung sống hạnh phúc không phải là tốt rồi sao?
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận