Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 254: Chuyện Xưa

Chương 254: Chuyện Xưa
Tuy nhiên, Kỵ sĩ có khuôn mặt hung dữ này giờ lại có vẻ mặt dịu dàng và đang đùa giỡn với nữ Kỵ sĩ.
- Merce, ngươi cũng tới!
Kỵ sĩ nhìn thấy nam tử giáp đen đi tới:
- Việc buôn bán thế nào rồi?
Nam tử giáp đen miễn cưỡng cười nói:
- Cũng coi như không tệ.
Nghe nam tử giáp đen nói như vậy, vẻ mặt của Kỵ sĩ cũng thu liễm lại, thứ mà nam tử giáp đen bán không chỉ là chiến lợi phẩm của hắn, mà còn là thu hoạch của cả đội họ. Ngay cả một vị Chuẩn Kỵ sĩ cũng không có tư cách để mang theo bảy tám vật phẩm ma thuật bên mình.
- Không sao đâu, nơi này đông người qua lại như vậy, không cần lo lắng không bán được.
Kỵ sĩ an ủi nam tử giáp đen.
Đội ngũ của bọn họ có bảy người, hai Chuẩn Kỵ sĩ và năm Kỵ sĩ thực tập cao cấp, cho dù có đội hình mạnh như vậy, trong giới Liệp Ma Kỵ sĩ cũng chỉ có thể coi là trung bình, nếu thu hoạch từ mỗi nhiệm vụ không lớn hơn những gì họ phải trả giá, như vậy bọn hắn sẽ rất khổ sở trong một khoảng thời gian dài.
Dường như bầu không khí hơi buồn bực, nữ Kỵ sĩ cầm chai rượu trong tay kéo nam tử giáp đen và Kỵ sĩ mặt sẹo ngồi xuống:
- Hôm nay không phải thu hoạch tốt sao, đừng nghĩ tới những chuyện buồn đó. Nào, ta giới thiệu cho các ngươi một vị bằng hữu.
Nữ Kỵ sĩ chỉ vào Locke và giới thiệu hắn với các Kỵ sĩ có mặt.
Locke chỉ đến để uống rượu, những Kỵ sĩ này hiển nhiên là cùng một nhóm, một người ngoài như hắn làm sao lại trà trộn vào, sau khi giới thiệu danh tự của mình, Locke tìm một góc gần đó, gọi một bình ti tửu ướp lạnh uống một mình.
Thông qua giới thiệu ngắn gọn, Locke biết rằng Kỵ sĩ mặt sẹo tên Wright, ca ca của nữ Kỵ sĩ Leni, hắc giáp Kỵ sĩ gọi là Merce, ngoài ba người họ, ở bàn kia còn có bốn nam Kỵ sĩ, thực lực của đám người này đều từ Kỵ sĩ thực tập cao cấp trở lên.
Trong số đó, Kỵ sĩ mặt sẹo Wright và nam tử giáp đen Merce là mạnh nhất, Locke đã xác định rằng cả hai người đều là Chuẩn Kỵ sĩ.
Akano ở nhà chỉ biết ủ chế mạch tửu, bởi vì nàng vẫn còn phải học về tài chính nên đến nay vẫn chưa học được cách làm ti tửu.
Đã lâu rồi Locke mới được nếm thử loại ti tửu đích thực này.
Ở bàn bên cạnh, sau khi uống mấy bình ti tửu, tiếng nói chuyện càng lúc càng to, trong đó có cả Kỵ sĩ Leni, giọng nói của mấy người còn to hơn những người còn lại, điều này cũng không khiến Locke chán ghét, Locke nghiêng đầu, một bên thưởng thức rượu ngon, một bên nghe chuyện hay việc lạ từ mấy người kia.
Người trẻ nhất trong số này đã đột phá Kỵ sĩ thực tập cao cấp được vài năm, kinh nghiệm của họ chắc chắn phong phú hơn Locke rất nhiều, điều mà Locke không ngờ tới nữ Kỵ sĩ Leni năm nay đã 30 tuổi, lớn hơn Locke 6 tuổi.
- Muội muội, có phải ngươi cũng nên suy nghĩ đến chuyện cá nhân không?
Kỵ sĩ mặt sẹo Wright, người đã uống rất nhiều rượu, lại một lần nữa thúc giục chuyện riêng của muội muội mình.
- Ta thấy cái tên Bolt lần trước cũng khá tốt.
- Không muốn, dáng dấp như tinh tinh, chẳng lẽ ca ca nhẫn tâm đưa muội muội thân yêu của ngươi cho loại người này?
Nữ Kỵ sĩ Leni say rượu đỏ mặt, ôm cánh tay nam tử mặt sẹo nũng nịu.
- Ít nhất hắn cũng là Chuẩn Kỵ sĩ, nếu sau này ta không còn ở bên cạnh ngươi nữa, còn có người có thể bảo vệ ngươi.
Wright tha thiết khuyên nhủ nàng.
- Hừ, tại sao ngươi không ở cùng ta? Chẳng lẽ là muốn tìm một tẩu tử cho ta sao? Cho dù không có ngươi thì còn có Merce đại ca bảo vệ ta.
Nữ Kỵ sĩ không chịu bỏ cuộc, dù sao nàng quyết không nhượng bộ chuyện về hôn nhân.
- Merce đại ca của ngươi còn có chất nữ phải chăm sóc, làm sao hắn có thể chăm sóc ngươi được?
Wright trợn mắt, vết sẹo trên mặt trông như những con rết sống, rất đáng sợ.
Tuy nhiên, nữ Kỵ sĩ không hề tỏ ra sợ hãi mà còn làm mặt quỷ, cầm cốc ti tửu và rời khỏi ca ca để trò chuyện cùng các Kỵ sĩ khác tại bàn.
- Merce, chất nữ ngươi vẫn ổn chứ?
Sau khi nữ Kỵ sĩ rời đi, Wright hỏi nam tử mặc giáp đen.
- Ừ, trước khi khởi hành lần này, ta đã gửi nàng đến nhà thẩm thẩm.
Merce vừa nói vừa nhấp một ngụm rượu.
- Aiz, ngươi còn trẻ, đừng dành cả đời để chăm sóc nàng.
Có lẽ vì uống quá nhiều nên Wright có vẻ đa sầu đa cảm, vỗ vai nam tử giáp đen, thuyết phục hắn ta:
- Ta tin Cuillis cũng nghĩ như vậy.
- Ta biết điều đó, nhưng ta không thể không lo lắng cho hài tử Brooke.
Merce thở dài.
Merce, nam tử giáp đen, năm nay 45 tuổi, thân là một Chuẩn Kỵ sĩ, hắn đang ở thời khắc đỉnh cao của cuộc đời, một khi bước qua tuổi 50 thì sức mạnh, sự linh hoạt và các điều kiện khác sẽ suy giảm, cuối cùng chắc chắn thực lực sẽ tụt lùi xuống Kỵ sĩ thực tập cao cấp.
Merce chưa bao giờ kết hôn và có một người yêu thời thơ ấu tên là Cuillis, tuy nhiên hai người đã định chung thân từ khi còn rất nhỏ.
Nhưng sau này, khi Merce vô tình tiếp xúc với đấu khí và ma pháp, hắn dứt khoát rời khỏi ngôi làng nhỏ trên núi và ra ngoài theo đuổi Kỵ sĩ chi đạo của mình, lúc đó thái độ của vị hôn thê Cuillis cũng là ủng hộ hắn.
Nhưng điều mà cả hai đều không ngờ tới là cuộc chia ly này sẽ kéo dài hai mươi năm.
Khi Merce ở tuổi ba mươi, hắn trở về quê hương trong vinh quang với tư cách là một Kỵ sĩ thực tập cao cấp, người con gái hắn yêu đã chết vì bệnh tật, chỉ để lại một chất nữ sống nương tựa lẫn nhau.
Cuillis cho đến khi chết đều không lấy chồng, nàng đã chờ đợi Merce trở về, chính vì điều này mà Merce cảm thấy mình nợ Cuillis rất nhiều, tuy hiện tại hắn đã gặp rất nhiều phụ nữ tốt nhưng hắn không phải lòng bất kỳ ai, hắn muốn thay thế Cuillis nuôi dạy chất nữ Brooke của nàng.
Nhấp một ngụm rượu, Merce nằm trên bàn, chìm đắm trong nỗi nhớ nhung người trong lòng. Chút rượu này sẽ không có tác dụng gì với Merce, người ở cấp độ Chuẩn Kỵ sĩ, nhưng rượu không say người người tự say.
- Ta rất muốn về quê hương.
Nữ Kỵ sĩ Leni đá chân, ngẩng đầu uống một ngụm rượu.
- Ta vẫn chưa đến quê hương của Leni, hình như ở phía nam lục địa phải không?
Một Kỵ sĩ lùn trong đội của họ hỏi.
- Đã theo lão đại ba năm mà ngươi còn không biết sao?
Một Kỵ sĩ khác khinh thường nhìn Kỵ sĩ lùn.
- Ta chỉ là quên thôi, trước kia ta còn nhớ rõ!
Kỵ sĩ lùn tức giận nói.
- Có vẻ như đó là lãnh thổ của lãnh chúa nào đó ở phía nam được gọi là Liên minh Ligia.
Một Kỵ sĩ tóc vàng nói.
- Rickland.
Nữ Kỵ sĩ Leni đột nhiên nói.
- Đúng, chính là lãnh địa này.
Kỵ sĩ tóc vàng vừa mới nhớ tới, quay đầu lại nhìn thấy nữ Kỵ sĩ rơm rớm nước mắt.
- Đợi nhiệm vụ lần này kết thúc, chúng ta quay lại nhìn xem.
Kỵ sĩ mặt sẹo Wright đi đến trước mặt muội muội, vỗ nhẹ áo giáp của muội muội mình.
Hắn và muội muội Leni đã lâu không về nhà, tuy phụ mẫu đã qua đời nhưng họ vẫn còn những người thân khác, trở về thăm lão nhân cũng tốt.
- Liên minh Ligia?
Locke ngồi cách họ không xa hét lên.
Khi nam tử mặt sẹo và những người khác tò mò quay đầu lại thì Locke đã bưng một chai ti tửu đi tới.
- Các ngươi là Kỵ sĩ của Liên minh Ligia?
Locke kinh ngạc hỏi, nghe lén người khác nói chuyện là không lịch sự, nhưng đây chỉ là một chủ đề bình thường, các Kỵ sĩ ít khi để ý tới, huống hồ tửu quán vốn là nơi tai vách mạch rừng.
- Không, chỉ có ta, muội muội ta và Merce.
Kỵ sĩ mặt sẹo Wright bối rối nhìn Locke đang bước tới.
- Xin chào, để ta giới thiệu lại. Ta tên là Locke, đến từ Vương quốc Faustain.
Locke mỉm cười vươn tay ra.
Dịch: Thương
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận