Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 214: Huyết Tinh

Chương 214: Huyết Tinh
Kiếp sống quân lữ đã mất từ lâu phảng phất khiến Locke dường như được quay trở lại những ngày tòng quân khi còn là thiếu niên.
Nhìn lại, Locke nhận ra mình giờ đây đã hai mươi hai tuổi, cảm giác có chút không chân thực.
Vì là học viên của Học viện Hoàng gia nên những Kỵ sĩ như Locke chắc chắn không phải là những binh sĩ tham binh thông thường.
Vẫn là đội hình nhỏ mười người như hồi xưa, nhưng lần này, Locke đã dẫn đầu một nhóm Kỵ sĩ thực tập nhập môn, thủ hạ đều là những nhân vật cứng.
Về phương diện này, Đế quốc Omor quả thực mạnh hơn gấp bội Faustain, và những binh sĩ ở trong quân doanh đủ hai năm sẽ có cơ hội nhận được công pháp đấu khí .
Đây là tin tức mà Locke cũng vừa mới biết được một ngày sau khi gia nhập đội, cũng là một chuyện khiến hắn vô cùng chấn động, bởi công pháp đấu khí vốn được các quý tộc ở Vương quốc Faustain trân quý lại được “phân phát” dưới dạng công pháp miễn phí trong quân đội của Đế quốc Omor.
Locke cũng đã nhìn thấy các binh sĩ rèn luyện kỹ năng đấu khí, nó có đặc điểm là toàn diện, toàn diện thì chỉ có thể mang tính trung bình chứ không có gì nổi trội. Trong số nhiều công pháp khác nhau, bất kể là loại công pháp nào cũng đều không có phần gia trì nhanh nhẹn như đấu khí Hùng Ưng, cũng không có bất kỳ sự gia tăng về phương diện ở thuộc tính nhất định nào đó.
Nếu như thực lực tự thân mạnh thì không nói, có thể mượn nhờ sự cường đại của đấu khí mà trấn áp, nhưng nếu cùng đẳng cấp mà trong đó cũng tu luyện trong quân doanh thì các binh sĩ luyện công pháp của Omor rất có thể không phải là đối thủ của những Kỵ sĩ tu luyện loại đấu khí đặc biệt.
Có điều được học đấu khí đã là hơn người rồi, điều quan trọng nhất trong chiến đấu chính là sự hợp tác giữa những binh sĩ với nhau. Locke đã làm lính được năm năm hiểu rất rõ điều này, chỉ cần họ hợp tác tốt thì vài Kỵ sĩ thực tập nhập môn gắng sức cũng đủ để giết một Kỵ sĩ thực tập sơ cấp.
Locke thâm niên và kinh nghiệm đủ đầy, cho nên đã nhanh chóng được nhóm binh sĩ thủ hạ tiếp nhận vị đội trưởng “nhảy dù” của mình.
Hắn biết những binh sĩ ra quân cần gì, đồng thời cũng hiểu nội tâm của họ, cho nên chỉ trong vòng một tuần, không chỉ những binh sĩ trong đội của hắn mà cả những binh sĩ của các đội khác cũng gọi “Locke đại ca” rất tự nhiên. Âm hưởng quen thuộc khiến Locke không khỏi nhớ đến Hans và Kane, hai huynh đệ vô cùng thân thiết đang ở vương quốc Faustain xa xôi của mình.
Không mất quá nhiều thời gian để trấn áp các cuộc nổi loạn ở Vương quốc Ostarre, đối diện với quân đội chính quy hùng mạnh của Đế quốc Omor, không quá lời khi nói rằng địch nhân binh bại như núi đổ.
Vào cuối tháng 3, vương thất của vương quốc Ostarre đã giành lại quyền kiểm soát vương quốc, đầu tháng 4, Locke và nhánh quân đội của mình được phép lên đường trở về “nhà”.
Đối với những người khác thì Đế quốc Omor chính là nhà, nhưng trong mắt Locke, có lẽ chỉ có biệt thự nơi nhóm mấy nàng Angelina, Grace, Akano, tỷ tỷ Ria ở mới là “một nửa” ngôi nhà của hắn.
Vẫn còn một năm rưỡi mới kết thúc chương trình học ở Đế quốc Omor, hắn nhiều khi tự hỏi bản thân rằng liệu tới lúc đó có còn cơ hội quay lại vương quốc Faustain để gặp phụ mẫu mình hay không.
Trong đoàn xe của quân đội, Locke cưỡi chiến mã và trò chuyện giết thời gian với một số Kỵ sĩ cũng đến từ Học viện Hoàng gia.
Những người này có tước vị cao hơn Locke rất nhiều, mặc dù đều là Kỵ sĩ thực tập trung cấp, nhưng đều là Kỵ sĩ quý tộc hoặc Huân tước.
Trong quân doanh có cái hay ở chỗ, đó là sẽ không có ai quá chú ý đến thân phận và xuất thân của nhau, Locke chỉ là một con cháu quý tộc bình thường nhưng không hề bị mấy vị Kỵ sĩ có tước vị cao quý tẩy chay xem thường.
- Locke này, mấy vết thương trên người ngươi là thế nào vậy?
Một Kỵ sĩ có khuôn mặt trắng nõn hỏi.
- Phải đấy, hôm qua lúc tắm chung nhìn thấy ta đã bị chấn kinh đấy.
Một thanh niên da vàng khác tiếp thêm một câu, tuy không soái khí bằng người phía trước, nhưng phần tóc mái tùy ý buông xõa dưới mũ giáp cho thấy hắn ta cũng là kiểu người phóng túng không thích bị trói buộc.
Bọn hắn đều là tiểu đội trưởng của một trung đội và thường hành động riêng cùng nhau, 5-6 tháng hoạt động quân sự liên tục đã giúp những chàng trai trẻ này thiết lập được một tình bằng hữu sâu sắc.
- À thì đều là “kỉ niệm” trước đây ấy mà.
Locke nói.
- Ồ.
Những người này đều biết Locke trước đây đã từng nhập ngũ, đồng thời cũng biết Locke xuất thân từ Faustain, cho nên nghe được lời giải thích như vậy bọn họ cũng không lấy làm quá ngạc nhiên.
- Không ngờ rằng một nhiệm vụ bình thường của học viện lại kéo chúng ta đến một nơi như thế này.
Sau vài câu trò chuyện phiếm, Kỵ sĩ da vàng không khỏi buông lời phàn nàn.
- Nói chí phải đấy! Nếu biết trước sẽ phải ra ngoài nước ta còn lâu mới đồng ý đi nhé.
Một Kỵ sĩ tóc vàng khác than thở.
Bọn hắn chính là ba Kỵ sĩ hiện có mối quan hệ tốt nhất với Locke, trong đó vị có khuôn mặt trắng nõn tên Raphael, người da vàng tên Bender và Kỵ sĩ tóc vàng tên Gauss, bốn người họ thường xuyên hành động cùng nhau.
- Đừng phàn nàn nữa, hãy nhìn Ramo xui xẻo không thể sống sót trở về cùng chúng ta mà làm gương kìa.
Bender mỉm cười nói.
Ramo cũng là một trung đội trưởng trong trung đội của bọn hắn, hình như cũng có quen biết mấy người trước đây, hắn là Kỵ sĩ của phân viện Ý chí sắt thép của Học viện Hoàng gia.
Thực ra trước đây Ramo luôn có sự mâu thuẫn với nhóm Raphael trong quân doanh, hai tháng trước, hắn ta bị quân nổi dậy của Vương quốc Ostarre đẩy lùi, dưới sự tấn công của vài chục thậm chí hàng trăm binh sĩ phổ thông, thậm chí ngay cả Kỵ sĩ thực tập trung cấp chỉ cần một chút bất cẩn cũng đều bị lật thuyền xuống mương một cách dễ dàng. Sau sự vụ đó Ramo đã trở thành cái tên được các giáo quan từ nhiều học viện sử dụng làm tài liệu giảng dạy, mục đính là để răn đe cảnh báo cho các Kỵ sĩ không được chủ quan.
Điều này cũng khiến Raphael và những Kỵ sĩ chưa từng tham chiến khác nhận ra một sự thật rằng, Kỵ sĩ thực tập trung cấp chưa thể làm nên chuyện một địch trăm người và bọn hắn vẫn còn một chặng đường dài để rèn luyện trước mắt.
- Này, Locke, ngươi có con đường nào tấn thăng lên Kỵ sĩ thực tập cao cấp không?
Bender hỏi Locke.
Không giống như Raphael và Gauss, sau khi tốt nghiệp sẽ kế thừa tước hiệu gia tộc, con đường tương lai của bọn họ đã được hoạch định sẵn, trong số bọn hắn chỉ có Bender và Locke là có chuẩn bị để leo lên một cấp độ cao hơn.
- Vẫn chưa.
Locke chân thành đáp.
Trên thực tế, việc hoàn thành các nhiệm vụ thử nghiệm liên tục trong hai năm đã rèn luyện thực lực Kỵ sĩ thực tập trung cấp của hắn đến độ viên mãn, hắn dự định tiếp nhận thêm mấy nhiệm vụ nữa rồi sẽ nỗ lực thử đột phá.
- Ta có tin tức ngầm đây.
Bender kéo Locke sang một bên, thấp giọng nói:
- Ngươi có biết Huyết tinh không?
- Huyết tinh?
Locke nghi hoặc hỏi lại, hắn thực sự chưa từng nghe qua loại bảo vật này, chỉ mới nhìn thấy mấy lần trong sách ở thư viện.
- Loại Huyết tinh mà được hình thành bởi sự ngưng kết của khí huyết sinh vật cường đại đúng không?
Locke dò hỏi.
- Chính xác.
Bender đáp.
Thực lực của hắn hiện giờ còn thấp hơn Locke một bậc, nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn thì chiếu theo tiến độ hiện tại, hắn có thể phải tu luyện thêm 4-5 năm nữa mới có thể chạm tới bình cảnh của Kỵ sĩ thực tập trung cấp.
Giống như Ma thú có thể ngưng kết Ma tinh trong não hoặc dạ dày vậy, những sinh vật có khí huyết cường đại có thể ngưng kết ra tinh hoa từ huyết dịch và nằm ở trong trái tim của chúng, hay còn được gọi là Huyết tinh.
Loại bảo vật quý hiếm này thông thường chỉ xuất hiện ở những sinh vật lớn như gấu hoặc voi, mà lại có hay không cũng có xác suất nhất định, chứ không đảm bảo tồn tại giống như tinh hạch của Ma thú.
Ở chợ đen, giá của Huyết tinh tương đương với đạo cụ ma pháp, và là vật phẩm quý giá được tính bằng gam, bởi nó có hiệu quả tăng cường rất lớn đối với các Kỵ sĩ cho nên giá thành luôn ở mức cao không hạ nhiệt.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận