Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 625: Trương Thôn

Chương 625: Trương Thôn
Mã Hiểu Hiểu mặc kệ phấn lót trên mặt bị nước mắt làm loang lổ, nàng nằm trên bãi cỏ của sân vận động si mê nhìn những áng mây trên bầu trời.
- Nam nhân này... hơi giống cha ta, không đúng, còn lợi hại hơn cả cha ta.
Mã Hiểu Hiểu lẩm bẩm.
Nàng từng cho rằng cha mình là nam nhân hoàn hảo nhất thế giới nhưng không ngờ học kỳ này nàng lại gặp được một nam nhân còn quyến rũ hơn cả cha nàng.
Vì sống trong khu nhà quan chức cấp cao từ nhỏ nên những người khác giới cùng tuổi mà Mã Hiểu Hiểu tiếp xúc không phải là những người giỏi nhất Hoa Quốc thì cũng là những người giỏi nhất tỉnh Tấn.
Nhưng Mã Hiểu Hiểu thậm chí còn coi thường những nam hài tử kia, càng không ai có thể so sánh với phụ thân nàng, vậy thì Locke này rốt cuộc đến từ đâu chứ?
Đột nhiên Mã Hiểu Hiểu muốn sử dụng mối quan hệ gia đình của mình để tìm hiểu chi tiết về Locke.
Nàng không muốn làm gì khác, chẳng qua là cảm thấy nếu lão nương ta không giải quyết được ngươi thì chẳng lẽ còn không giải quyết được người nhà của ngươi sao? Có lẽ ta có thể đi qua con đường người thân nha.
Từ nhỏ Mã Hiểu Hiểu đã được thừa hưởng nền giáo dục tốt nhất nên chỉ bị từ chối một lần là không thể cản trở quyết tâm theo đuổi nam thần của nàng, cha nàng cũng không phải thuận buồm xuôi gió bước vào tầng lớp thượng lưu của tỉnh Tấn.
- Lão ba đã từng dạy vượt qua mọi khó khăn, không sợ hi sinh và phấn đấu để giành chiến thắng! Mã Hiểu Hiểu, cố lên!
Nha đầu thần kinh này vung nắm đấm hét lên giữa sân vận động.
Cũng may tuần này là tuần thi cử nên sân trường không có người, nếu không thì hôm nay Mã Hiểu Hiểu nàng đã nổi tiếng rồi.
Locke vừa mới thoát khỏi nha đầu đáng ghét lúc này đang ngồi ở phòng đọc sách tiếp tục nghiên cứu một số cuốn sách về sự phát triển lực lượng quân sự của vị diện này.
Đột nhiên ngón tay út của hắn tê dại tựa hồ sắp xảy ra chuyện gì đó không tốt, cảm ứng năng lượng của Kỵ Sĩ cấp một có thể giúp Locke dự đoán trước được rất nhiều chuyện bất lợi cho hắn.
“Chẳng lẽ có chuyện gì sắp xảy ra sao?” Locke thầm nghĩ. Hắn còn không biết lúc này có một nữ hài thắt bím tóc đuôi ngựa đang vung nắm đấm lớn tiếng tuyên bố mục tiêu phấn đấu của mình ở sân vận động cách hắn mấy trăm mét.
Đối với sinh viên Đại học Thượng Nguyên thì tuần thi khó khăn nhất học kì sẽ kết thúc vào buổi chiều đầy nắng thứ sáu tuần này.
Tỉ lệ trúng tuyển vào đại học ở Hoa Quốc rất thấp nên những người có thể thi vào đại học thì thành tích cũng không thể kém vậy nên rất ít người lo lắng về thành tích học tập của mình.
Điều bọn hắn quan tâm là thứ hạng chuyên ngành của bọn hắn không quá thấp, nếu có thể nhận được một hai học bổng thì thật hoàn hảo.
Vào tuần thứ hai của kỳ nghỉ hè, Locke và Trương Linh bắt đầu cuộc hành trình đến ngôi làng miền núi nhỏ ở phía Tây Nam tỉnh Tấn.
- Con đường này thật khó đi.
Locke ngồi trong một chiếc xe Mercedes-Benz màu đen phàn nàn nói.
- Trong làng chỉ có một con đường dẫn vào thị trấn, nhiều năm bị người trong thôn dẫm đạp lên như vậy nên đương nhiên là khó đi.
Trương Linh ngồi ở ghế lái phụ tiếp lời.
Càng quen biết với Locke thì nàng cư xử càng tự nhiên.
Locke vừa mới mua chiếc Mercedes-Benz này, tất nhiên bằng lái hay tiền mua xe đều là do hiệu trưởng làm, có vẻ vị hiệu trưởng này có quyền lực rất lớn ở thành Thượng Nguyên bởi Locke nhận thấy hắn làm gì cũng cần nhờ đến vị hiệu trưởng này.
- Không sao, nếu hỏng thì mua xe khác là được.
Locke thản nhiên nói.
Hắn biết rõ của cải của hiệu trưởng, tên ngốc này cũng thật tham lam, dù Locke có phá hư mười chiếc Mercedes-Benz thì cũng chỉ như chín trâu mất một sợi lông đối với vị hiệu trưởng mập mạp này.
Trương Linh cũng biết Locke rất giàu bởi trong tháng qua chỉ riêng tiền ăn Locke đã trả cho nàng gần năm vạn, không chỉ Locke ăn được uống được mà ngay cả nàng cũng mập lên một ít.
- Phía trước đi qua một sườn đồi sau đó rẽ phải rồi băng qua một cánh đồng ngô là đến.
Trương Linh quen thuộc nói.
Chưa qua sườn đồi Trương Linh đã biết rằng phía sau sườn đồi có một cánh đồng ngô không phải vì nàng có khả năng nhìn xuyên tường mà vì nàng đã sống ở đây từ nhỏ nên đã nhớ kỹ mỗi ngọn cây cọng cỏ của ngôi làng trong lòng.
Mùa hè năm nay chắc chắn nhà Nhị tiểu tử ở cửa thôn sẽ trồng ngô.
Locke không chút do dự quay đầu lái xe về phía trước.
Sau vài tháng là sinh vật vị diện khác thì lúc này Locke đã thích nghi với cuộc sống ở vị diện vi hình mang tên Trái Đất này.
Ô tô này hắn không cần học cũng có thể lái được, dựa vào lực khống chế cơ thể của một Kỵ Sĩ cấp một thì dù Locke có nhắm mắt cũng sẽ không gây ra tai nạn xe cộ.
Hôm nay Trương thôn rất náo nhiệt, trên dưới một trăm người trong thôn hôm nay đều tụ tập đầy đủ ở nhà Trương lão hán Trương Triệt.
Mười mấy đứa trẻ nghịch ngợm chạy quanh chiếc ô tô Mercedes-Benz trước cửa thôn, thừa dịp người lớn không chú ý liền dùng bàn tay bẩn sờ vào chiếc xe, trông có vẻ rất thích thú.
Tại nhà Trương lão hán, trưởng thôn và một số cán bộ trong thôn hôm nay đều tập trung ở phòng ngủ chính của Trương gia nắm tay Trương lão hán kết giao tình.
- Lão hán, sau này ngươi có thể hưởng phúc rồi.
- Đúng vậy, làm thế nào mà ngươi kiếm được người con rể này vậy? Không chỉ là người trong thành mà còn lái Mercedes-Benz.
- Lão Tam nhà các ngươi đọc sách ở trường học trên trấn ta không nhúng tay vào được nhưng lão Tứ và lão Ngũ thì ngươi yên tâm, ta đảm bảo tiểu học thôn ta sẽ miễn học phí cho hai bọn hắn.
Trưởng thôn khí phách nói.
Nguyên nhân chủ yếu khiến mấy cán bộ trong thôn nịnh bợ như thế là vì chiếc Mercedes-Benz kia quá chói mắt, ở cái chỗ chết tiệt này thì đừng nói là Mercedes-Benz, ngay cả nhà ngươi có cái xe đẩy thì toàn thôn cũng phải nhờ vào ngươi.
- Lão Trương, ngươi có thể nói với con rể ngươi bảo hắn giúp đỡ thôn chúng ta một chút không, không cần quá nhiều chỉ cần bằng tiền một chiếc lốp xe Mercedes-Benz là đủ rồi.
Trưởng thôn nắm lấy tay Trương lão hán nói.
Một chiếc lốp xe Mercedes-Benz cũng không phải là đơn giản.
Một tháng tiền lương của Trương Linh làm việc ở thành Thượng Nguyên tỉnh Tấn cũng chỉ được tầm bốn trăm đồng, sau khi trừ đi chi phí ăn ở thì mỗi tháng chỉ có thể gửi về nhà tầm hai trăm đồng, đây đã được coi là nhóm người có thu nhập cao ở toàn bộ Trương thôn.
Giá trị thị trường chiếc Mercedes-Benz của Locke phải tầm bảy tám chục vạn, Locke cũng không hỏi cụ thể hiệu trưởng mập mạp kia bỏ ra bao nhiêu tiền để mua nó.
Dân làng thuần phác suy đoán rằng một cái lốp xe giá trị tầm năm đến sáu vạn.
Đừng nói là năm sáu vạn, chỉ cần ngài có thể bỏ ra hai vạn giúp thôn tu sửa con đường lên trấn thì toàn bộ Trương thôn đều phải cảm tạ ân đức của ngài.
Trương lão hán nào dám hứa hẹn mù quáng điều gì, hắn chỉ có thể nói vòng vo vài câu là có cơ hội sẽ hỏi cô gia thử xem.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận