Hành Trình Kỵ Sĩ

Chương 197: Cự Đạo Kogmore

Chương 197: Cự Đạo Kogmore
Hai ngày sau, trong đại sảnh nhiệm vụ xuất hiện một nam một nữ, nam mặc áo giáp da, đi ủng sắt; nữ cầm Ma pháp trượng, mặc áo choàng và váy dài.
Hai người kể trên là Locke và Angelina, họ cùng nhau xuất hiện ở trong sảnh nhiệm vụ, nhìn qua cũng không có gì quá nổi trội, nơi đây người ta mặc đủ loại y phục, mặc dù Kỵ sĩ chiếm đại đa số, nhưng cũng có không ít Ma pháp sư.
Đại sảnh nhiệm vụ rất rộng rãi, đại khái có thể chứa 500-600 người tụ tập ở đây.
Locke đưa danh sách nhiệm vụ mà hắn đã chuẩn bị từ lâu cho nhân viên ở quầy lễ tân, nhiệm vụ này là một trong ba nhiệm vụ mà Locke đã lựa chọn từ một tuần trước, bởi vì lần này Jokin không có “cửa sau”, cho nên hắn phải chọn rất kỹ, cuối cùng dựa trên trực giác và phán đoán của bản thân để chọn ba nhiệm vụ trong bản danh sách.
Và nhiệm vụ “Vây quét cự đạo Kogmore” lần này là một trong số đó.
- Nhiệm vụ này phải hoàn thành trong vòng ba tháng kể từ khi nhận được, đã hiểu rõ chưa?
Nhân viên ở quầy lễ tân là một nam tử trẻ tuổi, một ngày hắn cũng không biết phải tiếp đón bao nhiêu Kỵ sĩ và Ma pháp sư của trường đến nhận nhiệm vụ. Tuy rằng chỉ là một người bình thường, nhưng trong giọng điệu của hắn, rõ ràng là chẳng có chút kính trọng nào đối với một Kỵ sĩ thực tập trung cấp như Locke.
- Ừm, yên tâm đi, nhiều nhất là hai tháng sẽ làm xong!
Locke phất phất tay biểu thị hắn đã hiểu. Nhóm đạo tặc này chỉ có hai tên Kỵ sĩ thực tập sơ cấp và vài tên Kỵ sĩ thực tập nhập môn mà thôi, cho dù có thêm một vài tên lâu nhâu phổ thông, đối với thực lực hiện giờ của Locke mà nói cũng không có quá nhiều thách thức.
Nam tử kinh ngạc liếc mắt nhìn Locke một cái.
- Nếu như vậy thì chúc ngươi may mắn.
Hắn nói rồi in trên bảng nhiệm vụ của huy hiệu của Locke, như vậy cũng có nghĩa nhiệm vụ đã chính thức bắt đầu.
- Chúng ta đi thôi!
Hắn vẫy tay với Angelina, sau đó hai người đi bộ rời khỏi đại sảnh.
- Ngươi có chắc là sẽ ổn không?
Sau khi rời khỏi đại sảnh nhiệm vụ Angelina mới hỏi hắn, sở dĩ nàng không trực tiếp hỏi luôn lúc ở trong sảnh, cũng là vì muốn giữ thể diện cho hắn. Bây giờ hỏi không phải vì nàng không tin Locke, mà bởi có chút lo lắng, lần này đi làm nhiệm vụ chỉ có hai người, hơn nữa lại còn phải quét sạch toàn bộ đám đạo tặc, cơ hồ sẽ có chút khó khăn.
- Yên tâm đi!
Locke cũng không nhiều lời, chỉ khẳng định nhìn Angelina thay cho ý chí quyết tâm của hắn.
Khi còn ở lãnh địa Kedozi hắn đã từng phụ trách dẫn đầu một đội tiêu diệt những tên thổ phỉ, mà lại những kẻ cặn bã này chỉ có thể bắt nạt những người bình thường, mặc dù lần này không có Kỵ binh hướng dẫn hắn, nhưng Locke hiện giờ đã là một Kỵ sĩ thực tập trung cấp, thêm vào Angelina là Ma pháp học đồ sơ cấp, để hoàn thành nhiệm vụ này là không khó.
Huống chi, còn có một con Ma thú sơ cấp như Angie, Ma pháp sư sử dụng Ma sủng của mình tham gia chiến đấu cũng là chuyện đương nhiên.
Do Angelina đã tấn thăng lên thành Ma pháp học đồ sơ cấp, có lẽ nàng và Ma sủng có mối liên hệ tâm linh thần bí nào đó, cho nên Angie cũng có tiến bộ song song với Angelina, điều này chủ yếu thể hiện ở việc Angie đã có ma pháp đầu tiên.
Cái tên “Quả cầu hắc ám” nghe vô cùng bá khí, nhưng thực chất nó chỉ là một viên đạn ma thuật có chứa nguyên tố bóng tối nén bên trong hết sức bình thường, nhưng bởi vì tính ăn mòn và che giấu của các nguyên tố bóng tối nên nó cũng rất hữu dụng trong thực chiến.
Để có thể được trải nghiệm nhiều hơn, cũng chỉ có học sinh năm hai như Locke mới có thể tiếp nhận loại nhiệm vụ này, trên thực tế, Kỵ sĩ thực tập trung cấp đều có nhiệm vụ tương ứng với thực lực của họ, cho dù không phải là Kỵ sĩ thực tập trung cấp cũng sẽ là loại cường giả sơ cấp nhưng khó nhằn, thế nên hai tên Kỵ sĩ thực tập sơ cấp cầm đầu nhóm thổ phỉ sắp tới chạm trán cũng sẽ không được quá khinh thường.
Tại mỗi một giai đoạn của Kỵ sĩ, lực chiến đấu có sự chênh lệch rất lớn, trên lý thuyết một Kỵ sĩ thực tập trung cấp có thể đồng thời đấu với năm Kỵ sĩ thực tập sơ cấp.
Angelina sở dĩ có sự lo lắng, chỉ có thể lý giải là nàng không giống Locke, chưa từng có kinh nghiệm trong trận chiến nào phải giằng co giữa sinh và tử, cái cách nàng phán đoán địch nhân vẫn chỉ dừng ở mức suy nghĩ lý tính, đồng thời sẽ dùng phương pháp an toàn nhất bảo đảm nhất để giải quyết vấn đề, cho nên ở một góc độ nào đó mà nói ở Angelina có tố chất để trở thành một Ma pháp sư hợp cách.
Một tuần sau, một chiếc xe ngựa rời khỏi Princeton.
Diana là con gái của trưởng thôn ở thôn trang Kogmore, vì ngoại hình liễu yếu đào tơ lại thêm vào có một phụ thân đáng tin cậy, cho nên những người đến muốn xem mắt sắp xếp hàng vượt qua cả ngưỡng cửa của gia đình nàng, có điều mọi thứ đã thay đổi vào hai tháng trước.
Ở Xiling phía bên ngoài thôn trang Kogmore, hai tháng trước một nhóm đạo tặc hùng mạnh đã tụ tập ở đây, và vào một tháng trước, chúng đã xâm nhập thôn trang Kogmore, cướp đi phần lớn của cải và phụ nữ trong thôn.
Hầu hết những tên thổ phỉ này đều có sức mạnh đáng kinh ngạc, dân quân trong thôn không phải là đối thủ, sau khi mất đi hàng chục người, dưới sự lãnh đạo của trưởng thôn, toàn bộ người dân đã phải đầu hàng những tên đạo tặc đó.
Diana cũng chung số phận, nàng không vì có phụ thân là trưởng làng mà thoát được kiếp nạn do bọn thổ phỉ gây nên, và cũng bị bắt đi làm nô lệ cho chúng.
Tay Diana run run bưng đĩa thức ăn và một bầu rượu, nàng thận trọng bước vào căn phòng nơi tên thủ lĩnh đạo tặc đang ở.
Trong căn phòng đầy khói, có mấy tên nam nhân bặm trợn cởi trần đang hăng say chơi bài.
- Làm gì mà chậm chạp như vậy!
Một đại hán trợn mắt hung ác nói, khăn bịt mắt màu đen che mất một con mắt bị mù cũng không giấu được nửa phần địch ý của hắn.
Diana không dám trả lời. Vài ngày trước, có một cô nương xấu số bị mấy người đàn ông thô bạo này hành hạ dã man chỉ vì dám mở miệng giải thích một câu. Sau ngày hôm đó, Diana không hề gặp lại nữ tử đó nữa, nghe nói nàng ta đã bị ném về sau núi Xiling rồi.
Xiling là một trong số ít những nơi có độ dốc thoai thoải, địa hình vô cùng nguy hiểm ở gần thôn trang Kogmore, và phía sau ngọn núi là một nơi hoang vu, không có người ở. Cũng bởi vì địa hình của nơi đó giống như một cái bát úp trên mặt đất, cho nên rất ít dân làng dám bén mảng đến nơi đó, nhỡ may trượt chân sẽ không thể quay trở về.
Mà lại nơi đó còn có chó sói, từ nhỏ Diana nghe phụ thân mình kể như vậy.
- Theo ta thấy cũng nên điều chỉnh dạy bảo lại thôi!
Một tên miệng lưỡi sắc bén, khi nói đôi gò má khẽ nhếch lên, khóe miệng vẽ nên nụ cười nham hiểm, còn Diana chỉ cúi đầu không dám nhìn hắn.
Gã này là người để lại ấn tượng nhất cho Diana, chính hắn là người đã dùng tay bóp cổ gần mười dân quân ở thôn trang Kogmore, nam tử đó cũng là một trong hai thủ lĩnh của nhóm đạo tặc này.
- Đừng có khinh suất!
Lúc này, một nam tử có cánh tay vạm vỡ, vòng eo tròn trịa mắng lớn một tiếng.
Nam tử kia nghe thấy vậy chỉ khẽ mím môi và không nói gì.
Vị đại hán xuất hiện phía sau là thủ lĩnh của nhóm đạo tặc và cũng là ca ca của thanh niên kia.
Hắn tỏ ra không hài lòng với hành vi xốc nổi của đệ đệ mấy ngày trước, chẳng gì cũng là một mạng người, lại còn lại một nữ nhân, đã thế còn để hắn đi sau hầu hạ, cử người đi thu dọn xác nữ tử đó mới xong chuyện.
Nam nhân kia biết rằng bọn hắn làm đạo tặc cũng không phải chuyện gì có tiền đồ, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện. Hắn đã nhận được tin rằng lãnh chúa của thôn trang Kogmore mấy ngày nay đã chủ động liên lạc với một vài quý tộc xung quanh, lên kế hoạch động thủ với bọn họ.
Có điều hắn hiện giờ tạm thời không sợ, hơn nữa hai huynh đệ hắn còn có thêm gần mười người biết đấu khí, đối phó những tiểu quý tộc ở xung quanh cũng không thành vấn đề lớn.
Cùng lắm là bọn hắn thay đổi địa điểm khi thấy không còn an toàn nữa, bọn họ luôn sống như vậy từ trước đến giờ.
Nhưng có thể do tuổi tác ngày càng lớn, hắn không muốn làm những công việc búa đao đổ máu này nữa, hắn tự hỏi bản thân liệu có nên đưa huynh đệ trong đội đi làm một số công việc “chính đáng” như buôn bán kinh doanh chẳng hạn. Hắn có suy nghĩ kết hợp với một số bằng hữu cũ để đầu cơ trục lợi theo kiểu bán người, đây cũng là buôn bán mà. Có điều bọn họ cần một cơ sở ổn định đã.
Nữ nhân mỏng manh kia tên là Diana, trong lòng nam nhân đó vẫn còn một chút ấn tượng với nàng, dù gì cũng là nữ nhi của thôn trưởng thôn trang Kogmore, cũng nên để cho ông ta một chút thể diện.
Thanh niên bị ca ca khiển trách liền phớt lờ Diana, chỉ nhấp một ngụm từ ly rượu của mình.
- Thôi ra ngoài đi!
Đại hán nói.
Diana như kiểu người được ân xá, vội vã ra khỏi phòng.
- Đại ca, huynh nói xem thương vụ kia có thể thành công không?
Thanh niên đột nhiên hỏi.
Không chỉ mình hắn, mà những tên thổ phỉ còn lại đang chơi bài trong phòng cũng mong chờ nhìn thủ lĩnh của mình.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Bạn cần đăng nhập để bình luận