Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 169: Bản vương là người thiếu tiền sao?

Vương gia hoảng loạn: “Chuyện gì thế này?”
Mọi người thi nhau nhìn về phía thợ thủ công già, người chịu trách nhiệm chính trong việc nghiên cứu khí cầu lớn.
Thợ thủ công kia lau mồ hôi trên mặt, trông hắn ta có hơi hoảng sợ: “Vương gia, hình như túi khí của khí cầu lớn bị rách rồi?”
Vương gia hỏi: “Rách rồi thì sẽ thế nào?”
“Theo cách chế tạo thì khí cầu lớn bay lên là nhờ có khí nóng! Nếu túi khí bị rách thì khí cầu lớn sẽ xẹp đi, khi nóng bên trong khí cầu lớn sẽ tản hết ra ngoài! Không có khí nóng thì khí cầu lớn không thể bay được!”
Đang nói thì khí cầu lớn đã chầm chậm rơi xuống mặt đất dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người.
Bọn họ lại nhìn kĩ hơn một chút, phát hiện bên trên khí cầu lớn có một cái lỗ, khí nóng đã tràn qua cái lỗ đó.
“Xin vương gia trách tội!” Các thợ thủ công lập tức quỳ xuống.
Sắc mặt của vương gia khó coi vô cùng.
Lần bay thử đầu tiên đã thành ra như vậy, đã thế còn ở ngay trước mặt mọi người, thế này chẳng phải đang làm trò cười cho thiên hạ hay sao?
Quân sư Gia Cát tiên sinh lập tức lên tiếng: “Vương gia, lần bay thử nghiệm đầu tiên có thể nói là đã thành công rồi! Còn về chuyện khí tràn ra thì có lẽ do đây là lần đầu tiên các thợ thủ công chế tạo nên chưa có nhiều kinh nghiệm! Vương gia hãy cho bọn họ thêm cơ hội, bọn họ chắc chắn sẽ chế tạo ra khí cầu lớn bay lên trời khiến Vương gia hài lòng, rong ruổi khắp giang sơn vạn dặm!”
Sắc mặt của vương gia dịu đi, dẫu sao thì hắn ta vẫn cần phải dựa vào đám thợ thủ công này để chế tạo khí cầu lớn nữa.
Nếu hắn ta phạt bọn họ thì sẽ ảnh hưởng đến sự tích cực của bọn họ.
Nghĩ đến đây, vương gia bèn nở nụ cười hòa nhã: “Quân sư nói phải, có thể nói thần khí khí cầu lớn này đã được nghiên cứu và chế tạo thành công, chỉ có điều giữa chừng xảy ra chút vấn đề nho nhỏ mà thôi! Các thợ thủ công cứ yên tâm, bản vương sẽ không trách tội các ngươi! Các ngươi mau đứng lên đi, mặt đất lạnh lắm!”
“Đa tạ Vương gia!” Các thợ thủ công kinh ngạc trước thái độ hòa nhã của vương gia, bọn họ thầm thở phào một hơi đồng thời cũng cảm kích vô cùng.
Các hào kiệt võ lâm khác trông thấy cảnh tượng ấy cũng thi nhau gật đầu.
Đây mới chính là vị điện hạ khoan dung độ lượng, có cả đạo đức và lòng nhân ái trong mắt bọn họ!
Đây mới chính là một minh chủ mà bọn họ thề chết đi theo!
“Sau này lại tiếp tục làm phiền các thợ thủ công rồi!”
Vương gia cười bảo: “Mong các vị nhanh chóng chế tạo được số lượng lớn thần khí bay lên trời này! Sau khi hoàn thành, bản vương sẽ có trọng thưởng, thăng quan tiến chức cũng không thành vấn đề!”
“Rõ, thưa vương gia!” Các thợ thủ công hớn hở.
Lúc bấy giờ, tại đất Giang Nam cũng có một chiếc khí cầu lớn đang chầm chậm bay lên bầu trời, thế nhưng bay chưa được bốn, năm mươi mét, khí cầu lớn đó đã chúi xuống đất.
Cả đám người đừng bên dưới ngẩn tò te.
Trong đó có một người hơi béo, trông điệu bộ có vẻ nghiêm túc đang đứng ở giữa. Hắn ta chính là Giang Nam vương, nhìn thấy khí cầu lớn rơi xuống trước mặt, hai mắt hắn ta dại ra: “Thần khí bay lên này… rốt cuộc là đã thành không hay thất bại vậy? Ai đó có thể nói cho bản vương biết được không?”
Vương Phú Quý – người đã từng làm ăn với Lâm Bắc Phàm kiên trì đáp: “Vương gia, tất nhiên là thành công rồi ạ!”
Giang Nam Vương ngoảnh đầu hỏi: “Sao ngươi lại nói vậy?”
“Vương gia, khí cầu lớn này đã bay được mười mấy trượng rồi, đây chẳng phải là đã thành công rồi hay sao? Nếu là ngày trước làm gì có thần vật nào có thể đưa người ta bay lên cả chục trượng được như vậy? Hoàn toàn không có!” Vương Phú Quý chắp tay nói.
“Đúng đúng đúng, ngươi nói rất có lí!” Gương mặt của Giang Nam vương tràn đầy sự vui mừng.
“Theo như cách chế tạo thì khi chế tạo túi khí cho khí cầu lớn phải tuân thủ yêu cầu nghiêm ngặt, không thể xảy ra một chút sai sót nào! Thế nhưng đây là lần đầu tiên các thợ thủ công của chúng ta chế tạo khí cầu lớn, kinh nghiệm còn thiếu sót nên mới có chút vấn đề xảy ra! Cứ làm lại một vài lần là sẽ không sao hết!” Vương Phú Quý tiếp tục nói.
“Ngươi nói rất có lí, vậy chúng ta tiếp tục chế tạo khí cầu lớn đi! Trước hết cứ làm năm mươi… à không, một trăm cái đi!” Giang Nam vương nói một cách hùng hồn.
Vương Phú Quý giật bắn mình: “Vương gia, liệu có nhiều quá rồi không? Một trăm cái cần rất nhiều tiền đó!”
Giang Nam vương lắc đầu: “Không hề nhiều! Hiện giờ triều đình đã chế tạo được hai mươi cái rồi, trong khi đó bản vương lại không có cái nào, như thế bảo bản vương đối đầu với triều đình kiểu gì đây? Một khoảng thời gian nữa có thể số lượng khí cầu lớn của triều đình sẽ lên đến bốn mươi, năm mươi cái! Thế nên chúng ta bắt buộc phải tranh thủ thời gian, mau chóng chế tạo ra một trăm chiếc khí cầu lớn mới có thể áp chế được triều đình!”
“Hơn nữa về tiền…” Giang Nam vương nói trong sự kiêu ngạo tột cùng: “Bản vương là người thiếu tiền sao? Bản vương nghèo đến nỗi chẳng có gì ngoài tiền! Mau triệu tập một số lượng lớn thợ thủ công lành nghề chế tạo một trăm chiếc khí cầu lớn cho bản vương!”
“Vâng thưa vương gia!”
Lúc bấy giờ, các thân vương và các quốc gia khác cũng đang lũ lượt thực hiện lần bay thử nghiệm đầu tiên.
Thế nhưng đến cuối cùng, tất cả khí cầu lớn của bọn họ chỉ bay được chưa đến năm mươi mét đã rơi xuống đất.
Song bọn họ đều cho rằng mình đã thành công, việc khí cầu lớn rơi xuống chỉ do một chút sai sót mà thôi.
Dẫu sao đây cũng là lần bay thử đầu tiên mà, có thể hiểu được.
Thế là bọn họ lại thi nhau gia tăng tốc độ sản xuất khí cầu lớn, không muốn làm kẻ tụt lại phía sau.
Tình hình đó đã được bẩm báo tới hoàng cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận