Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 894: Một đám ô hợp

Bọn họ không hành động bừa bãi.
Cho dù Đại Hạ nội chiến cũng là một khúc xương cứng, không phải là thứ mà những tiểu quốc như bọn họ có thể gặm được.
Vì thế, bọn họ liên lạc với Lâm Bắc Phàm của Đại Võ.
Hy vọng giống như lúc trước, có Lâm Bắc Phàm đến làm thống soái, dẫn đầu liên quân trăm vạn người xâm chiếm Đại Hạ.
Dù sao có Đại Võ dẫn đầu, Lâm Bắc Phàm dẫn binh, chỉ một chữ: Ổn!
Tuy nhiên, Lâm Bắc Phàm lại lắc đầu từ chối: "Các vị đại nhân, cảm ơn lòng tốt của các vị! Nhưng sắp tới là đại hôn của bản vương và bệ hạ rồi, đây là một ngày vui, thật sự không nên thấy máu! Cho nên Đại Võ chúng ta sẽ không tham dự vào việc này!"
Các đại biểu sáu nước đều ngẩn người, vậy mà Lâm Bắc Phàm lại từ chối?
Mọi người nhao nhao mở miệng khuyên nhủ.
"Lâm thừa tướng, đây chính là một cơ hội phát tài khó gặp đấy!"
"Nội chiến Đại Hạ, chúng ta hoàn toàn có thể lại tạo thành liên quân một lần nữa, đánh chiếm thành trì, chiếm được nơi giàu có!"
“Đại Võ các ngươi binh hùng tướng mạnh, lương thực dồi dào, lúc này không ra tay thì còn đợi khi nào?"
"Lâm thừa tướng, chỉ cần các ngươi dẫn binh, chúng ta có thể để cho Đại Võ các ngươi chiếm phần chính Lâm Bắc Phàm lại lắc đầu một lần nữa: "Các vị đại nhân, bản vương xin ghi nhận ý tốt của các vị, nhưng Đại Võ chúng ta thật sự không muốn nhúng tay vào việc này! Không còn sớm nữa, xin mời mọi người trở về! Chúc các ngươi mã đáo thành công, khải hoàn trở về!"
Hắn khách khí mời bọn họ ra ngoài.
Những đại biểu này buồn bực rời đi, đưa mắt nhìn nhau.
"Bây giờ phải làm sao? Đại Võ không muốn đánh, nhưng chúng ta không thể bỏ qua cơ hội này!"
“Đúng vậy, cơ hội khó mà có được, bỏ qua thì sẽ rất đáng tiếc!"
“Nếu Đại Võ không muốn đánh vậy thì mặc kệ hắn đi, chúng ta tự mình tạo thành liên quân! Bản vương không tin, không có Đại Võ tham dự thì chúng ta không thể đánh cho Đại Hạ chia năm xẻ bảy được!"
"Đúng vậy, chúng ta tự thành lập liên quân, đặt nền móng, còn có thể được chia nhiều hơn một chút!"
Vì thế, bọn họ trở về thương nghị.
Bên kia, Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm đi vào trong Ngự Thư phòng.
Nữ đế vừa thưởng thức hôn phục vừa mới được thiết kế, vừa cười hỏi: "Ái khanh, ngươi đuổi bọn họ đi rồi sao?
Chúng ta thật sự không tham dự vào trận đánh Đại Hạ này sao?"
Lâm Bắc Phàm lắc đầu, nói: "Trận chiến này không dễ đánh như vậy, không cẩn thận có thể sẽ té ngã!"
"Sao lại như vậy?" Nữ đế ngẩng đầu hỏi.
"Dựa vào sự hiểu biết của ta về thái tử Đại Hạ!" Lâm Bắc Phàm cười nói.
Ánh mắt nữ đế lại chăm chú nhìn một lần nữa, chờ đợi câu sau của Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm nói tiếp: "Quả thật, sau khi thái tử Đại Hạ Hạ Thiên Khung trở về đã làm ra rất nhiều chuyện tàn bạo, thường xuyên giết từ trong ra ngoài một lần, sát ý tràn ngập, khiến cho Đại Hạ càng thêm hỗn loạn! Nhưng dựa vào sự hiểu biết của ta về thái tử Đại Hạ, hắn ta không phải là một người lỗ mãng, hắn ta làm như vậy nhất định là có thâm ý!" Nữ để hỏi: "Có thâm ý gì?"
"Cái này còn cần phải nói sao, hắn ta muốn nhanh chóng chấm dứt nội loạn, để Đại Hạ hợp lại làm một! Nhưng bên trong Đại Hạ chia năm xẻ bảy, bên ngoài có cường địch nhìn chằm chằm, thời gian kéo dài càng lâu, quốc lực Đại Hạ càng suy giảm nghiêm trọng!"
"Cho nên, hắn ta muốn dùng loại phương thức giải quyết dứt khoát, cạo xương chữa thương này để cứu Đại Hạ!
Chỉ cần giết sạch toàn bộ loạn thần tặc tử trong Đại Hạ, chỉ lưu lại một mình hắn, như vậy quốc gia đương nhiên sẽ thống nhất, hoàn chỉnh!"
Nữ đế hỏi: "Hắn ta không lo lắng hậu quả sao? Ngươi xem hiện tại, bên trong có chư hầu liên quân thảo phạt thái tử, bên ngoài có liên quân các nước muốn nhân cơ hội xâm chiếm Đại Hạ! Nói thật, trẫm chưa từng thấy cục diện nào hỗn loạn như vậy!"
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Đương nhiên hắn ta biết hậu quả nhưng hắn ta vẫn làm như vậy, chứng minh hắn ta đã có biện pháp giải quyết nguy cơ này! Trong tay hắn ta nhất định có một con át chủ bài khổng lồ! Bệ hạ, người cứ nhìn đi, nếu như không ngoài dự liệu của ta, trận nội chiến Đại Hạ này rất nhanh sẽ chấm dứt, liên quân các nước cũng sẽ nhanh chóng tan rã! Chúng ta không tham dự vào việc này mới là sáng suốt nhất!"
Nữ đế nở nụ cười: "Trẫm cũng nghĩ như vậy! Để bọn họ đi đánh đi, bây giờ chúng ta toàn lực chuẩn bị hôn lễ!
Chờ bọn họ lưỡng bại câu thương, chúng ta xem có cơ hội được lợi từ đó hay không!"
Lâm Bắc Phàm cũng nở nụ cười: "Bệ hạ nói rất đúng!"
Kế tiếp, quả nhiên là Đại Võ khoanh tay đứng nhìn, không tham dự vào việc này.
Mà sáu tiểu quốc kia lại thành lập liên quân trăm vạn người một lần nữa, đánh dẹp Đại Hạ. Nhưng làm cho người ta dở khóc dở cười chính là bọn họ đã thành lập liên quân nhưng lại có sáu vị nguyên soái.
Bởi vì không ai phục ai cho nên mỗi quốc gia đều phái ra một vị tướng quân làm nguyên soái, thống lĩnh binh mã quốc gia của mình.
Nếu gặp phải vấn đề sẽ phải thương lượng rồi làm.
Nếu không thể thương lượng thì bỏ phiếu biểu quyết, thiểu số phải theo đa số.
Thoạt nhìn có vẻ rất tốt đẹp nhưng Lâm Bắc Phàm chỉ nhìn thấy bốn chữ từ đó: Một đám ô hợp.
1120 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận