Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 865: Chiến tích khiến thế giới khiếp sợ

Tại quân doanh ở cứ điểm Bạch Hổ, một người lính hớt hải chạy vào trong: “Nguyên soái, xảy ra chuyện lớn rồi, đại quân tấn công” Nguyên soái Đại Hạ kinh ngạc: “Quân liên minh tấn công rồi sao?"
Đối phương lắc đầu, sốt sắng nói: “Nguyên soái, không phải quân liên minh mà là bạo dân của Đại Hạ chúng ta!
Bọn họ tổ chức thành quân đội tiến công, ở ngay bên ngoài cứ điểm, đòi chúng ta mở cổng thành để đón quân liên minh vào thành!"
Nguyên soái Đại Hạ ngớ người: “Bạo dân Đại Hạ chúng ta lại bảo chúng ta mở cổng thành, đón quân liên minh vào thành?"
Chuyện gì thế này, từ xưa đến nay hắn ta chưa từng gặp tình cảnh này bao giờ cả!
Làm gì có người dân nào nước mình lại đòi mở cổng thành để kẻ địch xâm lược chứ?
“Nguyên soái, tình hình là thế này..."
Nghe binh sĩ giải thích xong, nguyên soái Đại Hạ bèn phẫn nộ: “Đúng là phản nghịch mà!"
Hắn ta hùng hổ tới tường thành, quả nhiên trông thấy biển người tấp nập, bọn họ đang gào thét đòi mở cổng thành cho quân liên minh tiến vào.
Nguyên soái Đại Hạ gầm lên: “Cái đám dân đen này! Chúng ta ở tiền tuyến đổ máu ứng chiến, bảo vệ nước nhà, còn các ngươi thì kéo chân bọn ta, lại còn muốn mở cổng cho kẻ địch... làm gì có cái lí ấy? Lập tức bắn tên cho bản quan, đánh lùi bọn họ!"
Lúc này, một vị đại hiệp giơ tay ra ngăn cản: “Nguyên soái, bọn họ đều là dân chúng của Đại Hạ đấy, bọn họ chỉ ngu muội nhất thời thôi! Ngươi bắn tên giết chết bọn họ, thương vong vô cùng lớn thì không hay lắm đâu, mong ngươi suy nghĩ lại!"
Nguyên soái Đại Hạ phẫn nộ nói: “Quách đại hiệp, các chiến sĩ của chúng ta đánh trận ở tiền tuyến còn bọn họ thì nối giáo cho giặc, nếu không kịp thời xử lý thì sẽ nguy hại đến quốc gia! Mong Quách đại hiệp hiểu cho nỗi khổ của bản soái!"
Quách đại hiệp liếc nhìn cả trăm vạn người dân bên dưới rồi lại nhìn ánh mắt kiên định của nguyên soái Đại Hạ, hắn ta nhớ tới thế cục hiện giờ, bèn thở dài một hơi và nhường đường.
“Bắn tên!” Nguyên soái Đại Hạ gào lên.
Những mũi tên bèn bay rào rào.
Những người trong giang hồ đang tiến lên bảo vệ đất nước trông thấy cảnh tượng này mà rét run.
Người dân của bọn họ không chết dưới tay kẻ xâm lược mà lại chết dưới tay triều đình.
Hiện giờ tất cả những điều bọn họ làm... còn là đúng sao? Bọn họ thấy lòng mình hoang mang vô cùng!
Ở một diễn biến khác, Lâm Bắc Phàm đã nhận được tin tức.
Hắn lập tức hạ lệnh cho ba quân: “Bản vương nghe nói trăm vạn dân Đại Hạ đã tụ tập ở bên ngoài cổng thành để đón chúng ta vào thành! Chúng ta không thể để họ thất vọng! Toàn quân hành động, đi theo bản vương xuyên qua dãy núi Bạch Hổ, tấn công Đại Hạ!"
“Giết!” Toàn quân xông lên.
Hơn năm mươi vị Tiên Thiên dưới trướng Lâm Bắc Phàm là những người tiên phong Trên tường thành, một binh sĩ Đại Hạ vội chạy tới bẩm báo: “Nguyên soái, có chuyện không hay xảy ra rồi! Quân liên minh đã hành động, bọn họ đang xông về phía chúng ta! Trong đó những cao thủ Tiên Thiên của bọn họ sắp tới tường thành rồi!"
Nguyên soái Đại Hạ kinh ngạc: “Gì cơ? Lúc nào thì bọn họ sẽ đến?"
Lúc này thì bọn họ rơi vào tình cảnh trước mặt sau lưng đều là địch thật rồi!
Nếu như không đánh được thì bọn họ sẽ không giữ nổi biên cương nữa!
Nguyên soái Đại Hạ lòng nóng như lửa đốt, hắn ta vội nói với đám người giang hồ: “Mong các vị anh hùng hào kiệt ra tay ngăn chặn các Tiên Thiên của quân liên minh! Bản soái cảm tạ các vị!” Quách đại hiệp chắp tay nói: “Nguyên soái, hiện giờ thảo dân thấy hoang mang vô cùng, cũng không biết niềm tin và chính nghĩa mình đang ủng hộ rốt cuộc là đúng hay sai! Thế nên thảo dân sẽ không tham gia trận chiến này nữa! Mong nguyên soái thứ tội, xin cáo từ!"
Nguyên soái Đại Hạ sững sờ: “Hả? Quách đại hiệp, ngươi..."
Đối phương lại chắp tay rồi rời đi.
Lúc này, vị đại hiệp thứ hai đứng ra, chắp tay nói: “Nguyên soái, bản tọa cũng thấy nghi ngờ vô cùng, không thể hiểu được, bản tọa xin đi trước!"
Vị đại hiệp thứ ba: “Trận chiến này thảo dân không có năng lực tham gia, thảo dân có việc nên đi trước đây!"
Vị đại hiệp thứ tư: “Nguyên soái, cáo từ!"
Những vị đại hiệp khác cũng bỏ mặc nguyên soái đang giữ chân họ, đồng loạt rời đi.
Những cao thủ Tiên Thiên đã rời đi mất hai phần ba, những người trong giang hồ luôn hướng đến chính nghĩa trông thấy binh mã triều đình tàn sát dân chúng của chính mình, trong lòng bọn họ thất vọng tràn trề nên cũng từ bỏ!"
Nguyên soái Đại Hạ nhìn thấy những cường giả Tiên Thiên của quân liên minh đã sắp tới tường thành, ánh mắt hắn ta thoáng vẻ tuyệt vọng.
“Thôi xong rồi, Đại Hạ chúng ta xong rồi!"
Trước mặt sau lưng đều là kẻ địch, đã thế còn mất đi một phần sức mạnh cực lớn, cuối cùng binh mã của triều đình Đại Hạ không thể trụ được và bị đại quân liên minh do Lâm Bắc Phàm dẫn dắt đánh cho tan tác, một mảnh giáp cũng chẳng còn.
Cuối cùng, quân liên minh chiếm được cứ điểm Bạch Hổ.
Tiếp đó, Lâm Bắc Phàm tiếp tục dẫn quân liên minh đi tấn công những thành trì khác, chí khí của mọi người dâng cao vô cùng.
Mà lúc này, sau hai trận thất bại, triều đình Đại Hạ đã không còn sức mà phản kháng nữa, bọn họ chỉ đành trơ mắt nhìn quốc thổ của mình bị chiếm mất, dần dần mất đi chủ quyền.
Cứ thế nửa tháng trôi qua, gần một phần ba lãnh thổ của Đại Hạ đã bị chiếm mất.
Cả thế giới đều phải kinh ngạc trước chiến tích này.
1205 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận